- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Đêm nào cũng nghe tiếng khóc của vợ ở phòng bên, tôi không sao ngủ được cho tới ngày đi làm về sớm và nhìn thấy chuyện xảy ra trong bếp
Đó là tiếng đồ vật bị đập. Nhìn cô ấy rất điên cuồng, tóc tai xõa tung, tự dưng tôi thấy thương nhiều hơn giận.
- Em sinh con xong mà một tiếng sau chồng mới xuất hiện, câu đầu tiên anh nói khiến mọi người xung quanh bật cười nhưng em thì đắng cay muôn phần
- Ngày em vào viện sinh con, mẹ chồng nắm tay dìu từng bước, bà thều thào: "Bằng mọi giá, mẹ con mình phải giữ giọt máu cuối cùng này"
- Chưa kịp vui mừng vì vợ chịu sinh con, tôi đã phải chết điếng khi chiều nay cô ấy trở về nhà với khuôn mặt tái nhợt và lẳng lặng nằm lên giường không chịu nói một lời
Vợ tôi còn rất trẻ, chúng tôi cưới nhau khi cô ấy vừa tròn 21 tuổi, giờ 23 tuổi rồi với một đứa con nhưng tính cách của vợ cũng không trưởng thành lên được chút nào. Sau khi kết hôn, tôi đi làm, cô ấy ở nhà bán hàng online vặt vãnh rồi mang bầu sinh con.
Có lẽ vì lấy chồng quá sớm, chưa kịp va chạm xã hội nên cô ấy không hề am hiểu chút gì về chuyện làm vợ. Cô ấy vẫn quen thói ở nhà, không biết chăm chút cho chồng, không hề hiểu những áp lực tôi gặp phải trong công việc. Tôi đi làm đã mệt, về nhà là vợ đòi tôi đưa đi chơi vì cô ấy nói ở nhà cả ngày nên buồn chán.
Rồi con cái, đẻ xong nhưng cô ấy không biết chăm. Mẹ vợ ở với chúng tôi được 1 tháng khi cô ấy ở cữ, rồi mẹ tôi cũng lên chăm 1 tháng tiếp theo, thế nhưng sau 2 tháng ở cữ, đến tháng thứ 3 rồi mà cô ấy vẫn không biết cách tắm cho con, ru con ngủ. Thế nên thằng bé suốt ngày quấy khóc vì ngứa ngáy và đói. Việc chăm con lại tới tay tôi.
Cô ấy thì suốt ngày cau có vì tôi thiếu quan tâm tới vợ, nhưng thử hỏi một người đàn ông đi làm tới 6-7 giờ tối mới về, sau đó tắm rửa cho con, cho con ăn uống xong lại ru ngủ thì lấy đâu ra thời gian và công sức mà chiều chuộng vợ nữa.
Sau 2 tháng ở cữ, đến tháng thứ 3 rồi mà cô ấy vẫn không biết cách tắm cho con, ru con ngủ. (Ảnh minh họa)
Vợ giận tôi nên quyết định "chiến tranh lạnh" với tôi bằng cách phân phòng ngủ riêng. Tôi biết cô ấy muốn "cấm vận" tôi để trả thù chuyện tôi lạnh nhạt với vợ. Tôi cũng chẳng cần nên tôi không an ủi hay làm lành, xin lỗi vợ. Tôi cũng thờ ơ như cô ấy. Ở riêng phòng tôi càng ngủ ngon.
Nhưng 1 tuần gần đây, đêm nào tôi cũng nghe tiếng khóc thút thít của vợ. Nửa đêm mà con khóc thì vợ tôi không dỗ dành con ngủ nữa mà cứ kệ con, thậm chí còn cáu kỉnh mắng chửi con khóc lắm. Tôi đành gõ cửa đón con sang ngủ với mình. Vợ cũng làm như không thấy, không nói một lời.
Chuyện cứ như vậy lặp đi lặp lại cả 7 ngày qua. Đêm nào tôi cũng phải sang đón con vì trước đó vợ vẫn nằng nặc ôm con ngủ, thậm chí tôi còn nghi ngờ có phải nửa đêm vợ lén đánh thức con dậy để phá giấc ngủ của tôi không nữa.
Giờ tôi đang nghĩ có nên gửi cô ấy về nhà bố mẹ vợ không? (Ảnh minh họa)
Hôm qua tôi nhức đầu nên từ công ty về thẳng nhà từ sớm. Lúc đó là hơn 5 giờ chiều, tôi định về ngủ bù một giấc bởi cả tuần qua không đêm nào được yên tĩnh. Nhưng khi vừa mở cửa vào nhà, tôi liền nghe tiếng động trong phòng bếp. Đó là tiếng đồ vật bị đập chát chúa. Tôi chạy vội vào xem thì thấy vợ tôi đang đập nồi nấu cháo của con vào bồn rửa bát. Cô ấy vừa đập vừa khóc, cháo bắn tung tóe khắp nơi, trong không gian là mùi khê khét của cháo cháy.
Nhìn cô ấy rất điên cuồng, tóc tai xõa tung, tự dưng tôi thấy thương nhiều hơn giận. Có lẽ cô ấy đang gặp phải những áp lực nào đó mà tôi không biết. Tôi lao vào giằng lấy nồi cháo trong tay vợ, bảo cô ấy ra ngoài ngồi để tôi xử lý. Vợ tôi lại bật khóc to hơn và gào thét chửi mắng tôi vô tâm, ích kỷ.
Sau khi rửa sạch nồi, dọn sạch bếp và bắc một nồi cháo khác lên nấu cho con. Tôi ngồi nhìn vợ khóc mà không biết phải nói gì nữa. Giờ tôi đang nghĩ có nên gửi cô ấy về nhà bố mẹ vợ để cô ấy được thư giãn thoải mái đầu óc một thời gian không? Giờ mà ly hôn thì có phải tàn nhẫn với cô ấy quá không?
THEO NHỊP SỐNG VIỆT
-
Tâm sự5 giờ trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự7 giờ trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự8 giờ trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự15 giờ trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự1 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.
-
Tâm sự1 ngày trướcAnh rể tôi thì hiền lành, vừa thương vợ, vừa sợ mang tiếng bất hiếu với cha mẹ nên anh đứng giữa chẳng biết giải quyết ra sao.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhững dòng tin nhắn nhảy nhót khiến tôi sốc nặng, trong lòng ngập tràn sự giận dữ. Tôi lập tức bỏ về.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhông ngờ đến tuổi này, khi tự mình trải qua nhiều điều, tôi mới nhận ra bài học quý giá về hai chữ "hạnh phúc" từ vợ mới của chồng cũ.
-
Tâm sự1 ngày trướcChồng làm như 30 triệu là to lắm chẳng bằng, tôi phải khéo cân đối lắm thì mới đủ chi tiêu đấy!
-
Tâm sự2 ngày trướcĐến quán cà phê, đập vào mắt tôi là hình ảnh một người phụ nữ quý phái, sang trọng và diện... toàn hàng hiệu đắt đỏ. Tôi không chắc liệu đây có thực sự là mẹ của bạn trai không?
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi phải thừa nhận chồng mình rất giỏi, anh làm cái gì là có thể thành cái đó, nhưng cuộc sống không ổn định chút nào.