Tôi bật khóc khi mở hộp giấy cũ trong tủ đồ của mẹ kế ra xem

Dọn dẹp phòng ngủ của mẹ kế, tôi tò mò khi thấy một cái hộp giấy đã cũ nằm bên trong tủ đồ.

Mẹ kế chuyển về nhà tôi ở khi tôi học lớp 10. Mẹ đẻ tôi mất khi tôi còn nhỏ nhưng bố không đi bước nữa mà sống độc thân để nuôi chị em tôi. Nên khi bố dẫn một người đàn bà khác vào nhà, tôi đã rất bất ngờ. Tôi khóc nhiều, giận bố nhiều.

Chị gái lớn hơn tôi 5 tuổi, hiểu biết hơn tôi. Chị nói chỉ mong bố được hạnh phúc, có người nương tựa lúc về già. Chị bảo tôi phải đối xử tử tế với mẹ kế, không được vô phép. Cứ thế, tôi buộc phải chấp nhận sống chung nhà và gọi mẹ kế là "dì" dù bản thân không hề thích sự có mặt của bà.

Nhưng ở cùng ngày này qua ngày khác, tôi lại thương mẹ kế. Bà tinh tế, khéo léo, thương chị em tôi như con ruột. Chị tôi lấy chồng, bà lo chu toàn đám cưới, còn tặng chị 5 chỉ vàng làm của hồi môn. Tôi học đại học, cuối tuần về là bà nấu toàn những món ngon và luôn hỏi han tôi có cần thêm tiền không?

Hiện tại, chị em tôi đã có gia đình riêng và cứ cuối tuần là về nhà chơi. Thấy mẹ chăm sóc, đối xử dịu dàng với bố, tôi rất yên tâm. Từ lâu rồi tôi cũng không còn xem mẹ là người ngoài như trước nữa.

Mấy ngày trước, mẹ bị té ngã trong nhà tắm và phải nằm viện điều trị. Chị em tôi và bố thay phiên nhau túc trực chăm sóc.

Chiều qua, tôi về dọn dẹp phòng ngủ của mẹ để ngày hôm sau bà xuất viện. Khi dọn tủ đồ, tôi bỗng tò mò khi thấy một cái hộp nhỏ bằng giấy đã cũ, được mẹ cất phía trong tủ. Tôi lôi hộp giấy ra, mở ra xem thì bật khóc trước những vật bên trong.

Đó là những cuốn sổ liên lạc hàng năm của tôi, là những mẩu giấy tôi trút giận hờn, uất ức rồi vo tròn lại vứt trong phòng (có lẽ mẹ đã nhặt, đã đọc và giữ lại). Là thiệp cưới của chị gái tôi. Là tấm ảnh tốt nghiệp đại học tôi chụp cùng mẹ. Là 2 đôi giày nhỏ xíu của con chị gái và con tôi...

Mẹ giữ những thứ vụn vặt vào trong chiếc hộp nhưng đó đều là những thứ đánh dấu một chặng đường đời quan trọng của chị em tôi. Nhìn những vật đó, tôi không kiềm được mà bật khóc. Mẹ thật quá bao dung, quá thương yêu chị em tôi.

Tôi gọi điện, kể cho chị gái nghe. Chị em tôi quyết định sẽ không gọi mẹ kế là "dì" nữa. Từ ngày mai, chúng tôi sẽ gọi bà là "mẹ".

 

Theo Phụ nữ Việt Nam

Xem link gốc Ẩn link gốc https://phunuvietnam.vn/toi-bat-khoc-khi-mo-hop-giay-cu-trong-tu-do-cua-me-ke-ra-xem-222022296221629597.htm

mẹ kế


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.