- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít
Có lần, một đứa trẻ trong họ sau khi nhận được lì xì, ra khỏi cửa đã nói “nhà này chỉ 20 nghìn thôi”.
Nhiều người bảo Tết bây giờ nhạt nhẽo, không còn được như ngày xưa. Với tôi, điều đó đúng. Những năm gần đây, niềm vui ngày Tết được đi thăm họ hàng, làng xóm của người con xa quê cả năm như tôi dường như đã vơi đi ít nhiều.
Tôi không còn mong chờ những ngày Tết như thuở còn bé, không háo hức với những chuyến đi chúc Tết đầy đủ họ hàng như xưa. Lý do vì một chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại khiến tôi đau đầu, đó là chuyện lì xì.
Tôi đã có gia đình, có con nhỏ. Tôi nhớ những năm đầu mới lấy chồng, vợ chồng tôi cùng nhau đi chúc Tết từ nhà này sang nhà khác, gặp gỡ họ hàng gần xa, trao những phong bao đỏ như một lời chúc năm mới tốt lành. Ai ai cũng hoan hỉ trao và nhận như một niềm vui nhỏ ngày đầu năm. Những tờ tiền may mắn bên trong chỉ 10 nghìn, 20 nghìn, ai cũng như ai, chẳng nặng nề chuyện giá trị bao nhiêu.
Nhưng rồi, dần dần, tôi nhận ra chuyện lì xì bây giờ không còn giữ được sự hồn nhiên, trong trẻo như ngày xưa nữa.
Chuyện lì xì ngày đầu năm bây giờ không còn giữ được sự trong trẻo, vô tư như ngày xưa nữa
Có năm, tôi lì xì cho một đứa trẻ trong họ. Bé mở phong bao ngay trước mặt tôi rồi bĩu môi nói với mẹ: "Có 20 nghìn!”.
Người mẹ chỉ cười xòa nhưng nét mặt lại như hàm ý rằng tôi quá keo kiệt. Tôi đứng đó, ngượng ngùng, không biết phải nói gì.
Một năm khác, tôi trót lì xì ít hơn số tiền người ta đã mừng tuổi con tôi. Khi biết được, họ không nói thẳng, nhưng lại bóng gió trách cứ đến tai mẹ tôi. Tôi thực sự bối rối.
Lì xì là để lấy may, đâu phải một cuộc đua tiền bạc? Nhưng dường như, với một số người, số tiền trong bao lì xì mới là điều quan trọng nhất.
Năm nào cũng vậy, mỗi lần đi chúc Tết, tôi lại lo lắng về chuyện lì xì nhà nào bao nhiêu để không bị trách cứ. Tôi phải chuẩn bị rất nhiều phong bao, mỗi loại phong bao một mệnh giá khác nhau. Nào là cho con cháu ruột thịt, nào là cho con của bạn bè, cho trẻ con hàng xóm, cho cả những đứa trẻ vô tình gặp trong ngày đầu năm…
Tôi không tiếc tiền, nhưng tôi thấy mệt mỏi với việc phải suy tính từng phong bao, phải nhớ ai đã lì xì con mình bao nhiêu để mà đáp lại cho phải phép. Lỡ chẳng may có sự chênh lệch, tôi lại áy náy, sợ bị người khác đánh giá mang tiếng ở thành phố về mà thua người ở quê.
Tôi cũng từng chứng kiến những cảnh tượng khiến mình không khỏi suy nghĩ. Có lần, một đứa trẻ trong họ sau khi nhận được lì xì, vừa ra khỏi cửa đã nói “nhà này chỉ 20 nghìn thôi”.
Tôi cảm thấy buồn vì cái cách trẻ con bây giờ nhìn nhận chiếc phong bao lì xì. Nhưng rồi, tôi lại tự hỏi: Lỗi này thuộc về ai? Trẻ con đâu biết gì ngoài những gì chúng được dạy dỗ. Phải chăng người lớn chúng ta đã vô tình khiến việc lì xì mất đi ý nghĩa vốn có?
Vậy nên, những năm gần đây, tôi không còn hứng thú với việc đi chúc Tết như trước nữa. Tôi chỉ đến nhà cô bác ruột thịt, những người tôi thật lòng kính trọng, những người tôi biết họ không màng đến chuyện lì xì nhiều hay ít.
