- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Trò chuyện với cô gái lạ, tôi đang giận dỗi bỗng yêu vợ mình hơn
Sáng nay, bạn thân của vợ tới nhà chơi. Thái độ của cô ấy khi vừa nhìn thấy tôi rất kỳ lạ.
Tôi nốc cạn ly rượu đang cầm trong tay. Giữa quán xá đông đúc, ồn ào, sao vẫn thấy mình cô đơn quá.
Một dáng hình lướt qua, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống. Tôi nhìn qua, một cô gái còn trẻ, khá xinh đẹp.
Nếu là bình thường, tôi sẽ buông vài câu tán tỉnh, bông đùa cho vui. Nhưng hôm nay, tôi không có tâm trạng để làm điều đó. Trong lòng tôi đang chịu đựng một nỗi đau, không phải phản bội nhưng lại không khác gì phản bội.
Tôi vừa phát hiện ra một bí mật của vợ mình. Cô ấy lấy tôi không phải vì yêu, mà chỉ vì tôi rất giống một người đàn ông cô ấy từng yêu trước đó.
Hóa ra, nhiều năm qua tôi chỉ là người thay thế. Thứ hạnh phúc tôi có được cũng chỉ là nhờ "bóng" của người đàn ông khác mà thôi.
Cuộc trò chuyện với cô gái lạ không ngờ giúp tôi trút bỏ được những ưu tư của mình (Ảnh minh họa: CH3).
Sáng hôm nay, bạn thân của vợ tới nhà chơi. Tôi chưa có dịp gặp cô ấy bao giờ. Còn cô ấy, vừa nhìn thấy tôi liền há hốc mồm kinh ngạc. Thái độ của cô ấy khiến tôi cảm thấy kỳ lạ.
Để bạn bè của vợ tự nhiên, tôi chào rồi lên phòng riêng.
Lưng chưa khuất sau bậc cầu thang, tôi đã nghe giọng người bạn đầy sửng sốt: "Sao lại giống thế, giống đến kinh ngạc. Không phải họ có họ hàng gì với nhau đấy chứ?
Nếu gặp ngoài đường, có khi tớ sẽ nghĩ mình nhìn thấy Hải, cho rằng mình bị hoa mắt hay hoang tưởng không chừng".
Những câu nói không đầu không cuối của cô bạn ấy cứ in dấu mãi trong đầu tôi. Đến khi bạn ấy về rồi, trong bữa cơm tối, tôi mới hỏi vợ: "Người đàn ông tên Hải là ai? Anh ta có liên quan gì tới anh?".
Vợ tôi không giấu nổi vẻ ấp úng, mặt bắt đầu có nét đỏ. Vợ nói, đó là một người bạn.
Nhưng nhìn thái độ của vợ, tôi không tin. Sau cùng, có vẻ như không muốn tôi thắc mắc nhiều thêm, vợ nhận đó là người yêu cũ của cô ấy.
"Thực ra, Hải mất lâu rồi, mất vì một căn bệnh nan y, trước khi em gặp anh hai năm. Chúng em là bạn thân từ thời đi học, mãi đến năm hai sinh viên mới yêu nhau.
Lúc Hải ra đi, em cảm giác như tim mình đã chết. Em cứ nghĩ mình không thể mở lòng với ai được nữa. Nhưng sau đó, em gặp anh".
Tôi biết, trước khi đến với tôi, vợ từng có một mối tình sâu đậm nhưng họ không thể đến với nhau. Vợ tôi từng kể thế và lý do vì sao, tôi không tiện hỏi nhiều. Lúc đó tôi si mê vợ tôi, không muốn nhắc cô ấy nhớ về cuộc tình trong quá khứ.
Vợ tôi khi ấy là cô giáo dạy tiếng Anh cho cháu gái của tôi. Vừa gặp cô ấy, nhìn vẻ đẹp lặng lẽ, u buồn, ngay lập tức tôi như bị "tiếng sét ái tình" đánh trúng.
