- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Oán hận mẹ kế suốt 20 năm, nhưng khi về thăm nhà, nhìn cảnh tượng trước mắt, tôi tự nguyện đưa thẻ ATM cho bà
Năm tôi 3 tuổi, mẹ bị xuất huyết não, dù được đưa vào bệnh viện cứu chữa nhưng đã quá muộn và sau đó bà bỏ tôi ra đi mãi mãi.
Sau khi mẹ tôi mất, bố uống rượu suốt ngày, cũng kể từ đó ông coi tôi như kẻ thù, ông nói chính vì tôi mà vợ ông mới qua đời. Hồi đó, tôi còn nhỏ nên cái gì cũng không hiểu, khi bị cha mắng, tôi luôn trốn vào một góc khóc thầm.
Khoảng 2 năm sau, bố tôi đột nhiên dẫn một người lạ mặt đến, nói rằng từ nay dì ấy sẽ sống trong nhà của chúng tôi và bảo tôi phải gọi là mẹ. Nhìn vẻ mặt người này rất hung dữ, ngay từ đầu tôi đã không ưa nên càng không thể gọi là mẹ.
Sau khi bố tôi biết chuyện, ông đã đánh, mắng tôi là ngu dốt, người dì lúc đó nhỏ nhẹ nói: "Con à, lúc đầu không thể chấp nhận được, nhưng về sau sẽ tốt hơn". Khi bố tôi ở nhà, dì ấy không để tôi làm bất cứ việc gì và đối xử với tôi rất tốt, nhưng khi bố tôi không ở nhà, dì ấy sẽ hành hạ tôi. Khi tôi mới 6 tuổi, dì đã bắt tôi lau dọn nhà cửa, người của tôi còn chưa cao bằng cây lau nhà, nhưng nếu tôi làm mà dì ta không hài lòng, tôi lập tức sẽ bị đánh.
Người tôi đầy những vết bầm tím, nhưng dì dọa tôi nếu nói với bố, tôi sẽ không bao giờ có đồ ngon để ăn và bị đuổi ra khỏi nhà. Vì vậy tôi chỉ biết khóc thầm vào ban đêm và oán trách mẹ đã không đưa tôi đi cùng. Tại sao mẹ lại để tôi một mình đau khổ trên cõi đời này?
Vì phải làm nhiều việc nên từ nhỏ tôi đã biết giặt quần áo, may vá, đánh giày và nấu ăn. Dù chẳng may bị đau vẫn không dám kêu ca nửa lời vì nếu họ biết, chắc chắn tôi sẽ bị mắng chửi nhiều hơn và bị quy tội đuểnh đoảng hoặc làm việc không nghiêm túc.
Sau này, mẹ kế tôi mang thai bé gái, dù bố luôn muốn có con trai nhưng tôi rất vui khi có một cô em gái trong nhà. Mẹ kế tôi rất cưng chiều đứa con này và khi dì ấy ở cữ, tôi phải phục vụ như một giúp việc thực thụ.
Thời gian trôi qua thật nhanh, sau khi tốt nghiệp cấp 3, tôi trúng tuyển vào một trường đại học ở tỉnh khác và rất mong được đi học để sớm thoát khỏi mái nhà này. Lúc đó mẹ kế không muốn cho tôi đi vì bà nói thế là lãng phí tiền bạc, may thay bố vẫn cho rằng chỉ có học mới thay đổi được cuộc đời và ông quyết định cho tôi đi học như ý nguyện.
4 năm đại học nhanh chóng kết thúc, sau khi tốt nghiệp, tôi làm việc ở thành phố đó, rồi có người yêu nhưng bóng hình tuổi thơ vẫn còn in đậm trong trái tim tôi. Chính vì thế một thời gian dài tôi đã không về nhà.
Sau này khi tôi có kinh tế và cuộc sống vững vàng hơn, lòng tôi cũng dần nguôi ngoai. Bố và mẹ kế tôi hiện giờ cũng đã gần 50 tuổi, không biết họ có khỏe không nên tôi quyết định về quê thăm gia đình. Tới nơi, vừa mở cửa bước vào phòng tôi hơi bất ngờ khi mẹ kế rơm rớm nước mắt, bà nói: "Thật tốt khi con đã trở về. Chỉ cần con về là tốt rồi".
