- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi không ngờ mình và con gái lại có ngày tái ngộ trong hoàn cảnh oái oăm như thế
Đúng là trên đời này không thiếu những điều bất ngờ. Tôi cũng không hiểu tại sao gia đình ấy lại sa sút như vậy.
19 năm trước, khi tôi còn là sinh viên đại học đã đem lòng
yêu thương 1 gã sở khanh tệ bạc. Hắn đã bỏ tôi ngay sau khi biết tôi
mang bầu. Lúc ấy tôi bơ vơ không biết phương hướng, cũng không dám chia
sẻ chuyện này với bất kỳ ai. Nếu tôi ôm cái bụng bầu về gặp gia đình thì
tương lai của tôi sẽ bị hủy hoại.
Tôi đã tìm đến bệnh viện và làm thủ tục phá thai khi cái thai còn chưa được 3 tháng tuổi. Nhưng rồi tôi gặp 1 đôi vợ chồng điều trị hiếm muộn ở hành lang bệnh viện. Nhìn thấy khuôn mặt não nề của họ, tôi cảm thấy thương cảm và lúc đó bản thân tôi cũng không còn dũng khí để bỏ con.
Biết được họ đang muốn xin con nuôi, tôi đã mở lời nói rằng sẽ cho họ nhận nuôi con tôi sau khi con chào đời. Chỉ cần họ đối xử tốt với con tôi thì cả đời này tôi sẽ không làm phiền đến cuộc sống của họ.
Sau đó, khi mang thai được 5 tháng thì tôi không còn về nhà nữa. Tôi lấy lý do bận học và phải đi làm thêm nên không thể về quê để bố mẹ khỏi nghi ngờ. Cặp vợ chồng kia đối xử rất tốt với tôi, thường mua đường sữa và đồ ăn đến để tôi tẩm bổ.

Nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc của cặp vợ chồng kia, tôi chắc rằng con mình sẽ hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Tôi vượt cạn thành công, con của tôi là 1 bé gái rất kháu khỉnh. Nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc của cặp vợ chồng kia, tôi chắc rằng con gái mình sẽ hạnh phúc. Họ cũng đã chăm sóc tôi suốt 1 tháng ở cữ. Thủ tục nhận con xong xuôi, họ bế con tôi đến nơi khác sinh sống. Còn tôi cũng trở về nhà và quay lại trường tiếp tục việc học tập như chưa từng có chuyện sinh con.
Bây giờ tôi đã có gia đình với người chồng hết mực chiều chuộng và 2 người con trai. Nhưng đôi lúc tôi vẫn đau đáu với đứa con mà mình đã cho người khác năm xưa. Dù muốn gặp lại con nhưng tôi không ngờ mẹ con tôi sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.
Hôm ấy, tôi nhận được điện thoại từ công an nói rằng con trai tôi đã xảy ra tai nạn và va chạm với 1 chiếc xe máy khác. Đến nơi, thấy con xây xước khắp người, tôi đã làm ầm lên vì xót con và bắt cô bé kia phải bồi thường.
Thật ra không phải tôi không biết con mình đi xe đạp rất ẩu. Hơn nữa người làm chứng cũng nói rằng do con tôi đi không đúng phần đường mới bị cô bé đi xe máy tông trúng. Nhưng là người làm mẹ, lúc ấy không cần biết đúng hay sai tôi vẫn xỉa xói cô bé kia và đòi bồi thường bằng được vì tức giận.
Dù biết hoàn cảnh cô bé khó khăn nhưng vẫn không chịu xuống nước. Tối hôm đó, cô bé ấy đã đến tìm gặp tôi để xin lỗi và đưa cho tôi một ít tiền.

Dù biết hoàn cảnh cô bé khó khăn nhưng vẫn không chịu xuống nước. (Ảnh minh họa)
Sau khi nói chuyện và biết cô bé ấy đã phải bỏ học để nuôi mẹ, bố thì mất đã lâu nên tôi cũng không còn truy cứu nữa.
Đêm đó nằm suy nghĩ lại, tôi thấy mình cũng đã quá lỗ mãng và có phần sai. Từ lúc xảy ra va chạm tôi cũng chưa hỏi thăm cô gái ấy được câu nào. Sáng hôm sau, tôi lần theo địa chỉ mà họ nói rồi hỏi hàng xóm xung quanh tên người phụ nữ kia. Cuối cùng tôi cũng tìm được nơi ở của họ. Đó là 1 căn nhà lụp xụp nhưng trông mẹ con họ đang nói chuyện rất vui vẻ.
Tôi đã ngắt lời họ và xin phép được vào nhà nói chuyện. Tôi nhìn căn nhà và giật mình khi thấy tấm ảnh cưới được treo trên tường. Đó chính là đôi vợ chồng mà tôi đã gửi con năm xưa. Tôi hỏi tuổi của cô bé mới biết năm nay cô bé đã gần 19 tuổi. Vậy là suýt nữa tôi đã hại chính con của mình. Nhìn người phụ nữ đã nuôi con gái mình giờ mắc bệnh gầy yếu già sọp đi mà tôi xót xa.
Tôi không ngờ mình và con có ngày tái ngộ như thế. Đúng là trên đời này không thiếu những điều bất ngờ. Tôi cũng không hiểu tại sao gia đình ấy lại sa sút như vậy. Nhưng nhìn thấy con mình chịu khổ, tôi không thể đành lòng. Tôi muốn làm điều gì đó cho con, lại sợ sẽ xáo trộn cuộc sống của con gái và hạnh phúc mà tôi đang có. Tôi muốn nhận lại con quá, tôi phải làm gì đây?
Theo Trí thức trẻ
- Tâm sự13 giờ trước"Ba ngày sau đó ngày nào tôi cũng đọc tin nhắn của 2 người họ. Tôi muốn hiểu thứ tình cảm vụng trộm đó đang ở mức nào, rung động thật sự hay chỉ là thỏa mãn tình dục", Thư chia sẻ.
- Tâm sự18 giờ trướcMọi chuyện diễn ra vui vẻ cho đến khi em và mẹ vào bếp chuẩn bị cơm trưa. Mẹ hỏi em là vết sẹo trên cổ tay Tuấn từ đâu mà có.
- Tâm sự20 giờ trướcTừ sau khi biết chuyện, mẹ tôi không bao giờ còn chê chị dâu xấu nữa. Trái lại suốt ngày khen ngợi và ca tụng con dâu, tặc lưỡi khen anh tôi tinh mắt chọn vợ.
- Tâm sự1 ngày trướcBấy lâu nay, chị chồng đối với tôi vẫn bằng mặt không bằng lòng. Chỉ có anh rể là hay nói chuyện qua lại. Vì thế, tôi cũng xem anh như người anh trong nhà. Hơn nữa chúng tôi có cùng sở thích là nấu ăn. Hôm nào về sớm, anh rể sẽ phụ tôi chuẩn bị bữa tối cho cả nhà.
- Tâm sự1 ngày trướcKhông biết có ai như tôi không, từ ngày lấy vợ, vị giác, thị giác thay đổi đến cả khứu giác cũng không còn như trước nữa.
- Tâm sự1 ngày trướcKhỏi phải nói em đau đớn, thất vọng thế nào. Em đã quyết định khi nào ra viện sẽ viết đơn ly hôn.
- Tâm sự2 ngày trướcSau khi nghe những lời tôi nói, mẹ dường như đã nhận ra điều gì đó, rồi hôm sau bà trở về quê. Mỗi lần gọi điện về quê, mẹ cũng rất vui vẻ cười nói như không có chuyện gì xảy ra.