Tôi đã thua trong cuộc chiến giành chồng với chính bạn của anh

Viết những dòng này, tim tôi vẫn rất đau. Nhưng tôi đã quyết định kết thúc tất cả để tìm con đường sống an yên cho chính bản thân mình và con.

Viết những dòng này, tim tôi vẫn rất đau. Nhưng tôi đã quyết định kết thúc tất cả để tìm con đường sống an yên cho chính bản thân mình và con.

Vợ chồng tôi bên nhau chỉ hơn một năm thôi. Con gái chúng tôi mới được 3 tháng tuổi. Thế mà chồng tôi lại nhẫn tâm đẩy mẹ con tôi vào đường cùng thế này. Tất cả cũng chỉ vì những người đàn ông mang danh “bạn thân”.

Khi yêu, tôi cũng biết chồng mình là một người sống vì bạn bè. Anh có thể nhường áo mưa cho bạn mình để rồi chịu ướt, chịu bệnh. Anh có thể nhường cả công việc tốt cho bạn mình để rồi lại vác hồ sơ đi xin chỗ khác. Không chỉ tôi, ngay cả mẹ anh cũng nói anh điên vì sống quá tốt với bạn bè. Nhưng anh không bao giờ nhận sai. Anh luôn nói cuộc sống sẽ chẳng còn vui vẻ gì nếu thiếu bạn bè mình.

Làm vợ anh, tôi đã dự tính những mệt mỏi mà mình sẽ chịu đựng. Tôi chỉ không ngờ, tôi lại thất bại nhục nhã như thế trong cuộc chiến với những người dưng nước lã.

Ngay đêm tân hôn, chồng tôi đã bỏ tôi bơ vơ vì một người bạn của anh cãi nhau với vợ. Anh ta buồn nên gọi điện cho một loạt bạn bè, bất chấp cả việc chồng tôi còn chưa xong đám cưới. Anh nói bạn anh đang buồn nhưng không hề hiểu tôi cũng đang khóc một mình trong tân phòng.

Tôi đã thua trong cuộc chiến giành chồng với chính bạn của anh-1
Anh nói bạn anh đang buồn nhưng không hề hiểu tôi cũng đang khóc một mình trong đêm tân hôn. (Ảnh minh họa)

Mà bạn anh có phải những người đàng hoàng tử tế gì đâu. Họ thấy chồng tôi quá yêu quý bạn, sống hết lòng vì bạn nên cứ lấn tới. Có chuyện gì khó khăn họ lại gọi cho chồng tôi ngay. Thậm chí anh còn lén lút lấy hết cả tiền vàng cưới của tôi để cho bạn anh mượn. Số tiền ấy, đến tận bây giờ tôi cũng chưa nhận lại được.

Một tuần chồng tôi đi nhậu với bạn 6 đêm. Đêm nào cũng về nhà trong trạng thái say xỉn. Tôi bầu bì nhưng cả chục lần phải cặm cụi dọn dẹp chiến trường do anh nôn ra. Không biết bao nhiêu lần tôi khóc cạn nước mắt khuyên anh mà chẳng có tác dụng gì. Đến mức tôi nói sau này khi về già, hay khi anh gặp chuyện gì đó bất trắc thì chỉ có tôi với con ở bên cạnh thôi. Bạn bè cùng lắm đến thăm được lúc rồi về. Thế nhưng anh lại quy cho tôi tội rủa chồng. Từ đó, tôi chẳng nói năng gì nữa.

Nhiều đêm, tôi đi làm về khuya, gọi điện cho anh đón. Trong điện thoại, tôi còn nghe tiếng anh nói thật to: “Kệ nó, bầu kệ nó. Có thân có xác thì tự về”. Tôi khóc suốt quãng đường về trong đau khổ.

Giờ con tôi mới được 3 tháng thôi nhưng ngày nào chồng cũng rủ bạn đến nhà nhậu. Người ta sinh con 3 tháng chưa đụng nước, tôi đã phải dọn dẹp, lau chùi, rửa chén đến tận khuya. Anh cũng chẳng thương con gái. Con khóc, anh không dỗ mà còn nộ nạt khiến con khóc thêm.

Tôi đã thua trong cuộc chiến giành chồng với chính bạn của anh-2
Đau đớn hơn, bọn họ không những không can mà còn thúc cho chồng đánh tôi vì tội hỗn. (Ảnh minh họa)

Đêm qua, tôi mệt mỏi, bảo chồng nghỉ sớm để tôi dọn rửa còn ngủ với con. Một người bạn trong nhóm nghe thế liền nhìn chồng tôi khiêu khích : “Mày sợ vợ thế, nhậu tới bến đi chứ”.

Tôi ức chế lâu nay, nghe xong câu đó thì không kiềm chế được nữa. Tôi lấy luôn cái đĩa trái cây trên bàn vứt ra ngoài sân rồi nói lớn: “Vậy thì mời các anh đi chỗ khác mà nhậu. Tôi mới sinh con, còn yếu, cần được nghỉ ngơi”.

Chỉ nhiêu đó thôi, chồng tôi đã tát tôi ngay trước mặt bạn anh. Đau đớn hơn, bọn họ không những không can mà còn thúc cho chồng đánh tôi vì tội hỗn. Đêm đó, tôi gọi điện cho gia đình chồng đến, viết luôn đơn ly hôn rồi ôm con bỏ về ngoại.

Giờ thì chúng tôi sắp ra tòa gặp nhau. Thôi thì tôi chịu thua, tôi nhường chồng cho bạn anh rồi đó. Sau này nếu anh gặp chuyện gì, tôi cũng không quan tâm nữa.

Theo Helino

bạn bè

bạn chồng

Vợ Chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.