- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Từ hôm chồng mất, đêm nào tôi cũng lạnh sống lưng vì có đôi mắt hau háu dõi theo
Sau gần 10 năm chung sống hạnh phúc thì chồng tôi không may gặp tai nạn trên đường cao tốc rồi qua đời.
- Lật từng trang trong cuốn sổ ghi chép đã nhòe chữ, em chồng tôi bật khóc rồi ôm mặt bỏ chạy quên cả cọc tiền trên bàn
- Em chồng có tính "hay cầm nhầm", tôi dùng hộp phấn hàng hiệu "trị" cô ta tới bến, dứt hẳn thói xấu này
- Mẹ chồng bắt đóng thêm sinh hoạt phí cho cả em chồng và em dâu, tôi nhắc lại đúng một câu khiến bà xấu hổ
Ngày hay tin anh bị nạn, tôi đứng không vững, tay chân run lẩy bẩy, nước mắt cứ thế giàn giụa. Đứa con lớn của tôi thì gào khản cổ gọi bố, đứa bé không biết gì, cứ ngơ ngác khóc theo người lớn. Phải gắng gượng lắm, tôi mới có thể cùng nhà chồng lo xong thủ tục tang lễ cho anh. Lúc hạ huyệt xong thì tôi cũng không còn sức lực nữa. Quá đau khổ, kiệt quệ nên tôi đã phải nhập viện gần 1 tuần. Thời gian đó, may có mấy bà bác bên chồng lo các con tôi.
Sau khi ra viện, tôi vẫn ở lại nhà chồng tận hiếu với bố mẹ chồng. Bố mẹ chồng tôi bao năm nay vẫn cưu mang 1 người con trai nuôi. Cậu này kém chồng tôi vài tuổi, vẫn chưa vợ con và vẫn sống chung nhà. Thế nhưng cậu ấy bị tật nguyền, chân không đi lại lành lặn được, nói dễ hiểu là bị thọt. Giờ chồng mất rồi, tôi phải ở lại thay anh chăm sóc, phụng dưỡng ông bà. Bao nhiêu năm qua, bố mẹ luôn thương yêu tôi thật lòng và đối xử như con đẻ.
Bố mẹ chồng ngược lại, cũng thương xót tôi góa bụa, phải 1 mình nuôi 2 con nhỏ nên lúc nào cũng đùm bọc, thậm chí tiền tiết kiệm, ông bà cũng cho nhưng tôi không dám nhận.
Sau khi chồng mất, phải hơn 2 tháng, tôi mới có thể ngủ được. Còn trước đó, đêm nào tôi cũng khóc, không thì nằm thao thức nhớ về anh đến mới sáng dậy mắt thâm quầng, người phờ phạc cả đi. Sau đó, mẹ chồng phải cho tôi uống trà an thần thì mới có thể ngủ lại được.
Thế nhưng tầm 1 tháng gần đây, tôi lại mất ngủ tiếp. Không phải tôi khóc vì nhớ chồng mà là vì sợ hãi. Tôi cứ có cảm giác ai đó đang nhìn mình, nhìn chằm chằm mọi lúc, mọi nơi, cả lúc ngủ, đến lúc tắm. Có đêm đang ngủ, tôi lơ mơ nghe tiếng thở phì phò ngoài cửa, tiếng nuốt nước bọt thèm thuồng. Giật mình tỉnh dậy, tôi hốt hoảng, vội nhổm dậy bật đèn ngủ nhìn ra ngoài thì không thấy ai cả.
Tình trạng kéo dài khiến tôi đâm ra hoang mang tột độ. Rốt cuộc là ai rình mò tôi chứ? Trong nhà này có 4 người lớn tất cả, là tôi, mẹ chồng, bố chồng và cậu em chồng nuôi. Vậy thì là ai trong số họ?
(Ảnh minh họa)
Đêm ấy trước lúc đi ngủ, tôi lén lấy bột mỳ rắc 1 ít ngoài cửa phòng. Vì đi ngủ, nhà tôi tắt hết điện tối om nên tôi mới nghĩ ra cách này. Đêm ấy tôi chỉ nhắm mắt chứ không ngủ, tầm 12 rưỡi đêm, tôi nghe tiếng động nhỏ bên ngoài, rồi tiếng cửa phòng mình khe khẽ bị đẩy ra. Ngay lập tức, tôi giả vờ cựa mình, rồi vươn tay làm đổ cái cốc trên bàn trang điểm bên cạnh.
Kẻ rình mò bên ngoài bị giật mình, ngay lập tức lủi đi. Chờ mọi thứ im ắng rồi, tôi mới bật đèn phòng rồi đi ra ngoài kiểm tra. Trên bột mỳ có in dấu chân, không đều, bước thấp, bước cao. Tôi điếng người, mặt tím tái lại, vì dấu chân này chỉ có thể là của 1 kẻ bị tật. Mà trong nhà này, không ai khác ngoài cậu em chồng nuôi bị thọt của tôi!
Bất giác tôi nhớ lại, lúc chồng tôi còn sống, cậu em chồng nuôi từng có lần bị tôi bắt gặp đang nhìn chị dâu với ánh mắt thèm thuồng. Phải chăng cậu ta thích tôi ư?
Sáng hôm sau lúc xuống nhà ăn sáng, tôi để ý thấy cậu ta giật thót người, mặt tái mét khi nhìn thấy tôi. Trước giờ cậu ta không được lành lặn như người bình thường nên tôi rất thương cảm, nhưng không ngờ cậu ta lại bệnh hoạn như vậy. Mà tôi thì không thể sống chung 1 mái nhà với kẻ như vậy được.
Giờ tôi chỉ muốn chuyển ra khỏi nhà càng nhanh càng tốt, nhưng việc này, tôi nên phải trình bày sao với bố mẹ chồng đây? Có nên nói thẳng với bố mẹ chồng về gã con nuôi bao lâu nay của họ có bộ mặt thật như thế không?
Theo Tri thức xanh
-
Tâm sự3 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự14 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự19 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự19 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự19 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!