- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Trong giây phút cận kề cái chết, chính câu nói tuyệt tình của chồng đã khiến tôi sống lại...
Tôi không thể chết được, tôi phải sống để khiến anh ta phải hối hận.
Tôi không thể chết được, tôi phải sống để khiến anh ta phải hối hận.
Tôi lấy chồng qua sự mai mối, hay nói trắng ra là ép buộc. Chồng tôi là dân kinh doanh, suốt ngày chỉ biết đi chỗ này chỗ nọ kí hợp đồng, tìm hiểu thị trường. Tôi là giáo viên nên hầu như chỉ biết dành hết thời gian cho gia đình. Khi cưới, tôi biết anh không hề yêu tôi, chẳng qua là chiều ý mẹ anh.
Tôi cũng biết, anh đã có người yêu và cô ấy là dân PG - lý do chính khiến mẹ anh phản đối. Anh đeo nhẫn vào tay tôi một cách hờ hững. Trên tay anh vẫn còn chiếc nhẫn bạc đeo ở ngón áp út và nhẫn cưới của tôi bên cạnh. Chỉ bằng hành động đeo nhẫn tình nhân ngay trong ngày cưới cũng đã là một lời thách thức tôi rồi.
Cưới xong, anh bỏ bê tôi. Suốt một ngày, tôi nhìn mặt anh đúng khoảng 1 tiếng vào buổi tối, trước khi anh thay quần áo đi chơi. Tôi biết, anh vẫn còn qua lại với người yêu cũ. Nhưng tôi không bận tâm nhiều bởi nguồn sống của tôi hiện tại là đứa bé trong bụng. Thiên thần nhỏ là kết quả của đêm tân hôn-đêm duy nhất của vợ chồng tôi. Tôi không thể vì chồng mà làm đứa bé bị ảnh hưởng.
Chỉ bằng hành động đeo nhẫn tình nhân ngay trong ngày cưới cũng đã là một lời thách thức tôi rồi. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng thương con lắm. Biết tôi mang thai, anh đưa cho tôi một thẻ tài khoản tới 400 triệu đồng. Thiếu gì, cần gì, chi phí khám thai, váy bầu, sữa bầu… tôi sẽ dùng tiền đó để chi. Từ lúc đưa thẻ, anh không bao giờ hỏi đến tiền còn bao nhiêu, chỉ hỏi tôi có cần thêm tiền không? Nhưng anh đâu biết, cái tôi cần là sự quan tâm, là lời hỏi han của anh.
Khi con được hơn 2 tháng thì tôi bị động thai. Nói đúng ra thì tôi bị sốc nặng sau khi đọc được những tin nhắn chửi rủa tôi của người yêu cũ anh. Từ đó, anh bắt tôi nghỉ làm và thuê bác sĩ riêng chăm sóc tôi. Hàng ngày quanh quẩn ở trong nhà một mình với cô giúp việc, tôi chán đến phát điên lên. Tâm tính tôi bắt đầu thay đổi.
Tôi khó chịu, chì chiết chồng mỗi khi anh đi ra ngoài. Tôi nhắn tin, gọi điện cho anh hàng chục cuộc khi biết anh đang ở bên cạnh người cũ. Tôi nhắn tin mắng chửi lại cô ta mỗi khi nhận được tin nhắn khích bác. Và những việc đó chỉ khiến tôi đau đớn, khổ sở. Có hôm, thấy chồng đi về với mùi nước hoa đậm trên áo, tôi đã lôi kéo và mắng anh. Kết quả, tôi bị dằn mặt bằng một câu điếng người: "Ngay từ đầu cô đã biết tôi không thích cô, cô vẫn cứ lao vào. Giờ trách ai nữa?". Tức giận, tôi lao vào đập phá đồ đạc trong nhà cho đến khi bị động thai, ra máu.
Lần này, tôi bị buộc phải ở viện theo dõi đến nửa tháng. Vẫn chỉ có người giúp việc chăm tôi, chồng tôi không ghé vào một lần. Tôi khóc ròng vì sự vô tâm của anh. Nhưng chưa bao giờ tôi hận anh vì sâu thẳm tôi vẫn yêu anh.
Cho đến ngày tôi sinh con thì tôi thực sự hận chồng, hận tận xương tủy.
Tôi không thể chết được, tôi phải sống để khiến anh ta phải hối hận. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh con sớm hơn dự kiến tới 1 tháng. Hôm đó, chúng tôi xảy ra xô xát. Cô bồ anh gửi tin nhắn chửi rủa cả tôi và đứa bé trong bụng. Tôi khóc ròng đưa điện thoại cho anh ta xem rồi oán giận anh ta không bảo vệ nổi con của mình. Trong lúc xô xát, anh ta đã đẩy tôi và tôi ngã ra sàn nhà. Tôi ngất lịm đi. Trong lúc mê man, tôi vẫn cảm nhận được chồng mình đã bế mình ra xe cấp cứu.
Trên xe, tôi dần tỉnh lại và nghe rõ chồng mình hét lên đầy hoảng loạn với bác sĩ: "Cứu con tôi với bác sĩ?" Người ta hỏi: "Anh yên tâm, chúng tôi sẽ cố hết sức cứu cả hai mẹ con. Giờ tình hình vợ anh đang nguy cấp, rất nguy hiểm đến tính mạng". Ngay lập tức, chồng tôi đáp lời: "Không, bác sĩ cứ cứu con tôi trước. Tôi chỉ cần con trai tôi thôi".
Chẳng hiểu sao, sau câu nói đó của chồng, tôi lại có sức sống đến lạ kì. Tôi không thể chết một cách dễ dàng được, tôi phải sống để anh ta phải hối hận. Nỗi đau, nỗi hận này, cả đời tôi cũng không thể quên được.
Và khi tôi đang viết những dòng này thì con trai tôi đã được hơn 4 tháng tuổi. Chồng tôi cũng đã giảm bớt đi chơi và nhân tình anh ta vẫn nhắn tin chửi rủa tôi mỗi ngày. Tôi rất muốn làm gì đó để khiến anh ta hối hận. Mong chị em cho tôi lời khuyên.
Theo Trí thức trẻ
-
Tâm sự1 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự6 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự7 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự9 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự19 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!