Tiễn mẹ về quê sau một thời gian nhờ bà chăm con dâu bầu bí, vừa quay vào thấy thùng rác ở cửa tôi quyết ly hôn vợ ngay

Không ngờ vợ lại có hành động cư xử như vậy với mẹ chồng khiến tôi không thể chấp nhận được.

Khi tôi lên 3, bố mắc bệnh nan y. Gia đình phải bán hết đồ đạc trong nhà chạy chữa nhưng ông không qua khỏi. Năm đó, mẹ tôi vừa tròn 26 tuổi. Ai cũng nghĩ mẹ sẽ sớm tái hôn nhưng bà chọn ở lại chăm sóc tôi và bà nội già yếu.

Trong gia đình không có người đàn ông trụ cột, một mình mẹ tần tảo gánh vác. Công việc chính của bà là làm ruộng, nuôi lợn và trồng rau. Để nuôi tôi ăn học, mẹ còn nhận thêm việc làm nón mỗi khi rảnh rỗi.

Thấy mẹ vất vả nên tôi không bao giờ chểnh mảng việc học. Từ tiểu học cho đến cấp 3 tôi đều nằm trong top giỏi của lớp. Trong kì thi tuyển sinh đại học, tôi đã đạt nguyện vọng vào trường lý tưởng. Mẹ tôi đã hi sinh cả tuổi thanh xuân cho gia đình, tấm lòng của bà suốt cuộc đời này tôi cũng không thể đền đáp hết được.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi tìm được một công việc với mức lương khá. Tiền lương được trả hàng tháng, tôi chỉ để lại những chi phí sinh hoạt cần thiết cho bản thân, số tiền còn lại tôi gửi về quê cho mẹ. Tôi luôn khao khát sau này sẽ mua được nhà ở thành phố để đón mẹ lên ở, tận hưởng tuổi già. Chính vì vậy tôi làm việc chăm chỉ nên được các cấp lãnh đạo đánh giá cao. Ba năm sau, tôi được thăng chức làm giám đốc kinh doanh, thu nhập tăng gấp đôi. Ước mơ của tôi đã trở thành hiện thực, tôi có nhà, có xe ô tô khiến bạn bè ai cũng ngưỡng mộ.

Năm 28 tuổi, qua một đồng nghiệp giới thiệu, tôi gặp được Dung. Sau một thời gian tiếp xúc, chúng tôi tiến tới mối quan hệ yêu đương. Mẹ biết tôi có bạn gái nên rất vui. Rồi ngày kết hôn cũng tới, mẹ gửi cho tôi 100 triệu để lấy tiền tổ chức. Thực chất tôi không cần dùng đến số tiền này nhưng bà nhất mực đưa cho tôi. Hóa ra, bấy lâu nay tôi gửi tiền về quê cho mẹ, mẹ không dùng đến mà tiết kiệm, dành dụm hết cho tôi.

Kết hôn rồi, mỗi lần đưa vợ về quê chơi, cô ấy đều lẩm bẩm đường xá xa xôi. Về đến nhà mẹ tôi tất bật chuẩn bị cơm nước nhưng cô ấy chỉ ăn vài miếng. Mẹ rất nhiệt tình nhưng vợ tôi luôn chê bai nhà cửa mất vệ sinh. 

Lúc đó trong lòng tôi không hài lòng nhưng vẫn bỏ qua cho vợ. Thời gian trôi đi, một năm sau vợ tôi có thai. Bác sĩ bảo do sức khỏe vợ yếu nên thai nhi trong bụng bị dọa sẩy. Vợ tôi phải nghỉ việc ở nhà dưỡng thai. Lúc này, tôi mới gọi mẹ ở quê lên chăm sóc cô ấy.

