Sau 4 tháng xa cách, tôi và chồng gặp lại trong tình huống oái oăm

Khi tôi cầm chìa khóa định mở cửa thì một bàn tay khác nắm chặt lấy cổ tay tôi. Tôi hoảng hốt ngẩng lên nhìn, đó là chồng tôi.

Khi tôi cầm chìa khóa định mở cửa thì một bàn tay khác nắm chặt lấy cổ tay tôi. Tôi hoảng hốt ngẩng lên nhìn, đó là chồng tôi.

Tôi mới kết hôn được nửa năm nhưng lại thường xuyên sống một mình. Do tính chất công việc, chồng tôi phải công tác tại nước ngoài dài hạn. Anh động viên tôi, anh còn trẻ thì phải xông pha. Muốn sau này cuộc sống vợ chồng tươm tất thì bây giờ tôi cũng phải biết hy sinh.

Ngay từ lúc yêu, chồng tôi đã tỏ ra là người đàn ông rất lịch thiệp, hào hoa. Người yêu cũ của anh đều là những cô gái xinh xắn, dễ thương. Anh chọn tôi làm vợ vì nói tôi là người phụ nữ của gia đình.

Lúc hẹn hò, tôi và anh thường xuyên không ở gần nhau do nơi làm việc của tôi ở tỉnh lẻ. Chồng tôi tâm sự rằng, anh sợ tôi bị mê hoặc bởi những chàng trai khác buông lời tán tỉnh. Khi anh đã yêu thật rồi thì tính độc chiếm rất cao. Bởi vậy nên thay vì ngồi nghĩ linh tinh rồi ghen tuông, anh không ngại đường xá xa xôi đến chỗ tôi.

Tôi từng lo sợ anh ghen thái quá sẽ dẫn đến tình cảm đổ vỡ. Mấy cô bạn tôi động viên rằng có yêu thì mới có ghen, chỉ cần tôi không làm gì bất chính là mọi chuyện êm đẹp. Tôi cũng cố gắng ít giao thiệp với bạn khác giới, không có mối quan hệ nào mập mờ.

Sau 4 tháng xa cách, tôi và chồng gặp lại trong tình huống oái oăm - Ảnh 1.

Tôi từng lo sợ anh ghen thái quá sẽ dẫn đến tình cảm đổ vỡ. (Ảnh minh họa)

4 tháng trước chồng tôi phải đi công tác, tôi đưa mật khẩu điện thoại, tài khoản mạng xã hội… cho anh biết để anh khỏi ghen tuông. Anh nói trong thời gian này, tôi về sống cùng bố mẹ anh cho đỡ nguy hiểm. Tôi thừa hiểu ý của anh muốn tôi không có cơ hội “thả phanh” về giờ giấc và các mối quan hệ.

Tuần trước, tôi bị phân đi khảo sát cơ sở mới của công ty đột xuất. Tôi thuê phòng tại một khách sạn sang trọng vì nghĩ mình chỉ ở ít ngày.

Đúng hôm cuối đợt khảo sát đó, tôi vô tình gặp người quen. Anh ấy là con ông bác, họ hàng xa với nhà tôi. Tuy nhiên, chúng tôi học cùng cấp 2, nhà lại cùng xóm nên từng rất thân thiết với nhau. Từ ngày một đứa học một nơi, rồi đi làm, chúng tôi rất ít gặp. Vì thế, anh họ mời tôi đi ăn một chầu để hàn huyên, trò chuyện.

Chúng tôi có uống chút rượu. Do lâu ngày không đụng đến hơi men nên mặt tôi nóng bừng, choáng váng. Anh họ đưa tôi về đến tận sảnh khách sạn, tôi tự đi lên phòng. Nào ngờ, khi tôi cầm chìa khóa định mở cửa thì một bàn tay khác nắm chặt lấy cổ tay tôi. Tôi hoảng hốt ngẩng lên nhìn, đó là chồng tôi.

Sau 4 tháng xa cách, tôi và chồng gặp lại trong tình huống oái oăm - Ảnh 2.

Anh hỏi mà giống như đang khảo cung tôi. (Ảnh minh họa)

Tôi ngạc nhiên không nói lên lời. Chưa hết vui mừng thì anh hỏi như khảo cung tôi: “Em vừa đi với ai? Thân thiết đến mức nào mà em còn dám uống như vậy? Có phải chuẩn bị vào khách sạn với nhau?”. Tôi vội vã giải thích, nhưng chồng tôi vẫn lên cơn ghen tuông lồng lộn.

Anh nói về nước sớm, muốn cho tôi bất ngờ nên lần tìm địa chỉ theo tôi đến đây. Ai ngờ lại phải chứng kiến cảnh tôi vui vẻ với người đàn ông khác. Anh khẳng định chắc nịch rằng khi tôi và anh họ có quan hệ mờ ám nên mới thoải mái uống trước mặt đàn ông như thế.

Tôi đã cho anh cả số điện thoại của anh họ để liên lạc nhưng anh không quan tâm. Nửa đêm nửa hôm mà tôi phải gọi cho bố mẹ tôi nhờ xác thực thì anh mới thôi ghen tuông. Tôi càng nghĩ càng xấu hổ với bản thân. Ngay cả chuyện nhỏ nhặt thế này cũng phải phiền tới bố mẹ mình.

Sau 4 tháng xa cách, chúng tôi trở về nhà trong không khí lạnh lẽo, chẳng ai nói đến ai. Anh đi biền biệt cả ngày, bia rượu suốt cả mấy ngày nghỉ phép. Tôi đi làm mà lòng nặng trĩu ưu phiền. Dù hiểu lầm đã xóa bỏ nhưng trong lòng tôi không sao mặn nồng lại với anh được. Tôi nên làm gì trong hoàn cảnh này đây?

Theo Trí thức trẻ


ghen tuông


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.