Về quê ăn giỗ muộn, vợ ăn tát của ông chồng muốn oai

Đã là vợ chồng, dù vợ có sai mười mươi đi chăng nữa thì cũng có nhiều cách giải quyết hơn là dùng bạo lực. Đánh vợ giữa chốn đông người là sai, nhưng trước khi trách chồng, người vợ cũng nên xem xét lại mình một chút.

Đã là vợ chồng, dù vợ có sai mười mươi đi chăng nữa thì cũng có nhiều cách giải quyết hơn là dùng bạo lực. Đánh vợ giữa chốn đông người là sai, nhưng trước khi trách chồng, người vợ cũng nên xem xét lại mình một chút.

Trong con mắt em, chồng em là người sung sướng vì lấy được vợ giàu, có nhà, có của. Nhưng trong suy nghĩ chồng em, đó có thể là nỗi mặc cảm, là áp lực. Đàn ông, trừ những kẻ siêng ăn nhác làm muốn ăn bám vợ ra thì đa số đều muốn mình tự lực tự chủ.

Nỗi mặc cảm của em có lẽ đã tích tụ dần dần, từ những việc nhỏ em tự quyết cho đến những việc lớn anh ấy phải nghe. Cái phương châm “kẻ nào có tiền thì kẻ đó có quyền” đã biến chồng em thành một người chồng không có tiếng nói trong gia đình. Đối với đàn ông, đó cũng là một điều tồi tệ. Có thể chồng em vì yêu em, hiểu tính em, hoặc vì mình lực bất tòng tâm mà phải nhịn. Nhưng như thế không có nghĩa là em muốn đối xử với anh ấy ra sao cũng được.

Việc em về muộn trong ngày đám giỗ ông nội chồng thực ra không phải là việc to tát. Nhưng ở quê, người ta vẫn coi con dâu có vai trò quan trọng đối với nhà chồng, là người lo lắng quán xuyến chuyện bếp núc, thờ cúng tổ tiên. Trong khi mọi người đều tề tựu đông đủ lo đám giỗ thì em lại không có mặt, có thể một vài người nói ra nói vào khiến chồng em cũng cảm thấy khó chịu. Đã vậy thái độ của em khi nói câu “người chết thì chết rồi, người sống vẫn phải làm việc” cũng có thể hiểu là em không coi đám giỗ ông là quan trọng. Có thể ý của câu nói không sai, nhưng em đã dùng cách nói sai khiến chồng em bực bội.

Việc em bỏ đi ngay lập tức sau khi bị chồng đánh cũng là cách hành xử không đẹp nữa. Dù muốn hay không muốn, em cũng nên đợi công việc xong xuôi rồi hẵng đi. Dù gì em cũng là dâu con trong nhà, không nên chỉ vì chồng đánh một cái mà không coi những người trong nhà chồng ra gì nữa.

Thực ra thì chị cũng nghĩ giống em, rằng lỗi của em cũng không đáng phải cáu giận hay đánh đập. Chỉ là chồng em có thể nghe người ta xì xào khích bác nên muốn đánh vợ để ra oai mình không sợ vợ. Nhưng nếu em biết cách cư xử nhã nhặn một chút thì chồng không có lý do gì để đánh em cả, càng không thấy mình cần thiết phải ra oai.

Về vấn đề cư xử trong vợ chồng, chị thấy mẹ chồng em nói đúng. Xưa nay, đàn ông kiếm tiền giỏi hơn vợ không bao giờ coi thường vợ nên gia đình êm ấm. Nhưng đàn bà mà kiếm tiền nhiều hơn chồng thể nào cũng không coi chồng ra gì. Và đó chính là sai lầm lớn nhất khiến đàn bà biến ưu điểm của mình thành nhược điểm.

Chồng em dù giỏi hay dở cái gì cũng là do em đã cân nhắc rồi mới lựa chọn. Đã chọn tức là chấp nhận anh ấy như vậy rồi thì đâu cần phải tỏ ra mình giỏi giang hơn chồng, nắm hết mọi quyền tự quyết trong nhà như vậy. Sự nhẫn nhịn của con người cũng có giới hạn. Đọc những câu em viết trên kia, chị là người ngoài cũng đã thấy rõ sự coi thường của em đối với chồng. Huống hồ vợ chồng em sống với nhau, em đối xử với chồng thế nào anh ấy đều cảm nhận được hết.

Chồng em xin lỗi em, chị nghĩ đó là việc chồng em nên làm. Nhưng trước tiên em nên về quê, có lời xin lỗi với bố mẹ chồng, hãy nói rõ hôm đó vì sao mình về muộn và đúng ra không nên bỏ đi như vậy, mong họ hiểu cho tâm trạng em lúc đó mà bỏ qua. Một lời xin lỗi không phải để thú nhận em sai mà là để chứng tỏ em là đứa con dâu hiểu chuyện biết lễ nghĩa. Một lời xin lỗi sẽ không làm em trở nên thấp hèn mà khiến mọi người sẽ dễ chịu hơn.

Người ta nói, một người đàn bà dù xinh đẹp, dù giàu có nhưng không có được hạnh phúc trong hôn nhân thì vẫn là một người đàn bà thất bại. Muốn hạnh phúc thực sự, có lẽ em nên điều chỉnh lại cách nhìn nhận và thái độ đối với chồng, để chồng không những nghe mình mà còn thương mình, nể và tôn trọng mình. Bởi người chồng nghe vợ, sợ vợ chưa hẳn đã tôn trọng vợ. Mà một khi đã không có sự tôn trọng thì yêu thương dần rồi sẽ trở thành thứ xa xỉ mà thôi.

Theo Dân Trí

đàn ông gia trưởng

Vợ Chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.