Mẹ chuẩn bị rất nhiều đồ với 3 con gà sống, 2 cân thịt lợn, các loại rau củ mang lên nhà tôi. Vừa bước vào, vợ tôi nói to: "Mẹ làm gì thế, giờ dịch cúm gia cầm vẫn còn, mẹ mang cả gà sống lên đây, vừa hôi lại vừa dễ mắc bệnh". Mẹ tôi chỉ nhẹ nhàng đáp: "Mẹ xin lỗi nhưng vì thấy gà ở quê sạch, họ nuôi phải cả năm mới ăn. Không giống gà công nghiệp, ăn bở nên mẹ mới mang lên cho con dưỡng thai. Mẹ sẽ làm gọn gàng cho vào tủ lạnh, con cứ yên tâm".

Vợ tôi không nói gì nhưng vẻ mặt có vẻ rất bực tức. Tối đến, mẹ tôi cặm cụi ngồi mổ gà rồi nhổ lông đến khuya mới xong. Mẹ mới ở được 3 ngày nhưng rất biết việc, sáng nào bà cũng dậy nấu bữa sáng cho chúng tôi. Bà dọn dẹp nhà cửa tươm tất, giặt giũ quần áo, tôi đi làm về là đã xong cơm nước. Nhưng xem ra vợ vẫn không hài lòng.

Một buổi sáng, mẹ nấu mì tôi cho chúng tôi ăn, nhưng vợ vừa ngủ dậy đã ầm ĩ lên nói rằng: "Con đang mang thai mà mẹ nấu mì thế này thì hại sức khỏe lắm. Mẹ cứ nấu ăn thế này con bị táo bón là phải thôi". Vợ còn nói trước mặt mẹ tôi rằng, muốn thuê giúp việc và để mẹ tôi về quê sớm. Lúc này, tôi nhất quyết không đồng ý.

Tiễn mẹ về quê sau một thời gian nhờ bà chăm con dâu bầu bí, vừa quay vào thấy thùng rác ở cửa tôi quyết ly hôn vợ ngay-1

Mẹ thấy vậy nên tối đến viện cớ lúa ở nhà đến mùa thu hoạch, mai phải về quê. Tôi có giữ thế nào bà cũng không ở lại. Còn vợ tôi thì rất vui vẻ khi mẹ về. Lúc đưa mẹ ra xe, tôi dúi vào tay bà 5 triệu. Mẹ không nhận còn nói rằng: "Vợ con sắp sinh rồi, lại đang phải dưỡng thai nên con cầm lấy lo cho vợ nhé". Mẹ còn dặn thêm: "Phụ nữ mang thai tính khí thay đổi, khó chiều hơn, con đừng cãi vã với vợ, gia đình hòa thuận mới là điều quan trọng nhất".

Nhìn xe khách rời đi, chậm rãi quay về mà lòng tôi chua xót. Từ bến xe về nhà, vừa đến cửa tôi đã thấy có túi rác to ở đó. Nhìn qua thấy toàn đồ ăn mẹ tôi mang từ quê lên, nghĩ bụng, chắc chắn là do vợ tôi làm điều này rồi. Mẹ vừa đi, cô ấy mang hết đồ của mẹ tôi ra vứt thùng rác đây mà.

Mở cửa bước vào nhà, thấy vợ đang nằm trên ghế sofa xem tivi, tôi tức điên hỏi tại sao cô ấy làm như vậy. Vợ thản nhiên bảo: "Tại em sợ gà vịt ở quê có nhiều vi khuẩn mà phụ nữ mang thai khả năng miễn dịch thấp nên vứt hết đi".

Không thể chịu đựng được nữa, tôi liền to tiếng: "Đừng lúc nào cũng nói đến đứa con trong bụng, rồi chuyện mang thai. Cô khinh mẹ tôi là người nhà quê, tôi đối xử với bố mẹ cô thế nào mà cô đối xử với mẹ tôi như vậy? Ly hôn đi".

Vợ tôi nghe thế khóc lóc nỉ non và xin lỗi nhưng tôi không thèm để ý rồi đi ra ngoài. Thực sự lúc này tôi chỉ muốn ly hôn quách cho xong. Không hiểu tôi có thể tiếp tục sống với người phụ nữ này hay không, hãy cho tôi lời khuyên!

(lehung...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


mẹ chồng nàng dâu


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.