- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Mùng 5 lên thành phố làm thì bố chồng gọi lên phòng thờ "dạy bảo", hành động của ông khiến tôi nhớ cả đời
Bố chồng khi gọi riêng tôi lên "dạy dỗ", nín thở nghe ông nói tôi rớt nước mắt khi nhận thứ này từ ông.
- Mẹ chồng lên thành phố bế cháu, đến 21h bà dúi cho 200 nghìn rồi đuổi chúng tôi ra ngoài
- Chồng khuyên mẹ bán nhà lên thành phố ở cùng với các con nhưng lại âm thầm làm việc này khiến tôi ghê tởm lòng hiếu thảo của anh
- Quên mang chìa khóa nên tôi gọi vợ mở cửa nhưng khi cánh cửa vừa mở thì bố vợ lao vụt ra, tôi ngạc nhiên chất vấn để rồi lảo đảo trước câu trả lời của vợ
Hết 7 ngày Tết, vợ chồng con cái tôi lại gói ghém đồ đạc về thành phố làm việc, tạm biệt ông nội. Ông đã chuẩn bị mọi thứ từ rau trứng thịt, bánh kẹo cho chúng tôi mang lên thành phố. Bố chồng tôi bao năm vẫn vậy, vẫn chu đáo, thương con cháu mà chẳng nghĩ ngợi gì.
Mẹ chồng tôi mất hơn 15 năm nay nhưng bố vẫn ở một mình không đi bước nữa, chỉ muốn ở vậy thờ bà, chăm lo cho con cháu chứ không nghĩ tới hạnh phúc riêng của mình. Nhiều khi tôi vừa nể phục vừa thương bố chồng, cả đời ông vất vả, lúc tuổi già lại đơn độc trong căn nhà 3 tầng, con cháu thì đi làm xa hết. Nhiều lần được nghỉ tôi cũng tranh thủ đưa các cháu về chơi với ông.
(Ảnh minh họa)
Cuối năm ngoái cô em chồng lấy chồng xa không về được tôi biết bố buồn lắm. Nhưng sự vui vẻ, lạc quan của ông nhiều khi tôi ngưỡng mộ. Tôi thì khác bố, luôn u sầu, mệt mỏi và nhiều khi có suy nghĩ tiêu cực vì chồng vô tâm, chỉ giỏi chơi bời không biết lo cho vợ con.
Chiều mùng 5 Tết, vợ chồng tôi xin phép bố lên thành phố để ngày mai đi làm. Bố không nói gì, trầm ngâm một lúc rồi gọi tôi lên phòng thờ có chuyện cần răn dạy. Gương mặt nghiêm nghị của bố khiến tôi giật mình thon thót, không biết tôi đã làm gì sai, để ông phải gọi tôi lên dạy bảo như thế.
Rón rén lên phòng thờ, bố thắp hương cho mẹ xong quay ra nhìn tôi mỉm cười và bảo tôi không cần căng thẳng thế. Ông giả bộ khó tính dưới nhà để nạt chồng tôi, tránh anh nghi ngờ. Bố lặng lẽ lấy trên bàn thờ xuống một bọc gì đó to to gói cẩn thận trong tờ giấy báo cũ kỹ rồi đặt vào tay tôi khẽ dặn:
"Con cầm lấy số tiền này phòng thân, lo cho tụi nhỏ. Hôm qua bố mới biết thằng Nam (chồng tôi) nó chơi bời cờ bạc thua nhiều lắm. Nghe em con nói, chồng con vô tâm, không biết thương vợ con bố cảm thấy có lỗi với con lắm. Là bố không dạy được con trai, để nó làm khổ con. Bố tiết kiệm được 50 triệu, con giữ lấy làm vốn. Bố cũng dạy bảo thằng Nam rồi, không biết nó có nghe lời bố sửa đổi không con ạ".
(Ảnh minh họa)
Nhìn đôi mắt ông rưng rưng vì sắp khóc, vì buồn khi biết con trai phá phách, lười làm không biết thương vợ con khiến tôi cũng khóc theo. Từ chối nhận số tiền đó, đây là tiền dưỡng già của bố, chúng tôi không báo hiếu được cho bố sao dám nhận chứ? Vậy mà ông cứ nhất định bắt tôi phải nhận thì ông mới vừa lòng.
