- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi sinh con khó nhưng mẹ chồng không cho sinh mổ, đến lúc đầy tháng bà đặt 10 mâm cỗ, tôi làm điều khiến bà phải hối hận
Cưới nhau được hơn 1 năm thì tôi có bầu, chồng nói bận đi làm nên để tiện chăm sóc tôi, mẹ chồng sẽ đến ở chung.
Vợ chồng tôi học cùng trường đại học. Tôi gặp anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Khi mới yêu, tôi thấy anh là người ngọt ngào, biết nịnh, ăn nói khéo léo. Mỗi lần tôi giận dỗi anh đều chủ động làm lành trước. Tôi thực sự hạnh phúc khi ở bên anh mỗi ngày và chỉ mong sớm được kết hôn.
Sau khi tốt nghiệp đại học, dù bố mẹ ngăn cấm vì hoàn cảnh hai bên khác biệt nhau. Gia đình anh khá giả, còn tôi chỉ sinh ra trong gia đình thuần nông. Bố mẹ sợ tôi lấy anh rồi sau sẽ có nhiều sự chênh lệch, bị lép vế. Hơn nữa, ông bà chỉ muốn tôi về quê lấy chồng gần nhà. Nhưng mặc cho bố mẹ khuyên bảo, tôi nhất định phải cưới bằng được người mình yêu.
Đám cưới xong, ngay trong bữa cơm đầu tiên, mẹ chồng đã nói bóng gió: "Con nhà người ta đi lấy chồng mang của hồi môn về nhà nhiều lắm. Sắp tới thằng T. lại đòi ra mua nhà riêng, con xem thế nào bảo bố mẹ con phụ vào mà mua nhé, chứ mình nhà này sẽ không đủ đâu". Và để mọi việc được ổn thỏa hơn, tôi gọi điện cho bố mẹ bảo ông bà cho 100 triệu, góp mua nhà cùng, làm như vậy thì nhà chồng không phải trách móc gì nhà tôi.
Cưới nhau được hơn 1 năm thì tôi có bầu, chồng nói bận đi làm nên để tiện chăm sóc cho tôi, mẹ chồng sẽ đến ở chung. Tưởng rằng cuộc sống được êm đẹp nhưng kể từ khi mẹ chồng đến, cuộc sống chúng tôi bỗng dưng bị đảo lộn. Nếu như trước chồng cũng giúp tôi việc nhà hoặc quan tâm đến tôi thì giờ đây, anh bỏ bẵng. Kể cả khi tôi đang mang thai, anh cũng chưa một lần đưa tôi đi khám bác sĩ với lý do bận công việc. Tôi thường xuyên phải đi khám định kỳ một mình như kiểu mẹ đơn thân, trong khi có chồng đàng hoàng.
Đó là chưa kể mẹ chồng thường xuyên soi mói đủ kiểu từ việc ăn uống cho đến đi đứng. Bà luôn bắt tôi phải làm theo ý bà, nếu không thì "mặt nặng mày nhẹ" đến mệt người. Rồi đi đâu cũng phải báo cáo rõ xem đi mấy tiếng, đi với ai, làm gì. Tôi cảm thấy mình chẳng còn chút tự do nào. Nhiều lần tâm sự với chồng nhưng anh cứ phớt lờ. Tôi buồn lắm, cưới nhau xong chồng thay đổi một thời một vực, không quan tâm chiều chuộng tôi như thời yêu nhau.
Khi tôi chuẩn bị sinh, bác sĩ đề nghị tôi sinh mổ, nhưng mẹ chồng tôi không đồng ý, bà nói như vậy không tốt cho đứa trẻ! Còn chồng tôi cũng nghe theo lời mẹ mặc kệ tôi đau đớn trên giường hơn một tiếng đồng hồ. Bác sĩ thấy tôi ra máu nhiều, lại tiếp tục đề nghị gia đình cho sinh mổ, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Lúc đó, mẹ chồng mới đồng ý.
Lúc sinh mổ xong tỉnh dậy, tôi thấy chồng và mẹ chồng đang ôm con ngồi cười nói vui vẻ, mặc kệ tôi trên giường bệnh. Lúc này, tôi nghe thấy hai y tá đứng gần cạnh tôi nói chuyện với nhau: "Đấy phụ nữ nhiều người đáng thương phết, mẹ chồng không cho mổ đẻ, cứ đòi bảo vệ đứa trẻ, thật chưa thấy người mẹ chồng nào như vậy. Còn chồng thì lại mù quáng tin lời mẹ. Khổ thật". Nghe xong cuộc trò chuyện của họ, nước mắt tôi không ngừng rơi, đúng là mẹ chồng và chồng chỉ cần đứa bé chứ chẳng cần biết tôi sống chết ra sao.
Khi ra viện trở về nhà, tôi lặng lẽ xin phép mẹ chồng và chồng về nhà mẹ đẻ ở cữ một thời gian. Suốt thời gian này, mẹ chồng không đến thăm còn chồng thì về được đúng một lần. Đến đầy tháng, mẹ chồng gọi điện cho tôi bảo đã đặt 10 mâm cỗ, nói tôi mời anh em họ hàng bên ngoại đến nhà hàng ăn uống, trong đó mâm cỗ cho bên ngoại là 5 mâm, còn nội là 5 mâm.
Tôi không nói gì nhưng hôm đó tôi chẳng mời một ai mà bắt taxi đến một mình, mẹ chồng và chồng đang ở đó chờ sẵn rất bất ngờ vì có mỗi mình tôi. Mẹ chồng tức lắm gọi tôi ra hỏi chuyện, tôi nói thẳng tất cả do tôi không mời.
Bà giận lên mắng mỏ tôi trước mặt họ hàng bên nội, tôi không cãi mà lặng lẽ cầm tờ đơn xin ly hôn ra cho bà. Lúc này, mẹ chồng xấu hổ như trở thành trò cười của anh em họ hàng bên đó, còn tôi thì có cảm giác hả hê như trút được nỗi lòng mình. Sau mọi chuyện, chồng và mẹ chồng gọi điện xin lỗi vì đã đối xử với tôi như vậy nhưng tôi vẫn hạ quyết tâm không sống với những người giả tạo. Tôi làm như vậy có đúng không?
(maianh...@gmail.com)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự49 phút trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự1 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự5 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự16 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự20 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự21 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự21 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".