Tôi còn nhớ, lần đầu chạm mặt tôi, đôi mắt cô ấy đang lặng lẽ bỗng như bừng sáng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi. Vẻ ngạc nhiên hệt như bạn cô ấy nhìn tôi lúc ban sáng. Nghĩ đến đó, tôi liền hỏi:
- Bạn em, cô ấy nói anh giống Hải, là sao?
- Gương mặt anh, thật kỳ lạ, giống Hải nhiều lắm.
- Đó là lý do em nhận lời yêu anh, lấy anh?
Vợ tôi không nói, chỉ gật đầu. Cô ấy không hề biết rằng, cái gật đầu nhẹ nhàng ấy lại nặng như chiếc búa giáng vào trái tim tôi. Tôi bỏ bát cơm xuống, miệng khô khốc không biết nên nói gì.
Trước khi rời khỏi nhà, tôi nhìn vợ, chua chát nói: "Thực ra em không hề yêu anh. Em lấy anh vì anh giống cậu ấy. Hạnh phúc bao năm qua anh có chỉ là do anh tự ảo tưởng mà thôi".
Nước mắt đã rơi trên gương mặt người phụ nữ tôi yêu, nhưng tôi không muốn bận tâm nữa. Lòng tôi bây giờ đau hơn rất nhiều nỗi buồn của cô ấy.
Tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu rượu. Bình thường, tôi rất dễ say, vậy mà hôm nay càng uống càng tỉnh, tỉnh để nhìn rõ nỗi tổn thương trong lòng mình.
Cô gái lạ vẫn ngồi cạnh tôi nãy giờ, hình như không thể im lặng lâu hơn đành lên tiếng:
- Anh cãi nhau với vợ à?
- Sao cô hỏi thế?
- Thì từ nãy đến giờ, điện thoại anh reo liên tục nhưng anh không thèm bắt máy. Chỉ có giận vợ mới khiến đàn ông cư xử như vậy thôi. Vợ anh ngoại tình à?
- Không!
- Nếu không phải là vì ngoại tình thì chẳng có chuyện gì đáng gọi là quan trọng cả.
Tôi nhìn cô gái, giọng điệu cô ta sao lạ thế. Tự nhiên, tôi muốn kể câu chuyện của mình, tôi muốn trút bỏ gánh nặng trong lòng tôi sang cô ấy.
Cô ấy im lặng ngồi nghe, rồi dứt khoát nói: "Tôi hiểu tâm trạng của anh lúc này. Nhưng có ba lý do mà theo tôi không đáng để anh buồn.
Thứ nhất, vợ anh từng yêu người tên Hải, nhưng anh ta đã mất rồi. Không ai lại đi ghen với một người đã mất cả. Huống hồ nếu anh ấy còn sống, liệu anh có cơ hội gặp vợ anh không?
Thứ hai, có thể vợ anh từng yêu anh chỉ vì anh giống người cũ. Nhưng 6 năm qua, anh và cô ấy rất hạnh phúc phải không? 6 năm, cô ấy là người vợ tốt, người mẹ tuyệt vời. Nếu không phải vì yêu anh, cô ấy không thể làm được điều đó đâu.
Và cuối cùng, quá khứ là điều không ai thay đổi được. Quan trọng là hiện tại, cô ấy là của anh, vì anh. Cô ấy đến với anh vì lý do gì không quan trọng bằng việc cô ấy ở bên anh vì lý do gì. Lý do gì nếu không phải là cô ấy cần anh.
Anh có thể ngồi nghe tôi nói hàng giờ, vậy sao không chịu nghe vợ anh nói. Về nhà với vợ đi, đừng để cô ấy lo lắng nữa".
Cô gái nói xong, cười buồn rồi đứng dậy:
"Anh biết không, tôi vừa phát hiện chồng tôi ngoại tình. Anh ấy từng rất yêu tôi, còn nói tôi là cả thế giới của anh ấy.
Nhưng mới cưới nhau hơn một năm, anh ta đã tay trong tay với người đàn bà khác. Quá khứ thực ra chả có ý nghĩa gì, vấn đề là hiện tại như thế nào, anh có hiểu không?".
