- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Nhớ Tết xưa đói rét, lũ học trò ăn hết giò, bánh nhà thầy
Rửa xong chân vào nhà, chúng tôi đã thấy bánh chưng bóc sẵn, có cả giò nạc, giò mỡ. Nhà thầy chật nên thầy lấy đũa lần lượt xâu cho mỗi đứa một sóc bánh cùng miếng giò đứng ăn.
Người xưa có câu "Mùng 1 tết cha, mùng 2 tết mẹ, mùng 3 tết thầy". Vì vậy cứ tầm 7, 8h sáng mùng 3 Tết, trên các con đường liên thôn, liên xã ở quê tôi có rất đông học sinh đi tết thầy cô.
Nhìn bọn trẻ vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Tôi bồi hồi nhớ lại thuở học sinh của mình.
Ảnh minh họa: Lê Dương
Thời chúng tôi, bánh trái rất ít. Ngày Tết nhà nào khá giả mới có mươi phong bánh khảo, vài hộp bánh quy hay mứt Tết để đi biếu người thân. Dù chất lượng, mẫu mã… kém xa so với bây giờ nhưng khi đó, được sở hữu một trong những loại bánh trên là niềm mơ ước của chúng tôi.
Năm đó tôi học lớp 3. Trước Tết mấy hôm, tôi xin mẹ mua cho một phong bánh khảo màu đỏ. Đợi đến sáng mùng 3 Tết, tôi chạy ra đình làng như đã hẹn với các bạn. Không ai bảo ai nhưng trong tay mỗi đứa đều cầm một phong bánh khảo.
Trời mùa xuân có mưa phùn. Chúng tôi đầu trần, chân đất kéo đến nhà thầy cũng đã gần trưa. Không biết chúc thầy như thế nào, cả lớp lần lượt chạy vào đặt bánh lên bàn.
Trong lúc chen nhau ở sân, không may phong bánh của tôi rơi xuống bị ướt, phẩm màu loang ra. Tôi cầm chùi vội vào quần, giấy bọc bánh bị dính nước mưa nên bong ra và rách. Không dám nói với ai, tôi len lén mang vào, đặt giữa chồng bánh, để các bạn sau đặt lên sẽ che đi chiếc bánh ướt của tôi.
Thấy lũ trò của mình chân bùn đất lem nhem, môi rét thâm tím, răng va vào nhau lập cập thầy cho cả lớp ra giếng, múc nước rửa chân cho từng đứa.
Rửa xong chân vào nhà, chúng tôi đã thấy có mấy đồng bánh chưng bóc sẵn, có cả giò nạc, giò mỡ. Nhà thầy chật nên thầy lấy đũa lần lượt xâu cho mỗi đứa một sóc bánh cùng miếng giò đứng ăn.
Chưa hết lượt, mấy đứa con trai đã ăn xong, đứng nhìn bạn. Thấy vậy, thầy lại lấy cho ăn tiếp. Ăn xong thầy lại lấy kẹo, bánh quy chia cho từng đứa. Đến đứa nào thầy cũng chúc năm mới kèm theo lời dặn dò hết sức ân cần.
Thấm thoắt đã mấy mươi năm trôi qua, thầy tôi đã đi xa mãi mãi, còn chúng tôi nay đã trưởng thành, làm đủ các ngành nghề. Mỗi khi gặp nhau nhắc lại kỷ niệm tuổi thơ, đứa nào cũng nhớ như in buổi chúc Tết thầy năm đó.
Tôi không quên được hình ảnh người thầy múc nước rửa chân cho từng học sinh; dáng vẻ tôi luống cuống, lén lút đặt phong bánh bị ướt lên bàn; cảnh bọn tôi đói ăn ngốn ngấu từng miếng bánh, miếng giò.
Sau này lớn lên, tôi thầm nghĩ hôm đó chắc lũ "quỷ đói" chúng tôi đã ăn hết số bánh, giò Tết của nhà thầy một cách vô tư không nghĩ ngợi.
Không chỉ có vậy, tôi vẫn ghi nhớ những lời chúc của thầy với từng học sinh năm xưa. Tôi thấy bản thân mình và nhiều bạn khác đã chọn nghề, công việc đúng như lời thầy chúc.
Mặc dù lúc đó chúng tôi chỉ mới là những đứa trẻ non nớt, vụng dại, vậy mà chỉ có một thời gian ngắn dạy dỗ, thầy đã đánh giá đúng năng lực, sở trường của chúng tôi. Dường như thầy đã ngầm định hướng nghề nghiệp cho chúng tôi sau này.
Hình ảnh người thầy gần gũi, thương yêu, chăm sóc học sinh như con sẽ mãi mãi khắc sâu trong trái tim chúng tôi. Và mỗi khi nhắc đến thầy, trong lòng chúng tôi đều dâng trào một cảm xúc đó là sự kính trọng và biết ơn.
Theo vietnamnet.vn/
-
Tâm sự8 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự13 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự17 giờ trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...