"Thật không ngờ chỉ 3 năm, mẹ từ một quý bà giàu có lại biến thành người đàn bà nghèo khổ run rẩy thế này!"

Giờ mẹ thành một bà già khắc khổ buôn bán từng mớ rau ngoài chợ kiếm từng đồng bạc lẻ, con lại thấy buồn thay mẹ.

Giờ mẹ thành một bà già khắc khổ buôn bán từng mớ rau ngoài chợ kiếm từng đồng bạc lẻ, con lại thấy buồn thay mẹ.

Gửi mẹ chồng cũ,

Hôm nay gặp mẹ ngoài phố, con còn tưởng con nhìn nhầm người. Thật không ngờ chỉ mới 3 năm mà mẹ đã từ một quý bà giàu có, sang chảnh biến thành một người đàn bà nghèo khổ, buôn thúng bán bưng ngoài chợ thế này.

Cảm thương nên con đã bịt mặt mà mua giúp mẹ một ít rau rồi đưa tờ 500 nghìn, bảo mẹ đừng thối lại. Thấy mẹ cầm tiền, tay run run nói cảm ơn, tự dưng con vừa chua xót vừa hả hê. Nếu là 3 năm trước, có khi thấy tờ 100 đôla rơi ngoài đường mẹ cũng chẳng thèm cúi xuống nhặt, đừng nói là tờ 500 nghìn. Tất cả cũng chỉ là quả do chính tay mẹ trồng xuống thôi.

Chắc mẹ vẫn còn nhớ, 4 năm trước, khi anh dẫn con về ra mắt, mẹ đã liếc nhìn rồi buông một câu: "Xấu xí, đen đúa, nhà nghèo, học hành làng nhàng thì cô định lấy gì để bước vào nhà tôi". Câu nói đó, con vẫn còn nhớ đến tận bây giờ.
Thật không ngờ chỉ 3 năm, mẹ từ một quý bà giàu có lại biến thành người đàn bà nghèo khổ run rẩy thế này!-1

Nếu là 3 năm trước, có khi thấy tờ 100 đôla rơi ngoài đường mẹ cũng chẳng thèm cúi xuống nhặt, đừng nói là tờ 500 nghìn. (Ảnh minh họa)

Phải, vì nhà mẹ lúc đó quá giàu. Mẹ là bà chủ của chuỗi cửa hàng vàng bạc đá quý nổi tiếng khắp thành phố. Nhà mẹ cao mấy tầng lầu. Xe hơi có mấy chiếc. Chồng cũ con cũng là thiếu gia ngậm thìa vàng từ trứng nước.

Nhưng rồi anh vẫn quyết định lấy con làm vợ. Ngày đính hôn, mẹ bước vào nhà con với ánh mắt kiêu hãnh, chảnh chọe. Cả đoàn gồm 20 người chẳng ai chịu cởi giày khi vào nhà. Đã vậy, mẹ còn cao giọng nói với bố con: "Gạch men nhà ông loại rởm nhỉ. Tôi chỉ cần gõ giày xuống là biết. Cả cái nhà này chắc cũng chỉ bằng cái toilet nhà tôi".

Bố con tức tím mặt. Suốt hôm đó, ngoài những câu nói sáo rỗng ra, chẳng ai nở được một nụ cười. Trước khi về, mẹ còn vứt cho chồng con một xấp tiền bảo cho nhà con sửa nhà. Nhà cửa tềnh toàng thế này, họ hàng thấy thì mất mặt lắm. Mọi người đi rồi, bố con lên cơn huyết áp phải nhập viện cấp cứu.

Về làm dâu, con sống chẳng khác gì cái bóng trong nhà. Mẹ không chỉ hành hạ mà còn coi thường con ra mặt. Có hôm, mẹ để một chiếc nhẫn vàng trong túi áo rồi kêu con đem giặt. Con cẩn thận lấy nó ra để lên đầu giường ngủ cho mẹ. Thế mà mẹ vẫn oang oang vu khống con lấy chiếc nhẫn đem về cho nhà đẻ. Con khóc cạn nước mắt, mẹ vẫn mắng xơi xơi dù chiếc nhẫn đã nằm trong tay mẹ rồi.
Thật không ngờ chỉ 3 năm, mẹ từ một quý bà giàu có lại biến thành người đàn bà nghèo khổ run rẩy thế này!-2

Mẹ không chỉ hành hạ mà còn coi thường con ra mặt. (Ảnh minh họa)

Váy áo của mẹ toàn đồ hiệu nên con phải giặt tay, phơi phóng đàng hoàng. Mỗi lần con đem vào, mẹ lại đeo kính vào, soi từng vết bẩn trên cổ, trên tay áo. Chỉ cần còn một vết bụi thôi, con sẽ phải nhịn ăn cơm trưa vì tội "cẩu thả, bẩn thỉu".

Đỉnh điểm sự chịu đựng của con là lần mẹ tố cáo, đòi kiện bố mẹ con vì tội ăn cắp kim cương trong tủ bán hàng. Trong khi bố mẹ con chẳng biết kim cương hình dáng như thế nào? Họ chỉ đến thăm con gái sinh con thôi. Đến khi chồng con tìm thấy hai viên kim cương nằm trong phòng ngủ mẹ, mẹ vẫn còn chua ngoa nói phải dằn mặt bố mẹ con để họ không dám đụng vào đồ của mẹ. Ngay lúc đó, con đã đủ mạnh mẽ dọn quần áo rời khỏi nhà mẹ.

Cuộc sống của con túng thiếu, khổ cực rất nhiều. Cùng lúc đó, mẹ bắt ép chồng con ly hôn để cưới vợ khác giàu có hơn. Chồng con đổ hư cũng do mẹ đấy. Anh chán chường, lao vào nhậu nhẹt rồi hút chích. Tài sản nhà mẹ tiêu tán cả.

Nghe tin chồng phải đi cai nghiện, con đau lòng lắm. Nhưng đó là hậu quả do chính mẹ tạo nghiệt nên. Giờ mẹ thành một bà già khắc khổ buôn bán từng mớ rau ngoài chợ kiếm từng đồng bạc lẻ, con lại thấy buồn thay mẹ. Nhưng con cũng cảm ơn mẹ. Nhờ mẹ mà con có cuộc sống hạnh phúc, tự do, ấm êm hơn trước đây nhiều. Con cũng mong mẹ và những người khác đọc được lá thư này của con, để họ tu tâm dưỡng tính, đừng để đến khi nhận hậu quả lại hối không kịp.

Theo Helino


ra mắt

Chồng cũ


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.