Điện thoại tôi lại reo, lần này tôi bắt máy. Đầu dây bên kia, giọng vợ tôi cất lên trong tiếng nấc:
- Khuya lắm rồi, anh về đi, có gì về nhà rồi nói, được không?
- Đừng lo, anh về đây.
Những lời cô gái vừa nói, thật kỳ lạ, như một liều thuốc khiến tôi như tan hẳn nỗi buồn, thay vào đó là cảm giác thương và yêu vợ nhiều hơn.
Vợ tôi từng chịu mất mát, buồn đau. Và tôi đến, chẳng phải để khỏa lấp nỗi trống vắng, xoa dịu nỗi buồn cho người tôi yêu hay sao?
Tôi ngước nhìn ra ngoài, thấy cô gái lúc nãy đứng vẫy taxi bên đường, chợt nghĩ hẳn trong lòng cô ấy đang đổ nát.
Có những lúc, đối diện với bất hạnh của người khác mới nhận ra nỗi buồn của mình thật ra cũng không quá lớn.
Theo Dân trí
-
Tâm sự2 giờ trướcEm vô cùng áy náy, mỗi lần gặp cháu lại thấy ngại ngùng. Em không biết nên chọn quà gì tặng cháu cho tương xứng...
-
Chứng kiến cảnh con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi đã làm một việc khiến cả nhà thông gia bẽ mặtTâm sự6 giờ trướcThấy con gái bị bố chồng chèn ép, bố đẻ tôi làm ngay một việc khiến nhà thông gia bẽ mặt phải rối rít xin lỗi.
-
Tâm sự10 giờ trướcBạn trai tôi thường xuyên "đốt tiền" vào những trò cá cược đỏ đen trên mạng, không ít lần tôi phải đi trả nợ thay cho anh ta. Dù tôi đã nhiều lần chia tay nhưng bạn trai liên tục níu kéo, thậm chí dọa dẫm khiến tôi không thể dứt khoát.
-
Tâm sự21 giờ trướcNghe xong những lời bạn của chồng nói, tai tôi như ù đi, chân run không đứng vững.
-
Tâm sự22 giờ trướcBố cô không may mắc bệnh trọng và đã qua đời hồi đầu năm. Mọi thứ đến quá nhanh, quá đột ngột làm cho nỗi đau, sự hẫng hụt của mẹ con cô mỗi ngày mở rộng ra mãi.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐọc tờ giấy được chuẩn bị kỹ càng về nội dung, câu từ mà tôi suýt ngất vì sốc.
-
Tâm sự1 ngày trướcôi bất ngờ nhận ra người mà mấy tháng qua đã quan tâm, chu đáo với hai mẹ con.
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi rất được mẹ chồng yêu mến chiều chuộng, nhưng gần đây bà lại tỏ thái độ khó chịu.
-
Tâm sự2 ngày trướcCháu đã vào đại học, đã có rung động với bạn gái. Nhưng cháu thực sự không dám yêu vì sợ đưa bạn gái về nhà, một là bạn ấy "chạy mất dép", hai là bạn ấy bị mẹ "đồng hoá"...
-
Tâm sự2 ngày trướcNăm nay cô 32 tuổi. Mấy năm nay, cô luôn bị người nhà hối thúc việc tìm hiểu, yêu đương, xây dựng gia đình...
-
Tâm sự2 ngày trướcChồng ngoại tình khiến tôi suy sụp, nhưng thất vọng hơn là cách hành xử của anh ta khi bị vợ biết chuyện.
-
Tâm sự3 ngày trướcVợ chồng chúng tôi cứ bị kẹt giữa một bên là mong muốn con vươn xa, một bên mong các con không rời khỏi vòng tay của mình.
-
Tâm sự3 ngày trướcThấy anh trai vất vả chăm sóc cháu nhỏ, tôi cầm lòng không nổi nên nói ra ý định đón cháu về nuôi.