Bố cảm thấy có lỗi với tôi khi chồng tôi không là một người chồng tốt, biết lo toan, gánh vác cho gia đình. Câu chốt của ông khiến tôi cứ suy nghĩ mãi: "Là đàn bà phải biết phòng thân con ạ, lỡ sau này có chuyện gì còn có cái mà lo cho mình, cho con chứ. Con đừng chủ quan, cứ cầm lấy, bố làm được bao nhiêu tiền cũng không quan trọng, rồi cũng cho các con hết thôi. Cầm lấy cho bố yên tâm nhưng đừng nói gì với thằng Nam nhé".
Nhận số tiền đó tôi cảm ơn bố mà lòng nặng trĩu, bộn bề suy nghĩ. Bố thương tôi, thương các cháu như vậy mà chồng tôi lại khác. giá như anh giống bố thì tôi cũng nhẹ nợ, chẳng phải đau đầu, nai lưng ra kiếm tiền trả nợ thay chồng như thế này. Thôi thì chỉ mong mấy ngày Tết vừa qua, bố tâm sự, thủ thỉ với con trai, mong anh sẽ hiểu thương vợ con mà tu chí làm ăn hơn thôi. Để bố suy nghĩ tôi cũng thấy có lỗi, âu lo lắm.
(thanhvan...@gmail.com)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự6 giờ trướcNhà tôi không còn an toàn để cất giữ vàng nữa rồi.
-
Tâm sự12 giờ trướcTôi thấy xe chồng dừng ở căn nhà 5 tầng khang trang và có một cô gái trông xinh đẹp, sành điệu tươi cười ra đón anh. Cô ta còn hỏi chồng tôi có khát nước không...
-
Tâm sự12 giờ trướcSốt ruột tôi gửi con gái nhờ chị hàng xóm trông hộ, rồi phóng xe máy đi tìm chồng trong nỗi thấp thỏm, sợ hãi. Vậy mà vừa rẽ vào con ngõ, tôi choáng váng, suýt té xỉu vì thấy chồng đang tình tứ âu yếm ôm hôn cô gái lạ ngay trước cổng một nhà nghỉ.
-
Tâm sự16 giờ trướcSau 7 năm hôn nhân, tôi quá chán ghét cuộc sống bên người chồng vừa vô dụng vừa gia trưởng, coi thường vợ, tôi chỉ mong anh ta ngoại tình để ly dị nhanh chóng.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi và bạn gái quen nhau qua mạng và hẹn hò được gần 1 năm. Bạn gái tôi nói cô ấy hướng nội, không thích công khai chuyện riêng tư trên mạng, nên tôi đồng ý không đăng ảnh hay có hoạt động gì thể hiện tình cảm trên mạng. Không ngờ chính bởi vậy mà tôi bị "cắm sừng" suốt thời gian qua và không hề hay biết.
-
Tâm sự17 giờ trướcCả buổi tối tôi đứng ngồi không yên. Cuối cùng, em trai tôi cũng gọi điện: "Chị đến đi, em ở đây rồi". Như chỉ chờ có thế, tôi đứng dậy đẩy xe ra ngoài, chợt có một vòng tay ôm lấy tôi níu lại.
-
Tâm sự19 giờ trướcHôm ấy gia đình tôi vui vẻ làm cỗ đón khách, nhưng khi Tuấn đưa bạn gái về tới cổng, cả nhà tôi không tin nổi vào mắt mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt gần 15 năm chung sống, chồng tôi thường xuyên "ăn vụng", thậm chí với cả gái mại dâm mà tôi không mảy may nghi ngờ.
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày nào chị dâu cũng vào các hội nhóm toxic để tìm tòi, đọc rồi làm theo mấy lời khuyên vô bổ trên ấy.
-
Tâm sự1 ngày trướcChỉ còn 2 tháng nữa là đến ngày cưới, chúng tôi đã làm lễ dạm ngõ, thế nhưng vợ sắp cưới lại đột ngột đòi hủy hôn. Dù tôi hỏi thế nào em cũng không nói lý do.
-
Tâm sự1 ngày trước7 năm sau khi ly hôn, vợ cũ trở lại giành quyền nuôi con, cô ấy lạnh lùng đưa ra xét nghiệm ADN chứng minh đứa con trai tôi nuôi dạy 14 năm qua là con người khác.