- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Thuyết phục gãy lưỡi vợ cũng không chịu về quê chồng, hỏi ra mới biết thì ra cô ấy thù ghét mẹ tôi
Tôi với vợ bằng tuổi, không quá sốt sắng việc có con nên đồng ý với vợ. Hơn ai hết, tôi hiểu quãng thời gian qua vợ mình tận tụy với công việc và khát khao thăng chức như thế nào.
- Sau đám cưới mẹ chồng đã dặn không được vào phòng tầng thượng, nhưng một lần cửa hé tôi tò mò ngó vào liền tái mặt
- Tưởng được biếu tiền, mẹ chồng hí hửng mở phong bì xong thì lăn đùng ra ngất
- Đang yên đang lành vợ bỏ lại đứa con 2 tháng tuổi ra đi, đến khi mẹ chồng đọc được tờ giấy đó mới vỡ lẽ mọi chuyện
Để em tập trung, tôi cố gắng đỡ đần hết mọi việc nhà. Vợ thấy thế cảm động lắm. Có nhiều hôm đi về, em hớn hở khoe với chồng, bảo là sếp gọi vào phòng khen năng lực, và nói khi anh trưởng bộ phận kia chuyển đi thì chắc chắn sẽ cho em lên thay.
Tôi vừa nghe vừa mừng cho vợ. Thế nhưng người tính không bằng trời tính. Mọi công sức của em tan tành hết chỉ vì sự can thiệp của mẹ tôi!
Chẳng là mẹ tôi ở dưới quê thấy 2 đứa lấy nhau một thời gian mà mãi chưa có con nên sốt ruột lắm. Người già lúc nào cũng chỉ mong ngóng có cháu bế. Hôm đấy, mẹ gọi điện cho tôi bảo lên thành phố ở với 2 đứa một thời gian, lúc lên bà tay xách nách mang một đống thuốc Bắc để “bồi bổ cho con dâu”.
Bị mẹ chồng bắt uống thuốc Bắc để chóng có bầu, vợ tôi mới phải khai thật là đang kế hoạch vì công việc trước mắt, khi nào xong sẽ có bầu ngay. Mẹ tôi vừa nghe đã giãy nảy lên, nói em là thứ ích kỷ, không nghĩ cho bố mẹ, cho chồng, chỉ biết đến bản thân mình. Rồi thì trẻ khỏe không tranh thủ đẻ đi, cứ hoãn rồi lúc muốn đẻ cũng không được.
Tôi phải can mãi bà mới thôi rồi bực dọc về phòng nằm. Cứ tưởng thế là xong, ai ngờ từ hôm đó, mẹ bắt đầu phá đám vợ tôi làm việc. Cứ hôm nào em đi làm về muộn là bà lại gọi điện giục về ngay. Tôi can thì bà quắc mắt mắng:
- Đâu ra thứ đàn bà con gái đi ngày đi đêm như vậy? Công việc còn to hơn chồng con à?
(Ảnh minh họa)
Cho đến 1 hôm, vợ tôi chạy về nhà lấy tài liệu rồi đi vội lên cơ quan nhưng quên mất điện thoại ở trên bàn. Đúng lúc đó thì sếp em gọi. Mẹ tôi đang ở nhà, nhìn thấy liền cầm lên nghe. Bà quát mắng anh sếp kia! Bà mắng sa sả người ta là đồ vô ý thức, hôm nào cũng giao 1 đống việc để con dâu bà tối tăm mù mịt mới vác mặt về nhà. Rồi bà lại bảo người ta đừng có giao việc cho con dâu bà nữa, để con dâu bà còn đẻ!
Quá đáng hơn, mẹ tôi còn chốt hạ: “Hay là anh chị cặp bồ cặp bịch với nhau nên hôm nào cũng giả vờ giả vịt là bận việc ở cơ quan?”
Tối hôm đấy, vợ tôi về nhà, mắt đỏ ngầu, sưng húp lên. Vừa trông thấy mẹ chồng, em đã gào lên: “Mẹ về quê đi, đừng bao giờ lên đây nữa”. Lúc mẹ nghe điện, tôi ở trong phòng nên không hề biết chuyện này. Nghe vợ run run, nức nở kể lại từng câu mà tôi sốc vô cùng.
Tôi vội dìu em vào phòng, an ủi để tách riêng mẹ con ra, không lại cãi nhau to. Tối đấy, vợ tôi bảo anh sếp kia phê bình em dữ dội lắm, nói việc nhà không xong thì sao lo được việc xã hội? Anh ta cũng nói sẽ suy nghĩ lại về việc cho em lên chức. Khổ thân vợ tôi, phấn đấu bằng ấy thời gian để giờ thành công cốc.
Sáng hôm sau, mẹ tôi về quê để tránh đôi bên khó xử. Từ đó đến nay cũng đã hơn 3 tháng. Cái anh trưởng bộ phận kia đã vào Nam được 1 tuần, người được lên thay không phải vợ tôi mà là một người khác. Anh sếp mới năng lực không bằng vợ tôi, về lý do vì sao thì ai cũng biết.
Chỉ còn mấy hôm nữa là nghỉ lễ mùng 30/4. Như mọi người, tôi cũng muốn về quê nghỉ lễ nhưng vợ tôi tuyên bố thẳng thích thì về 1 mình, em sẽ về nhà ngoại hoặc đi du lịch. Em nói không muốn nhìn mặt mẹ tôi chỉ vì ghét bà quá.
Thật sự tôi không thể trách vợ được việc này vì mẹ sai rõ ràng nhưng tôi cũng thể về nhà 1 mình được, như vậy biết ăn nói làm sao với bố mẹ. Tôi đau đầu không biết phải như nào mới có thể hóa giải được sự thù hằn giữa vợ và mẹ…
Theo Công lý & xã hội
-
Tâm sự7 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự12 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự12 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự13 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự17 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự18 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự21 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.