Ngày cưới, vừa bước qua cổng nhà trai, đột nhiên có đứa bé chạy đến ôm chặt lấy tôi và rối rít gọi mẹ làm tôi hoảng hốt rối bời

Sau bao khó khăn cuối cùng tôi cũng được lên xe hoa về nhà trai nhưng bất ngờ tôi bị một đứa trẻ đứng chặn ngay trước cửa.

Tôi và anh yêu nhau được gần một năm thì chúng tôi quyết định tổ chức đám cưới. Ngày bố mẹ tôi đến xem nhà bạn trai, họ đã phản đối cuộc hôn nhân của chúng tôi. Mẹ bảo nhà anh ấy nghèo, không môn đăng hộ đối với gia đình tôi, như thế con gái chịu nhiều thiệt thòi.

Nhưng trước sự ngang ngạnh và quyết tâm lấy người mình yêu nên bố mẹ đành phải chịu nhượng bộ chấp nhận lau nước mắt tiễn con gái lên xe hoa.

Cuối cùng thì tôi cũng được mặc váy cưới cô dâu bước qua cổng nhà chồng. Đang lâng lâng hạnh phúc nghĩ về tương lai tốt đẹp thì bất ngờ một đứa trẻ mặc bộ đồ comple rất đáng yêu, chạy ra ôm chặt lấy váy tôi và rối rít gọi mẹ.

Tôi hoảng quá không hiểu đâu ra đứa nhỏ này nên vội cúi xuống kéo tay bé và bảo mình không phải là mẹ của bé. Bất ngờ bé lăn ra khóc. Trong lúc tôi bối rối không biết phải làm sao thì chú rể cúi xuống bế đứa bé dậy và bảo đừng quậy nữa, có phải lại cô Nhàn bày ra cái trò này không?

Đứa trẻ gật đầu rồi đi vào trong nhà, thấy đứa nhỏ nghe lời chồng, lại còn gọi em chồng là cô, tôi đoán là có mối liên hệ gì với anh ấy. Tôi tò mò hỏi nhưng anh bảo khi nào có hai người rồi nói, bây giờ tiếp khách nói không tiện.

Ngày cưới, vừa bước qua cổng nhà trai, đột nhiên có đứa bé chạy đến ôm chặt lấy tôi và rối rít gọi mẹ làm tôi hoảng hốt rối bời-1

Đến khi khách về hết chỉ còn lại người nhà, mẹ tôi hỏi tôi chuyện đứa bé nên tôi liền đi tìm chồng, anh ấy nói hai tuần trước, có một cô gái đưa đứa nhỏ đến và nói là con của chồng tôi. Anh kể cách đây 6 năm, trong một lần đi công tác về một vùng quê, đã phải lòng một cô gái và sinh ra đứa con này. Bây giờ cô gái đó đã lập gia đình, bố dượng không chấp nhận đứa trẻ nên cô ta đưa trả lại cho chồng tôi.

Thảo nào nhìn đứa trẻ có nhiều nét giống chồng quá, tôi bảo chuyện này phải giữ bí mật, đừng để mẹ vợ biết không lại to chuyện. Ai ngờ mẹ tôi đứng ngay sau lưng tức giận xông vào con rể mà mắng: "Tôi gả con gái cho anh đã chịu mọi thiệt thòi rồi, giờ lại để con tôi phải nuôi đứa con hoang của anh nữa hả? Thế này thì chia tay sớm cho khỏe, không thể chấp nhận người con rể hư hỏng nghèo hèn như thế".

Mẹ bắt chị dâu cầm vali đồ của tôi về, còn mẹ và anh trai thì hộ tống tôi quay trở lại nhà, không cho ở nhà trai thêm giây phút nào nữa.

Đã một tuần trôi qua, chồng không gọi điện cũng chẳng qua đón tôi về. Lo sợ cuộc hôn nhân tan vỡ, tôi gọi điện cho anh ấy thì anh giận dỗi nói là không xứng làm chồng của tôi. Còn nếu tôi yêu anh ấy thật lòng thì hãy quay về thương yêu đứa trẻ như con ruột và đừng nghe bố mẹ đẻ quá.

Tôi cứ có cảm giác như thể chồng chẳng chịu chút thiệt thòi nào cả, còn tôi thì gánh hết tất cả hậu quả vậy. Theo mọi người tôi có nên nghe lời chồng mà quay trở lại nhà anh ấy không?

 

Theo Pháp luật và bạn đọc

Xem link gốc Ẩn link gốc http://phapluatbandoc.giadinh.net.vn/ngay-cuoi-vua-buoc-qua-cong-nha-trai-dot-nhien-co-dua-be-chay-den-om-chat-lay-toi-va-roi-rit-goi-me-lam-toi-hoang-hot-roi-boi-162201309103452895.htm

đám cưới


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.