- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Sau đêm cuồng nhiệt hoang dại với tình cũ, tôi bị lãnh cảm khi gần chồng
Nhìn chồng, tôi thật sự sợ mất anh nhưng làm sao có thể lấy lại thăng bằng cho chính mình đây?
Nhìn chồng, tôi thật sự sợ mất anh nhưng làm sao có thể lấy lại thăng bằng cho chính mình đây?
Tôi xây dựng gia đình được 6 năm, có thể nói chồng tôi là người đàn ông mẫu mực, thành đạt, lại rất có trách nhiệm với gia đình. Bản thân tôi không dám chê trách gì ở chồng, bởi tôi biết, với tôi anh luôn một lòng yêu chiều chăm sóc.
Anh chưa một lần làm tôi buồn, chỉ cần tôi thích anh sẽ làm mọi thứ. Nhưng sâu thẳm tận cùng, ở đâu đó tôi vẫn thấy lòng mình trống vắng, cô đơn. Nhiều đêm nằm trong vòng tay của chồng, cái cảm giác cô đơn chếnh chóang đó khiến tôi xấu hổ, day dứt vô cùng. Tôi hiểu, sự thiếu vắng đó trong tôi bắt nguồn từ đâu.
Ảnh minh họa: Internet
Trước khi lấy chồng, tôi yêu Khang, một chàng trai tỉnh lẻ khôi ngô, cởi mở vô cùng. Chính sự nhiệt tình và chu đáo của Khang đã khiến một cô gái mới chập chững bước vào đời như tôi rung động rồi ngả vào tình yêu của Khang lúc nào không hay. Chỉ biết rằng, bên Khang tôi luôn thấy hạnh phúc ấm áp. Quan trọng hơn, Khang cũng yêu tôi nhiều lắm. Thi thoảng anh lại nắm tay tôi hứa hẹn:
“Khi nào em ra trường, chúng mình cưới nhau luôn em nhé, anh đã nói chuyện với bố mẹ rồi. Họ bảo đợi em học xong, sẽ mang lễ tới hỏi cưới”.
Tôi cười khúc khích, không giấu nổi niềm hạnh phúc. Anh ghì chặt tôi vào người anh, một cảm giác ấm áp, bình yên đến khó tả. Nhưng đúng là nói trước bước không qua. Bao ước hẹn của tôi với Khang sụp đổ hoàn toàn khi bố mẹ tôi nhất quyết không chấp nhận chuyện tình cảm của 2 đứa.
Nhiều lần tôi rủ anh trốn đi để được ở bên nhau nhưng Khang không đồng ý. Anh nói còn có gia đình, hơn nữa bỏ đi như vậy sợ sẽ làm tôi khổ. Cuối cùng, chúng tôi đành chia tay khi cả hai còn nặng lòng rất nhiều.
Những ngày tháng không có Khang ở bên, tôi sống như người mất hồn, cho đến khi gặp chồng tôi. Sự nhẹ nhàng tinh thế của anh dần khiến tôi cảm động. Hơn năm sau tôi gật đầu làm vợ anh. Cũng theo như thông tin từ phía bạn bè tôi, một thời gian sau khi tôi lấy chồng, Khang cũng làm đám cưới với một cô gái khác.
Sau khi cưới, tôi luôn tự nhủ lòng mình phải sống hết lòng với chồng vì hạnh phúc hiện tại mới là hạnh phúc thật sự. Nhưng dường như, trái tim vẫn lấn át ý trí bởi quá khứ với Khang đã hằn sâu vào tâm trí nên dù có cố tới đâu tôi cũng không thể xóa bỏ được.
Vô tình cuối tuần trước, trong chuyến đi công tác với cơ quan, tôi gặp lại Khang. Thật không ngờ, vị đối tác mà sếp giao cho tôi làm việc lại chính là anh. Gặp nhau dưới sảnh nhà khách, cả tôi và Khang đều “đứng hình”, sự ngạc nhiên, luống cuống hiện rõ trên từng nét mặt. Vận giọng nói ấm áp ngày nào, Khang nhẹ nhàng lại bên hỏi tôi chào:
“Lâu quá rồi, không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong hoàn cảnh này”.
Tôi đáp lại Khang bằng nụ cười ngượng ngùng:
“Vâng, đúng là không ngờ ạ!”.
