- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thấy nhà vợ giàu, tôi tham ở rể để rồi nhận cái kết đắng
Ngày lấy vợ, tôi cảm thấy hãnh diện vô cùng khi mình đã vượt qua bao gã đàn ông để tán tỉnh, cưa cẩm được người con gái xinh đẹp, là con nhà khá giả.
Bọn đàn ông khác nhìn tôi căm tức, vì họ cũng đã đầu tư hết mình mà không tán được nàng. Tôi có ngoại hình, lại tự tin về khoản ăn nói của mình nên đã không quá khó khiến cho cô ấy ngã vào lòng tôi. Khi tình yêu đủ chín, tôi phải nhanh chóng tính đến chuyện cưới xin.
Đàn bà con gái mà, khi đã yêu chân thành, họ sẽ hết lòng vì người yêu và luôn muốn có một mái ấm hạnh phúc với bao lời hứa hẹn. Tôi chỉ là một gã trai không có gì, bắt đầu lập nghiệp ở thành phố nhưng tôi có cái mồm, có ngoại hình và có trái tim ấm áp. Tôi đã được bước chân vào gia đình giàu có, chính tôi cũng phải ngỡ ngàng.
Những ngày đầu ở rể, tôi sống như ông hoàng. Không phải lo lắng chuyện gì, chỉ đi làm, vị trí mà bố vợ chỉ định cho rồi tôi về nhà, ăn uống, ngủ nghỉ. (ảnh minh họa)
Ngày về ra mắt bố mẹ vợ, tôi cứ run lẩy bẩy khi biết nhà em giàu kếch xù. Thật không ngờ cô gái giản dị như vậy lại là tiểu thư của một gia đình giàu có. Tôi chỉ nghĩ nhà em có chút điều kiện chứ không ngờ lại giàu cỡ đó.
Cảm giác mình may mắn lại càng may mắn hơn. Tôi cứ thế mà mỉm cười với niềm hạnh phúc của mình, ra sức cung phụng, chiều chuộng người yêu.
Chúng tôi làm lễ cưới, hạnh phúc hơn là bố mẹ lại hứa sẽ cho tôi chức phó phòng với điều kiện phải ở rể nhà ông. Tôi chẳng cần phải suy nghĩ. Chàng trai chưa có nhà cửa như tôi, chuyện ở rể là bình thường mà còn tốt gấp trăm lần khi bố em cho tôi chức phó phòng. Có quyền có chức, có tiền, có danh, tôi còn gì mà không hài lòng cơ chứ?
Những ngày đầu ở rể, tôi sống như ông hoàng. Không phải lo lắng chuyện gì, chỉ đi làm, vị trí mà bố vợ chỉ định cho rồi tôi về nhà, ăn uống, ngủ nghỉ. Tối tối hai vợ chồng lại rủ nhau đi chơi, một bước lên xe hơi. Ai nhìn tôi cũng trầm trồ ngưỡng mộ, có lúc tôi còn ngỡ đó chỉ là một giấc mơ, giấc mơ có thật…
Nhưng, hơn 2 năm sau, mọi thứ đổi khác. Tôi làm phó phòng nhưng không được giao nhiệm vụ gì quan trọng ngoài mấy việc vặt. Tôi giống như chân sai vặt trong nhà vợ. Vợ thì luôn nhún nhường tôi nhưng quyền hành là do bố vợ chỉ đạo hết.
Nghĩ mà hận trong lòng. Đàn ông đi ở nhờ nhà vợ lại còn mang tiếng bám váy vợ thật hèn. (ảnh minh họa)
Về nhà vợ, đến bà giúp việc còn coi thường tôi vì nghĩ phận tôi nghèo khó vào ở rể là nhờ vả nhà này rồi. Có lúc, bà ta còn nói móc nói kháy tôi ăn bám nhà vợ lại còn vỗ ngực nhận oai. Ngay một bà giúp việc còn dám coi thường mình, tôi có quyền hành gì?
Bực mình, tôi mắng lại bà ta một lần mà bị mẹ vợ nói cho không ra gì. Mẹ tôi bảo, tôi phải tôn trọng bà ấy vì bà ấy còn ở trong nhà này lâu hơn tôi. Nghe mà cay khóe mắt.
Việc lớn nhỏ trong nhà, tôi là người biết sau cùng chỉ thông qua lời kể của vợ. Những lúc cả nhà nói chuyện vui vẻ, thấy tôi đi vào tắt ngay tiếng cười. Tôi không hiểu là họ nghĩ gì, hay tại tôi nghèo lại ở rể nên họ coi thường mình.
Vợ động viên nhưng tôi hiểu, cô ấy cũng biết tôi khó xử thế nào. Làm chức to nhưng chẳng có vai vế gì, ngay cả một trợ lý cỏn con cũng coi thường và chỉ nghe lệnh trưởng phòng, vì anh ta là người bố vợ tôi cài vào.
Nghĩ mà hận trong lòng. Đàn ông đi ở nhờ nhà vợ lại còn mang tiếng bám váy vợ thật hèn. Tôi buồn muốn tìm bạn bè làm vài chén rượu thế mà mẹ vợ tôi chửi ầm lên lúc tôi về nhà trong bộ dạng say sưa. Mẹ còn bảo tôi là “ở nhà này phải biết điều, đừng có thích làm gì thì làm, nhà này không chứa chấp kẻ say, không biết làm việc”.
Từ hôm đó, tôi chán nản chỉ muốn ra ngoài. Nói chuyện với vợ thì cô ấy không hiểu, cứ bảo tôi không cố gắng. Nhưng đúng là, cái tiếng xấu nó làm tôi không còn chí hướng đâu mà nỗ lực. Tôi thật sự mệt mỏi lắm rồi.
Theo Khám phá
-
Tâm sự11 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự21 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự22 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự2 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.