- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Người trong mộng tìm đến xin ngủ lại nhưng tôi từ chối vì một lý do
Hôm kia, tôi gặp lại em trong lễ kỷ niệm mười năm ra trường. Em vẫn xinh đẹp, thậm chí còn đẹp mặn mà hơn, và vẫn khiến trái tim tôi rung động, dù bây giờ em đã là mẹ của hai đứa trẻ.
Hơn mười năm trước tôi đã thích em rồi, khi lần đầu tiên nhìn thấy em đến muộn trong buổi học đầu năm. Em đeo chiếc ba lô trên vai, mái tóc ngắn xinh với tà áo dài màu xanh dịu dàng.
Em ngồi xuống cạnh tôi, nhẹ mỉm cười giải thích rằng trên đường có vụ tai nạn nên tắc đường mãi. Nụ cười ấy ngay lập tức ghim vào tim tôi.
Tôi ngày đó chỉ là một chàng trai nhà nghèo, thiếu tự tin nhưng lại thừa mặc cảm. Còn em nghe đâu là con gái nhà giàu có, thỉnh thoảng còn được xe hơi đưa đón tận cổng trường. Thích em, tôi chỉ biết cố gắng học thật giỏi, chăm chỉ chép bài, làm bài để đôi khi em lười còn cho em mượn sách vở.
Tôi ra trường mang theo gánh nặng phải nhanh chóng lập nghiệp để đỡ đần mẹ cha lo cho em nhỏ. Em ra trường vẫy vùng đi đây đi đó rồi nhanh chóng thành "vợ người ta". Trước ngày cưới, em mời cả lớp liên hoan một bữa để chia tay thời độc thân, cả lớp gần như không ai thiếu mặt. Hôm đó vui quá, ai cũng uống nhiều quá. Nhưng tôi thì không say, tôi chỉ mượn rượu để nắm chặt lấy tay em giả vờ như không còn tỉnh táo: "Cuộc đời này nợ mình một người bạn gái như cậu". Em nhìn tôi, bất chợt ôm chầm lấy: "Cậu say hay tỉnh đấy, đồ ngốc". Vòng ôm ấm áp đấy tôi vẫn không quên cho đến tận bây giờ.
Mười năm, em đã là mẹ của hai đứa trẻ, còn tôi vẫn chưa tìm cho mình được nửa còn lại. Tôi thừa nhận tôi chưa từng quên em dù biết rằng nhớ cũng chẳng để làm gì cả. Bây giờ, tôi không dám nhận mình giàu có, nhưng tôi thừa sức để chăm lo cho người mình thương. Chỉ tiếc rằng khi ta có đủ năng lực để lo cho người mình thương thì không còn cơ hội nữa.
Em hỏi tôi:
- Sao cậu vẫn chưa lấy vợ thế. Kén chọn quá rồi đấy.
- Mình không kén chọn, chỉ là người mình muốn lấy thì họ đã lấy người khác mất rồi.
Em nhìn tôi, không rõ có hiểu những gì tôi vừa nói hay không nhưng ánh mắt em bất chợt buồn một chút.
- Ngày trước, mình rất thích cậu. Mình chờ cậu ngỏ lời, nhưng chờ hoài không thấy. Mình biết cậu có nhiều lo nghĩ, nhưng chỉ cần cậu dám yêu thì mình dám đón nhận. Tiếc là…
Ngay lúc em vừa bỏ lửng câu nói đó tôi thật sự chỉ muốn khóc.
- Cuộc sống của cậu thế nào? Hạnh phúc chứ?
- Cũng không biết nữa. Có lẽ chủ yếu là vì con thôi.
Ánh mắt em buồn quá mà tôi không dám nhìn lâu. Giá mà có thể nhìn lâu thêm một chút.
Mười năm, em đã là mẹ của hai đứa trẻ, còn tôi vẫn chưa tìm cho mình được nửa còn lại (Ảnh minh họa: Getty Images).
Sau buổi gặp hôm ấy, tôi và em liên lạc với nhau nhiều hơn. Em hay hỏi tôi những chuyện vụn vặt, quan tâm những chuyện mà một gã đàn ông độc thân như tôi hay lơ là. Tôi cũng cố trò chuyện vô tư như những người bạn, nhưng mỗi ngày nếu chưa thấy tin nhắn em gửi đến lòng dạ liền thấy cồn cào. Tôi nhớ em, nỗi nhớ chết tiệt ấy vây lấy tôi cả đêm lẫn ngày.
Sinh nhật tuổi 33, tôi ngồi ở nhà một mình, tự nấu cho mình một bữa cơm với món ăn yêu thích, tự chúc mừng mình tuổi mới. Gần khuya em gửi tin nhắn đến
- Cậu đang làm gì thế?
- Đang ăn mừng sinh nhật một mình.
Hơn một tiếng sau, khi tôi chuẩn bị đi ngủ thì em gọi điện: "Đọc địa chỉ cụ thể nơi ở của cậu mau đi, tớ đang đến".
Em đến mang theo một chiếc bánh gato, một chai rượu vang. Tôi ngạc nhiên đến độ không biết nói gì. Tôi không nhớ chúng tôi đã nói với nhau những gì sau đó, nhưng cuối cùng chúng tôi đã hôn nhau. Đó có lẽ là sinh nhật tuyệt vời nhất của tôi từ trước đến giờ. Tôi chỉ ước thời gian dừng lại ở khoảnh khắc đó khi em nói "đêm nay mình ở lại nhà cậu nhé". Nhưng…
Sau nụ hôn đầy xúc cảm, tôi như người tỉnh cơn say. Tôi giục em về, nói đúng hơn là tôi đã đẩy em ra khỏi cửa. Nếu để em ở lại, tôi không biết mình sẽ còn làm ra những chuyện gì. Tôi không thể, không nên, không được phép. Em còn gia đình, còn chồng con. Tôi sẽ chẳng mất gì nhưng cái giá em phải trả cho sai lầm có thể sẽ rất đắt.
Tôi đã thức suốt một đêm, nghĩ về đủ thứ chuyện. Cuối cùng quyết định nhắn cho em một tin nhắn trước lúc bình minh: "Mười năm trước mình không có dũng khí mở lòng với cậu thì mười năm sau mình không có quyền giành lấy cậu từ một người khác. Có những mối quan hệ nên dừng lại trước khi quá muộn. Những kỷ niệm, những tình cảm, vừa đủ nhớ, vừa đủ thương vậy là được rồi. Có lẽ chúng ta chưa đủ duyên nên dù trước đây hay sau này cũng không thể đi cùng nhau. Dừng lại không phải vì không còn yêu mà đó là cách mình yêu cậu. Dừng lại để cả cậu và mình còn lối thênh thang phía trước để đi thay vì cùng nhau đi vào ngõ cụt. Chúng ta không thể vì mình mà làm tổn thương nhiều người khác".
Sáng hôm sau tôi dậy thật sớm, chạy bộ vài vòng, mồ hôi ướt đẫm, tự thấy lòng nhẹ nhõm biết bao nhiêu. Hình bóng ấy, tình yêu ấy đã đến lúc nên quên đi để thay vào đó một hình bóng khác rồi.
Theo Dân trí
-
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặtTâm sự3 giờ trướcThấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
-
Tâm sự7 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự18 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự19 giờ trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự2 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự3 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.
-
Tâm sự3 ngày trướcCó con trai hiểu chuyện, thương vợ con là đáng mừng nhưng mẹ chồng tôi lại cho rằng, anh nuông chiều vợ, sẽ có ngày bị tôi "trèo đầu cưỡi cổ".