- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mùng 5 lên thành phố làm thì bố chồng gọi lên phòng thờ "dạy bảo", hành động của ông khiến tôi nhớ cả đời
Bố chồng khi gọi riêng tôi lên "dạy dỗ", nín thở nghe ông nói tôi rớt nước mắt khi nhận thứ này từ ông.
- Mẹ chồng lên thành phố bế cháu, đến 21h bà dúi cho 200 nghìn rồi đuổi chúng tôi ra ngoài
- Chồng khuyên mẹ bán nhà lên thành phố ở cùng với các con nhưng lại âm thầm làm việc này khiến tôi ghê tởm lòng hiếu thảo của anh
- Quên mang chìa khóa nên tôi gọi vợ mở cửa nhưng khi cánh cửa vừa mở thì bố vợ lao vụt ra, tôi ngạc nhiên chất vấn để rồi lảo đảo trước câu trả lời của vợ
Hết 7 ngày Tết, vợ chồng con cái tôi lại gói ghém đồ đạc về thành phố làm việc, tạm biệt ông nội. Ông đã chuẩn bị mọi thứ từ rau trứng thịt, bánh kẹo cho chúng tôi mang lên thành phố. Bố chồng tôi bao năm vẫn vậy, vẫn chu đáo, thương con cháu mà chẳng nghĩ ngợi gì.
Mẹ chồng tôi mất hơn 15 năm nay nhưng bố vẫn ở một mình không đi bước nữa, chỉ muốn ở vậy thờ bà, chăm lo cho con cháu chứ không nghĩ tới hạnh phúc riêng của mình. Nhiều khi tôi vừa nể phục vừa thương bố chồng, cả đời ông vất vả, lúc tuổi già lại đơn độc trong căn nhà 3 tầng, con cháu thì đi làm xa hết. Nhiều lần được nghỉ tôi cũng tranh thủ đưa các cháu về chơi với ông.
(Ảnh minh họa)
Cuối năm ngoái cô em chồng lấy chồng xa không về được tôi biết bố buồn lắm. Nhưng sự vui vẻ, lạc quan của ông nhiều khi tôi ngưỡng mộ. Tôi thì khác bố, luôn u sầu, mệt mỏi và nhiều khi có suy nghĩ tiêu cực vì chồng vô tâm, chỉ giỏi chơi bời không biết lo cho vợ con.
Chiều mùng 5 Tết, vợ chồng tôi xin phép bố lên thành phố để ngày mai đi làm. Bố không nói gì, trầm ngâm một lúc rồi gọi tôi lên phòng thờ có chuyện cần răn dạy. Gương mặt nghiêm nghị của bố khiến tôi giật mình thon thót, không biết tôi đã làm gì sai, để ông phải gọi tôi lên dạy bảo như thế.
Rón rén lên phòng thờ, bố thắp hương cho mẹ xong quay ra nhìn tôi mỉm cười và bảo tôi không cần căng thẳng thế. Ông giả bộ khó tính dưới nhà để nạt chồng tôi, tránh anh nghi ngờ. Bố lặng lẽ lấy trên bàn thờ xuống một bọc gì đó to to gói cẩn thận trong tờ giấy báo cũ kỹ rồi đặt vào tay tôi khẽ dặn:
"Con cầm lấy số tiền này phòng thân, lo cho tụi nhỏ. Hôm qua bố mới biết thằng Nam (chồng tôi) nó chơi bời cờ bạc thua nhiều lắm. Nghe em con nói, chồng con vô tâm, không biết thương vợ con bố cảm thấy có lỗi với con lắm. Là bố không dạy được con trai, để nó làm khổ con. Bố tiết kiệm được 50 triệu, con giữ lấy làm vốn. Bố cũng dạy bảo thằng Nam rồi, không biết nó có nghe lời bố sửa đổi không con ạ".
(Ảnh minh họa)
Nhìn đôi mắt ông rưng rưng vì sắp khóc, vì buồn khi biết con trai phá phách, lười làm không biết thương vợ con khiến tôi cũng khóc theo. Từ chối nhận số tiền đó, đây là tiền dưỡng già của bố, chúng tôi không báo hiếu được cho bố sao dám nhận chứ? Vậy mà ông cứ nhất định bắt tôi phải nhận thì ông mới vừa lòng.
Bố cảm thấy có lỗi với tôi khi chồng tôi không là một người chồng tốt, biết lo toan, gánh vác cho gia đình. Câu chốt của ông khiến tôi cứ suy nghĩ mãi: "Là đàn bà phải biết phòng thân con ạ, lỡ sau này có chuyện gì còn có cái mà lo cho mình, cho con chứ. Con đừng chủ quan, cứ cầm lấy, bố làm được bao nhiêu tiền cũng không quan trọng, rồi cũng cho các con hết thôi. Cầm lấy cho bố yên tâm nhưng đừng nói gì với thằng Nam nhé".
Nhận số tiền đó tôi cảm ơn bố mà lòng nặng trĩu, bộn bề suy nghĩ. Bố thương tôi, thương các cháu như vậy mà chồng tôi lại khác. giá như anh giống bố thì tôi cũng nhẹ nợ, chẳng phải đau đầu, nai lưng ra kiếm tiền trả nợ thay chồng như thế này. Thôi thì chỉ mong mấy ngày Tết vừa qua, bố tâm sự, thủ thỉ với con trai, mong anh sẽ hiểu thương vợ con mà tu chí làm ăn hơn thôi. Để bố suy nghĩ tôi cũng thấy có lỗi, âu lo lắm.
(thanhvan...@gmail.com)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự5 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự7 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự7 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự9 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự16 giờ trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự2 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.