- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vì mấy con tôm mà mẹ đẻ và mẹ chồng lao vào “khẩu chiến”, còn tôi chỉ biết ôm con nhỏ khóc nức nở
Mẹ chồng thì ghê gớm, mẹ đẻ lại nóng tính nên mới xảy ra sự việc. Nhưng suy cho cùng, tất cả cũng là lỗi ở tôi.
Mẹ chồng thì ghê gớm, mẹ đẻ lại nóng tính nên mới xảy ra sự việc. Nhưng suy cho cùng, tất cả cũng là lỗi ở tôi.
Tôi lấy chồng vừa tròn 7 tháng nhưng đã sinh con được 2 tháng rồi. Hai đứa công ăn việc làm chưa ổn định nên việc cưới xin khiến cả hai nhà đều không bằng lòng, chỉ là lỡ rồi nên đành chấp nhận mà thôi.
Cũng chính bởi vậy mà sự xuất hiện của tôi khiến mẹ chồng cảm thấy rất khó chịu. Bà cũng không thích cháu nội mặc dù gia đình mới chỉ có con trai tôi là cháu đầu tiên. Từ ngày sinh cháu ra đến nay, số lần bà bế cháu chắc cũng đếm được trên đầu ngón tay. Mẹ chồng tôi cho rằng, chính mẹ con tôi là những người đã cản trở đường công danh sự nghiệp của con trai bà. Nói vậy là cũng đủ hiểu, cuộc sống của tôi ở nhà chồng mệt mỏi và ê chề đến thế nào. Nhưng biết làm sao, vì tất cả là do mình chọn lựa, có ai ép đâu.
Lại nói về mẹ chồng tôi, chẳng thích chăm con chăm cháu đâu nhưng con dâu xin về ngoại thì lại không cho vì ngại mang tiếng với hàng xóm láng giềng. Mẹ đẻ của tôi biết chuyện, bà vốn cũng nóng tính, lại thương con thương cháu nên gọi điện bảo tôi: "Con cứ thông báo là về ngoại vài tháng, không có gì mà phải sợ". Nhưng nói gì thì nói, đã đi lấy chồng, đâu phải cứ nói đi là đi được nếu như không được bố mẹ chồng cho phép. Bản thân tôi thì chỉ muốn sống dĩ hòa vi quý, căng thẳng, to tiếng với nhau thật chẳng hay ho gì mà cốt lõi của vấn đề cũng không giải quyết được.
Mẹ đẻ tôi thì vẫn hậm hực trong lòng lắm, có hôm bà bảo: "Để tao sang nói chuyện cho rõ ràng, cảm thấy không ưng thì thôi, bỏ nhau rồi về sống với bố mẹ, không chết được". Thấy mẹ như vậy, tôi cứ phải can ngăn suốt ngày.
Chứng kiến cảnh mẹ chồng và mẹ ruột "khẩu chiến", tôi thực sự cảm thấy bất lực. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng đúng là chẳng ai nhẫn nhịn mãi được. Hôm ấy mẹ đẻ tôi mua được mẻ tôm ngon. Biết con gái thích ăn nên bà làm món tôm chiên mà tôi thích rồi mang sang cho tôi. Gặp bà thông gia ở nhà, mẹ đẻ tôi cố tỏ ra bình thường:
- "Em chào bà".
- "Vâng, chào bà. Bà sang có việc gì đấy?".
- "Em sang chơi với cháu thôi. Cháu ngủ hay thức hả bà?".
- "Tôi cũng chả biết".
- "Thế ạ. Tiện thể có mấy con tôm ngon em mang cho cái Tâm, nó thích ăn tôm".
Nghe thấy tiếng mẹ đẻ nên tôi chạy xuống. Thế nhưng chưa kịp xuống đến nơi thì đã thấy hai mẹ to tiếng với nhau:
- "Sao bà lại làm thế? Nhà tôi có để cho con gái bà đói ăn đâu mà bà phải mang đồ ăn tận sang đây. Bà làm thế là bà coi thường gia đình tôi đấy nhé".
- "Ơ bà buồn cười nhỉ. Bà có tật giật mình à? Tôi có bảo con tôi ở nhà bà đói ăn đâu, bà tự nói ra đấy nhé. Còn con tôi, cháu tôi thì tôi quan tâm không được hay sao?".
Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, tôi lao ngay xuống để giải vây với mục đích xoa dịu sự việc. Tuy nhiên hai mẹ gạt tôi ra ngoài, lao vào nhau "khẩu chiến":
- "Bà đúng là người sống không biết đối nhân xử thế. Con gái lấy chồng là theo đạo nhà chồng, đừng có cái kiểu mẹ đẻ suốt ngày dấm dúi sang đây to nhỏ rồi xúi giục nó".
- "Bà mà tốt thì sợ gì tôi xúi giục nó. Tôi nhịn bà nhiều rồi nhé, hôm nay thì lành làm gáo, vỡ làm muôi, bà đừng có mà bắt nạt con tôi"…
Cuộc cãi vã của hai mẹ càng lúc càng ầm ĩ khiến hàng xóm chạy sang xem. Tôi thì xấu hổ vô cùng nhưng hai mẹ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Mọi người trong nhà đi vắng cả nên tôi cũng bất lực, chỉ biết ôm con ngồi nhìn mà ngao ngán rồi tủi thân bật khóc nức nở. Cơ sự này, chẳng phải là do tôi yêu đương không biết giữ mình mà ra hay sao?
Theo Helino
-
Tâm sự1 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự3 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự5 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự14 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự16 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự21 giờ trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!
-
Tâm sự1 ngày trướcChấp nhận xa cách vì tương lai đám trẻ, để rồi tôi nhận về chỉ là máu và nước mắt.
-
Tâm sự1 ngày trướcTrong suốt chuyến đi, thấy người ta có chồng, có vợ, cả nhà sum vầy, quả thật cũng có lúc tôi lặng lẽ lau nước mắt.