Kết thúc buổi làm việc, Khang mời tôi đi uống nước nói chuyện. Ngồi trước anh, tôi nhận ra mình chưa bao giờ quên tình yêu năm ấy. Giọng nói, nụ cười, ánh mắt ấy vẫn làm tim tôi quặn thắt. Khang vẫn nhớ sở thích café không đường của tôi, lại dặn nhân viên nhà hàng chuẩn bị cho tôi cốc nước ấm bỏ thêm lát chanh để tôi tráng miệng.
Ảnh minh họa: Internet
Tôi ngây dại khi gặp lại sự chu đáo của Khang ngày nào, rồi chuyện tôi sợ nhất cũng tới. Sau một hồi hỏi han, chúng tôi lao vào nhau như hai con thiêu thân, bao khao khát nhớ nhung dồn nén lâu nay như được bung tỏa. Đêm ấy, tôi với Khang một lần nữa lại thuộc về nhau.
Sáng mai thức giấc, cả hai chúng tôi đều ngượng ngùng. Khang nói còn rất yêu vợ, còn tôi cũng không muốn mất chồng nên cả hai sẽ quay về với thực tại của mình.
Tuần công tác kết thúc, tôi về lại bên chồng mà không sao xóa bỏ được hình bóng của anh ra khỏi tâm trí. Nhất là những lúc cùng chồng ân ái, tôi gần như không còn chút cảm xúc, bởi sự cuồng nhiệt đêm ấy với Khang làm tôi tê dại.
Nhìn chồng, tôi thật sự sợ mất anh nhưng làm sao có thể lấy lại thăng bằng cho chính mình đây?
Theo Dân Việt
-
Tâm sự2 giờ trướcĐể tha thứ cho vợ, để níu giữ hạnh phúc hôn nhân chưa tròn năm của hai vợ chồng cháu, hay chia tay ngay với cô vợ trẻ, luôn được chồng yêu thương, chiều chuộng lại mất nết, sống buông thả, hưởng thụ bản năng và sẵn sàng lừa dối chồng để cặp bồ đến có bầu với trai, thì chỉ có cháu mới có quyền quyết định.
-
Tâm sự4 giờ trướcThu nhập 85 triệu đồng/tháng nhưng gia đình tôi tiêu gần hết, tuy nhiên gần đây tôi lại băn khoăn, có nên tiếp tục sống hưởng thụ như vậy hay chắt bóp để mua nhà?
-
Tâm sự7 giờ trướcLúc nào mẹ chồng cũng bị ám ảnh chuyện tôi ngoại tình sau lưng con trai bà.
-
Tâm sự19 giờ trướcNgười ta thường nói "đàn ông đi biển có đôi, đàn bà vượt cạn mồ côi một mình" để nói về sự khó khăn khi người phụ nữ sinh con. Với tôi, câu nói đó đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
-
Tâm sự23 giờ trướcTôi đi xuất khẩu lao động đã gần 10 năm, năm nay cũng đã 31 tuổi nhưng vẫn chưa muốn về nước, một phần vì tâm lý sợ sẽ khó tìm việc làm, phần vì sợ bị gia đình giục chuyện lấy chồng.
-
Tâm sự23 giờ trướcVả lại theo như lời chồng chị, thì anh ấy mới mắc lỗi ngoại tình lần đầu để cầu mong chị tha thứ, nhưng làm sao chị biết được đây là lần đầu hay lần thứ bao nhiêu chồng chị phản bội vợ?
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi nghỉ làm, chăm sóc mẹ chồng nằm liệt giường 3 tháng ròng rã. Có ai ngờ, bà vẫn không cho tôi một phần đất nào.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ chồng phát hiện số tiền mình cho cháu nội không cánh mà bay sang nhà thông gia nên bà tức giận, bỏ về và cắt luôn khoản trợ cấp này.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐã mấy ngày trôi qua mà tôi vẫn chưa biết mở lời tâm sự với cậu con trai đương tuổi dậy thì như thế nào.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi bàn với chồng gửi tiền công cho mẹ ít nhất bằng tiền thuê giúp việc vì trong gần 6 năm trông cháu, mẹ tôi đã bỏ hết việc buôn bán mà thu nhập của mẹ chủ yếu từ nghề này. Chồng tôi giãy nảy lên rằng người nhà với nhau ai lại tinh toán công sá như thế.