Còn lại, tôi không muốn sang nhà ai khác, không muốn tham gia vào vòng quay trao đổi lì xì đầy tính toán.
Có người trách tôi sống khép kín, có người bảo tôi "chảnh", nhưng tôi mặc kệ. Tôi chỉ muốn giữ Tết theo cách mà tôi cảm thấy thoải mái nhất. Tôi muốn lì xì vì niềm vui, vì những mong muốn tốt lành dành cho người khác, chứ không phải vì áp lực hay sự so đo.
Tôi mong rằng, một ngày nào đó, việc lì xì sẽ trở về đúng ý nghĩa vốn có của nó để mỗi người, mỗi gia đình, đều có thể tận hưởng trọn vẹn niềm vui ngày Tết, mà không bị gánh nặng nào đè nặng trong lòng.
Độc giả giấu tên
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự32 phút trướcNăm đầu làm dâu, vợ nằng nặc đòi về ngoại đón Tết nhưng không được bố mẹ tôi đồng ý; vậy là cô ấy tỏ thái độ bằng việc đi nhậu triền miên suốt mấy ngày đầu năm.
-
Tâm sự6 giờ trướcBằng việc thu lại tiền mừng tuổi khi cháu bực bội chê ít, tôi từ chối thỏa hiệp với cách ứng xử của những phụ huynh ngầm cho phép con coi Tết là dịp kiếm tiền lì xì.
-
Tâm sự19 giờ trướcVợ chồng tôi dành thời gian du xuân tại Hà Nội, tìm ăn quán bún riêu nổi tiếng và phải chấp nhận chi đắt gấp đôi ngày thường vì đang trong dịp Tết.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhìn ánh mắt người phụ nữ, tôi cảm nhận được, có lẽ cô ta đã làm gì có lỗi với chồng tôi trong quá khứ.
-
Tâm sự23 giờ trướcMừng thọ bố chồng 70 tuổi, nhà chồng tôi quyết định làm 40 mâm cỗ. Tôi can ngăn thì bị cả nhà khó chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcBuổi ra mắt gia đình bạn gái của tôi đáng lẽ hoàn hảo nếu không có sự cố trong màn lì xì, lũ trẻ bóc phong bao và nhăn mặt, con cô ấy bĩu môi: "Có 50 nghìn bọ"...
-
Tâm sự1 ngày trướcNgày Tết, tôi chỉ thích ở nhà ăn cơm cùng bố mẹ, trò chuyện cùng người thân ruột thịt của mình chứ không thích sang họ hàng chúc tụng hay tiếp khách đến nhà mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcThật sự tôi muốn đóng sập cửa lại, nhưng không nỡ đuổi chị chồng về ngay sáng đầu năm mới.
-
Tâm sự1 ngày trướcCâu nói của mẹ chồng khiến tôi ấm ức vô cùng, không chỉ nghĩ thương bản thân mình mà còn thương thay cho mẹ tôi, lúc nào cũng bị thông gia khinh rẻ.
-
Tâm sự2 ngày trướcMở tin nhắn của bạn trai Tây mùng 1 Tết, tôi tưởng lời chúc năm mới, hóa ra là hoá đơn cafe và bún ốc anh gửi để chia tiền; thế là phải giảng cho anh về Tết Việt.
-
Tâm sự2 ngày trướcThay vì nhận tiền lì vì rồi nhét luôn vào tay mẹ như mọi năm, Tết này con gái 13 tuổi dứt khoát không cầm, lý giải một cách bất mãn: "Đằng nào mẹ chả tịch thu hết".
-
Tâm sự2 ngày trướcThật sự từ sáng đến giờ, ai đến chúc mừng năm mới, bố chồng cũng kể như thể tôi là tội đồ của gia đình. Điều đó khiến tôi ấm ức vô cùng.
-
Tâm sự2 ngày trướcChưa có năm nào tôi ăn Tết lại thoải mái, hạnh phúc bên mẹ chồng như năm nay.
-
Tâm sự3 ngày trướcLời bố chồng nói với bố mẹ đẻ tôi trong bữa ăn làm tôi thất vọng chỉ muốn rời khỏi nhà chồng.