Trong nhà vẫn không có gì thay đổi nhiều, chỉ có điều bố tôi đang nằm trên giường, thì ra bố bị liệt sau một cơn đột quỵ từ một năm trước, nhưng ông nhất định không cho mẹ kế nói với tôi. Khi tôi lại gần nắm tay bố, ông nói: "Khi con còn nhỏ bố đã không chăm sóc tốt cho con, khi con lớn lên, bố nhất định không muốn làm phiền con, một mình dì có thể chăm sóc tốt cho bố rồi".
Tôi nhìn mái tóc bạc trắng trên đầu mẹ kế và những nếp nhăn khắc khổ trên khuôn mặt bà, bao nhiêu oán hận trong tôi bỗng bay biến mất, tôi lấy trong túi ra một tấm thẻ ngân hàng đưa cho bà: "Mẹ, trong thẻ này có 100 triệu. Cảm ơn mẹ đã nuôi nấng con và chăm sóc bố con những năm qua, mẹ cầm đi..".
Mặc dù khi còn bé tôi không hạnh phúc lắm nhưng lớn lên tôi rất mạnh mẽ, mẹ kế không cho tôi cuộc đời, nhưng bà đã nuôi tôi nhiều năm như vậy, hơn nữa chính vì sớm bi quan về một số chuyện mà tôi đã luôn nỗ lực và thành công được như ngày hôm nay. Bây giờ tôi chỉ mong có thể chăm sóc tốt cho họ, mong mẹ kế tôi luôn có đủ sức khỏe để sống thật lâu với chị em chúng tôi.
(Độc giả giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự15 giờ trướcBố mẹ tôi trao cho tôi một số tiền, vàng lớn làm của hồi môn. Đêm tân hôn, chồng lại có hành động gây sốc.
-
Tâm sự20 giờ trướcNgày mua được nhà mới, tôi lập bàn thờ bố nhưng không ngờ lại bị mẹ vợ nói những lời cay đắng.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô tự nguyện theo sự môi giới của chị hàng xóm làm nghề gái bao, vì ham cuộc sống giàu sang nhung lụa của chị ấy mà chấp nhận làm người tình của người đàn ông giàu có đáng tuổi bố của cô.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi cả nhà anh đồng lòng ruồng bỏ một người phụ nữ là dâu con đã được hỏi cưới đàng hoàng vào đúng lúc cô ấy không may bị sảy thai, đau ốm rồi mất việc làm như vậy. Liệu anh có nghĩ đến sự quả báo không anh?
-
Tâm sự1 ngày trướcSau cú lật mặt của chị đồng nghiệp thân thiết 5 năm có lẻ, tôi phải xin nghỉ phép 2 tuần để lấy lại tinh thần.
-
Tâm sự1 ngày trướcMỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcGia đình chồng tôi rất giàu có, bề thế, còn tôi lại chẳng có gì. Nếu ly hôn khả năng cao quyền nuôi con sẽ thuộc về chồng, nghĩ đến đó tôi lại cố nhẫn nhịn cuộc hôn nhân đau khổ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcThời điểm nhìn thấy bố ngoại tình cùng bạn thân của mẹ, tôi hoàn toàn suy sụp, tôi muốn chạy về nhà nói với mẹ ngay chuyện này nhưng lại sợ bà tổn thương.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi ly hôn vợ ngoại tình, để lại ngôi nhà cho cô ấy rồi bỏ việc, vác ba lô đến thành phố khác ở trọ, nhận làm những việc nhỏ nhất, dù bị bố mẹ mắng chửi là ngu ngốc.
-
Tâm sự2 ngày trướcNgày tiếp khách đến mua biệt thự, cả nhà tôi sững sờ đến ngây người khi người chủ tương lai của căn biệt thự lại là Hoài, cô vợ cũ của tôi. Hoài đang mang thai, đi cùng chồng là một người đàn ông lịch lãm, sang trọng. Thấy Hoài khỏe mạnh, xinh đẹp rạng ngời, tôi biết em đã có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, vô cùng viên mãn…
-
Tâm sự2 ngày trướcNụ cười chưa kịp tắt khi chào nhau, 3 người phụ nữ trong buổi gặp đều sững sờ, có chút hốt hoảng. Bởi mẹ con tôi và mẹ anh đều nhận ra đối phương là ai...