Tôi vẫn nhớ như in nụ cười nhếch mép của anh khi tôi trả lại nhẫn cầu hôn

Từ chối lời cầu hôn của một phó tổng giám đốc đẹp trai, quyến rũ, có nhà biệt thự, có siêu xe, một số đồng nghiệp bảo tôi ngốc nghếch, một số thì hả hê, một số bĩu môi bảo tôi ra vẻ. Nhưng tôi vẫn mặc kệ.

Từ chối lời cầu hôn của một phó tổng giám đốc đẹp trai, quyến rũ, có nhà biệt thự, có siêu xe, một số đồng nghiệp bảo tôi ngốc nghếch, một số thì hả hê, một số bĩu môi bảo tôi ra vẻ. Nhưng tôi vẫn mặc kệ.

Chào mọi người, tôi chính là Vũ Vân, tác giả bài viết: "Khi cầu hôn tôi, bạn trai đã nói một điều kiện khiến tôi vô cùng bàng hoàng và hụt hẫng". Cảm ơn mọi người đã cho tôi lời khuyên và động viên. Chính những bình luận của các bạn đã làm tôi có thêm sức mạnh và sự quyết tâm để từ chối lời cầu hôn đó.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều, khóc rất nhiều khi người đàn ông tôi yêu, người đàn ông nói yêu tôi, lại không chấp nhận con gái riêng của tôi. Con gái tôi không có tội tình gì, cháu được sinh ra đó là món quà vô giá mà ông trời ban cho tôi. Tôi căm ghét cuộc hôn nhân trước của mình, nhưng lại cảm ơn cuộc hôn nhân đó đã mang đến cho tôi một đứa con bé bỏng đáng yêu như thế này.

Tôi đã sống 4 năm trong cô đơn và cô độc để cố gắng nuôi con và dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Vì thế, không có điều gì làm tôi chia tách được con gái mình. Mẹ tôi từng gọi điện cho tôi nói rằng cứ mang cháu về mẹ nuôi, hàng tuần tôi về thăm con là được. Còn tôi hãy tìm lấy hạnh phúc cho mình, đời người con gái mấy lần gặp gỡ được người mình yêu thương. Tôi rất cảm ơn mẹ và hiểu tâm trạng của bà. Bà là một người mẹ, tôi cũng là một người mẹ, cả hai chúng tôi đều muốn hy sinh mình để dành hạnh phúc cho con mình. Mẹ tôi vì tôi, thì giờ tôi cũng đang vì con tôi.

Tôi vẫn nhớ như in nụ cười nhếch mép của anh khi tôi trả lại nhẫn cầu hôn - Ảnh 1.

Tôi không hiểu tại sao một người đàn ông đã làm cha có thể không yêu quý con bé được. (Ảnh minh họa)

Hai hôm sau khi bài viết được đăng, tôi đã gọi điện mời anh về nhà tôi ăn tối. Anh nói anh không muốn đến, nếu hẹn hò thì ra nhà hàng hoặc tới nhà anh. Tôi bảo anh chỉ duy nhất lần này tôi yêu cầu anh đến, về sau nếu anh không thích anh có thể không đến.

Tối hôm đó anh đến đúng giờ, tác phong của anh luôn là như thế. Tôi đã chuẩn bị một bàn đồ ăn ngon, mặc cho con gái mình chiếc váy đẹp nhất của cháu, tết tóc và kẹp nơ hồng cho cháu. Tôi không hiểu tại sao một người đàn ông đã làm cha có thể không yêu quý con bé được.

Khi anh đến, anh rất bất ngờ khi được con gái tôi chào. Anh chỉ gật đầu đáp lại một cách lạnh nhạt. Khuôn mặt anh từ lúc đó trở đi rất lạnh lùng. Tôi biết anh đang tức giận. Tôi đã cố tình thiết kế buổi tối nay để anh gặp con gái tôi. Anh ngồi vào bàn ăn, cầm đũa và gắp vài gắp cho có lệ. Chúng tôi không nói chuyện gì nhiều với nhau. Chỉ có con gái tôi bẽn lẽn thỉnh thoảng nói vài câu như khen món bánh của tôi làm ngon, hỏi tôi rằng con có thể không ăn cà rốt?…

Chúng tôi kết thúc bữa tối trong 30 phút, sau đó, chẳng chờ tôi dọn dẹp, anh đã hỏi: "Chắc em mời anh tới không phải chỉ để ăn tối?". Tôi gật đầu rồi bảo anh ra phòng khách. Tôi lấy hộp nhẫn cầu hôn trong ngăn tủ, mang ra và đưa cho anh. Tôi nói với anh: "Em không thể bỏ con em được. Anh là trái tim em, nhưng con bé là hai lá phổi của em. Em không thể sống thiếu một trong hai thứ được. Nhưng nếu anh bắt em chọn, em sẽ chọn con bé".

Tôi nhớ như in nụ cười nhếch mép của anh lúc đó. Anh cầm hộp nhẫn, thản nhiên bỏ lại vào túi áo vest của anh, rồi gật đầu: "Anh tôn trọng sự lựa chọn của em. Anh còn có chút việc phải đi bây giờ. Chào em".

Tôi vẫn nhớ như in nụ cười nhếch mép của anh khi tôi trả lại nhẫn cầu hôn - Ảnh 2.

Rồi tôi sẽ tìm được một người đàn ông xứng đáng hơn anh. (Ảnh minh họa)

Tôi ra mở cửa cho anh, tạm biệt anh, rồi đóng cửa và ngồi thụp xuống cánh cửa để khóc. Tôi biết thế là hết. Nhưng lúc đó, con gái tôi đi đến lau nước mắt cho tôi, cháu không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên hỏi rất nhiều, nào là chú ấy là ai, sao chú làm mẹ khóc, mẹ đau ở đâu?…

Từ hôm tôi trả lại nhẫn, tôi không hề gặp lại anh. Tôi nghe nói sau hôm đó anh đã đi công tác nước ngoài chừng nửa tháng. Tôi không biết đó là tin đồn hay sự thật, cũng không biết có phải anh cố tình tránh mặt tôi hay không. Mặc dù trong tâm thảm tôi rất buồn, rất hụt hẫng, nhưng tôi vẫn luôn tin rằng lựa chọn của tôi là đúng, tôi vẫn ngẩng cao đầu ở công ty, mặc cho bao lời đồn đại.

Rồi tôi sẽ tìm được một người đàn ông xứng đáng hơn anh. Rồi tôi sẽ tìm được người đàn ông yêu tôi và thương cả con gái của tôi. Không phải một người đàn ông nói yêu tôi nhưng từ chối tất cả những gì tôi có. Chắc chắn tôi sẽ tìm được người đó. Một lần nữa cảm ơn mọi người đã động viên và an ủi tôi! Xin cảm ơn.

Theo Thời đại

hủy hôn

cầu hôn


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.