- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tối nào vợ cũng viết cả trang giấy rồi đốt đi như kẻ mất hồn, hôm gió to mảnh giấy đốt dở bay vào tôi chết sững với dòng chữ trên đó
Hoang mang trước lời tự thú của vợ, tôi vội vào nhà đưa mảnh giấy đó hỏi em. Thấy thế cô ấy run lên vì sợ, nằm vào góc tường né tránh tôi.
- Tối nào mẹ chồng cũng dắt chó đi dạo cả tiếng đồng hồ, tôi bàng hoàng khi biết nơi mà bà đã đến
- Tối nào trước khi đi ngủ chồng cũng bắt tôi rửa chân khiến tôi chỉ muốn ly hôn khi vừa cưới được một tháng
- Tối nào cũng có người ship trà sữa đến, nghĩ của em gái tôi nhận hộ nhưng đến cốc thứ 12 thì chị em dâu quay ra "tương tàn"
Vợ chồng tôi kết hôn 3 năm nay nhưng chưa có con, chắc có lẽ là duyên chưa tới dù cả 2 đã cố gắng. Vợ tôi là người phụ nữ năng động và rất thân thiện. Em hay cười lắm, nhiều khi đi làm về mệt, nhìn nụ cười của vợ tôi đã thấy vui, tan biến hết mọi ưu tư. Cũng có thể tôi yêu cô ấy, chỉ cần nhìn thấy vợ là đã thấy vui rồi.
Thế nhưng người phụ nữ ấy gần nửa năm nay bỗng thay đổi hoàn toàn tính nết, em ít nói, chẳng mấy khi cười. Gương mặt lúc nào cũng đượm buồn, tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Tôi hỏi thì vợ bảo đang áp lực chuyện con cái, 3 năm chưa có con cô ấy thấy lỗi là do mình. Suy nghĩ nhiều khiến vợ già đi trông thấy, gầy hơn và không còn tươi tắn như hồi mới kết hôn.
(Ảnh minh họa)
Không đặt nặng vấn đề con cái, tôi động viên vợ, đưa cô ấy đi du lịch nhiều hơn. Thế nhưng vợ cũng chẳng tha thiết gì điều ấy, cô ấy lúc nào cũng nhìn xa xăm rồi tự nhiên rơi nước mắt một cách sợ hãi. Nói nhiều, muốn phân tích cho vợ hiểu nhưng cô ấy lại cứ khóc thành ra tôi đâm chán nản. Vợ dạo này lên chùa nhiều hơn, rồi 2 tuần trở lại đây, tối nào ăn cơm xong cô ấy cũng ngồi vào bàn viết gì đó, kín hết cả một trang giấy A4 nhưng tuyệt đối không cho tôi xem. Cô ấy lén lút viết rồi lại đốt đi một cách vội vàng. Tôi đoán có lẽ vợ đang viết tâm sự, nhật ký nên tôi tôn trọng không tò mò nữa..
Cứ thế, vợ chồng tôi dần có khoảng cách, vợ có không gian riêng của mình. Còn tôi, về nhà với tiếng thở dài chán nản, tôi uống bia rượu nhiều hơn, không còn ngắm vợ nhiều như trước nữa. Cho đến một buổi tối thanh mát, tôi ngồi nhâm nhi ly trà ở ngoài sân, vợ thì vừa mang mảnh giấy A4 ra góc sân đốt. Cơn gió hè thổi khiến mảnh giấy đang đốt dở của vợ bỗng tắt, 1 phần tờ giấy bay về phía tôi mang theo dòng tâm sự của vợ.
Nhìn vào trong đó, tôi sốc với dòng chữ: "Nếu hôm đó không chạy xe nhanh mẹ đã không mất con". Hoang mang trước lời tự thú của vợ, tôi vội vào nhà đưa mảnh giấy đó hỏi em. Cô ấy run lên vì sợ, nằm vào góc tường né tránh tôi. Mãi cho đến khi tôi nổi đoá, vợ mới chịu khai cô ấy đã từng có thai cách đây 7 tháng trước.
(Ảnh minh họa)
Lúc biết có thai vợ đang đi công tác ở Cần Thơ 1 tháng, cô ấy chạy xe nhanh khi trời đã tối và không may đâm vào gốc cây. Sau khi vào viện, vợ mới biết mình đã có con được hơn 1 tháng, nhưng tiếc là vụ va chạm đã khiến đứa bé ra đi mãi mãi. Vợ đã rất sốc, không nói cho một ai biết và về nhà cứ dằn vặt, tự trách mình vì sự việc đó.
Cô ấy gần như trầm cảm, tối nào cũng viết thư thú tội với con. Cảm giác tội lỗi với gia đình, với con khiến cô ấy phát điên, chẳng còn là vợ tôi của ngày trước nữa. Sợ tôi biết tôi bỏ, nên vợ đã giấu nhẹm chuyện này cho tới ngày hôm nay không may lộ ra bí mật thì cô ấy mới chịu khai.
Thở dài khi biết sự thật vợ từng bị sảy thai, đau đớn, tiếc nuối tôi có cả, nhưng tôi thương em hơn là trách. Cô ấy cũng khổ tâm, đau đớn quá rồi. Nếu tôi cũng quay lưng với vợ, cô ấy sẽ ra sao đây? Bệnh của vợ cần phải chữa bằng tinh thần, tôi sẽ cùng vợ vượt qua thời gian này. Biết đâu ông trời thương nay mai sẽ tặng chúng tôi một thiên thần bé nhỏ thì sao?
(Xin giấu tên)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự7 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự17 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự19 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự2 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.