- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ đẻ mổ 5 ngày chồng bắt làm việc nhà, 1 năm sau cô cười tươi nói câu “chết điếng”
Tối hôm chồng tôi xuất viện về nhà, tôi chuẩn bị váy áo và trang điểm kỹ càng, đưa con đi dự tiệc thôi nôi con của một người bạn.
Tôi cưới chồng được 2 tháng thì mang thai ngay. Nếu không mang thai, có lẽ tôi đã chấm dứt cuộc hôn nhân với người chồng vô tâm, ích kỷ, không hề quan tâm đến vợ con ấy rồi.
Chồng tôi đã cưới vợ nhưng vẫn chẳng khác gì thanh niên độc thân. Anh ta vẫn mải mê với các cuộc nhậu nhẹt, vui chơi tối ngày bên ngoài cùng bạn bè. Một mình tôi ôm bụng ở nhà tự lo cho bản thân, còn anh ta nửa đêm mới ló mặt về nhà.
Tôi bầu bí nhưng ăn uống thế nào, sức khỏe ra sao, đi khám thai định kỳ vào thời gian nào, anh ta đều không quan tâm. Tôi trách móc, hờn giận thì anh ta bảo tôi làm vợ rồi mà như trẻ con. Nói nữa thì anh ta bảo không sống được thì ly hôn, anh ta lấy vợ chứ không phải đeo gông vào cổ.
Đến ngày sinh, vì tôi khó sinh nên tôi phải mổ lấy thai. 5 ngày ở bệnh viện, mẹ kế của tôi lên chăm sóc. Mẹ tôi đã mất từ lâu và bố tôi đã đi bước nữa. Nhưng hết 5 ngày, khi tôi xuất viện về nhà thì bà cũng về quê. Mẹ chồng ở quê thì bị ốm cũng không thể lên được, đấy là bà nói vậy chứ thực hư thế nào tôi cũng chẳng rõ.
Đến ngày sinh, vì tôi khó sinh nên tôi phải mổ lấy thai. Ảnh minh họa
Công ty chồng tôi cho nghỉ 10 ngày để chăm vợ đẻ. Tôi nghĩ tới lúc chồng đi làm lại thì tôi cũng ngồi dậy túc tắc làm vài việc được rồi. Thế nhưng ngay ngày đầu tiên xuất hiện về nhà, chồng tôi đã đi đến 11 giờ đêm mới về. Đã thế khi về mở lồng bàn thấy mâm cơm trống trơn, anh ta còn quát hỏi tôi tại sao không nấu cơm.
Tôi sững sờ nhìn anh ta không thể tin nổi. Anh ta quên mất rằng tôi vừa mới mổ đẻ cách đây 5 ngày hay sao? Đến việc đi lại còn khiến tôi đau đớn huống chi là nấu cơm cho chồng - một người đàn ông khỏe mạnh và không hề bận bịu bất cứ việc gì ngoài những cuộc vui vô bổ của anh ta?
Thực sự lúc ấy tôi tủi thân vô cùng. Cứ nghĩ ngày thường anh ta vô tâm nhưng đến lúc vợ sinh con yếu ớt nằm đấy thì anh ta sẽ tử tế phần nào. Ai ngờ đâu anh ta tàn nhẫn và lạnh lùng đến mức ấy.
Tôi bật khóc trách móc chồng đối xử tệ bạc với vợ con. Nhưng những giọt nước mắt của tôi chỉ khiến anh ta thấy phiền chán và khó chịu. Anh ta bảo ngày xưa các cụ vừa đẻ xong, cắt rốn cho con là có thể xuống giường đi lại phăm phăm. Tôi đẻ mổ cứ cho như có vết mổ thì đã nghỉ ngơi được người hầu hạ 5 ngày rồi còn gì. Cũng chỉ là mấy việc cơm nước, thay tã cho con, quá đơn giản và nhẹ nhàng, chẳng hề nặng nhọc gì.
Sau đó anh ta còn trách tôi làm mình làm mẩy, tính tình tiểu thư, thích dựa dẫm vào người khác. Tôi nghe mà lạnh lòng. Tôi không khóc hay cũng chẳng thấy buồn nữa. Có lẽ tôi đã hoàn toàn thất vọng về người đàn ông ấy.
Những ngày tiếp theo chồng tôi vẫn chẳng ỏ ê gì đến vợ con, tôi đành thuê người giúp việc theo giờ hỗ trợ tôi thêm. Sau chuyện đó tôi không hề kỳ vọng hay mở miệng trách móc anh ta bất cứ điều gì nữa. Tôi tự mình sắp xếp mọi việc của bản thân và lo cho con, không có anh ta thì mẹ con tôi vẫn rất ổn.
Một năm sau chồng tôi bị đau ruột thừa, vì anh ta phải mổ cấp cứu nên không mổ nội soi được, vết mổ khá dài và to. Mấy ngày trong bệnh viện, lúc nào anh ta cũng rên la kêu đau đớn đến là buồn cười.
Mẹ chồng lên được hai hôm với con trai rồi lại về quê. Còn tôi chăm nốt anh ta 2 ngày trong viện. Tối hôm chồng tôi xuất viện về nhà, tôi chuẩn bị váy áo và trang điểm kỹ càng, đưa con đi dự tiệc thôi nôi con của một người bạn.
Tôi tự mình sắp xếp mọi việc của bản thân và lo cho con, không có anh ta thì mẹ con tôi vẫn rất ổn. Ảnh minh họa
Chồng tôi lúc đó đang nằm rên hừ hừ trên giường, thấy thế thì trợn mắt quát tôi tại sao dám để anh ta ở nhà một mình. Cơm tối thì chưa nấu, anh ta cũng chưa được tắm nước rửa gì hết. Anh ta quá to quá động đến vết mổ, quát xong lại ôm bụng nhăn nhó kêu đau.
Tôi cười đáp: “Vết mổ này của anh thì đã là gì. Ngày xưa tôi mổ đẻ vừa phải rạch thành bụng vừa phải rạch tử cung, đau gấp mấy lần anh ấy chứ. Thế mà 5 ngày về nhà tôi đã tự làm mọi việc có cần ai giúp đâu. Lúc ấy tôi còn phải chăm sóc con nhé, anh bây giờ có mỗi cái thân mình còn không lo được thì quá kém. Dậy mà tự nấu nướng ăn uống đi chứ, tối nay tôi bận rồi".
Nói xong tôi quay người bế con đi thẳng. Lúc về thấy chồng tôi vẫn thức, quần áo trên người chưa thay và chắc chắn là anh ta đang đói cồn cào chẳng có gì cho vào bụng. Tôi chẳng thèm nói năng gì đưa con đi ngủ luôn.
Sáng hôm sau chồng đột nhiên thay đổi thái độ với tôi. Có vẻ như khi rơi vào hoàn cảnh của người khác thì anh ta mới thấm thía hết những điều mà đối phương phải chịu. Mấy hôm nay thái độ với tôi mềm mỏng và tử tế hơn hẳn, muốn cái gì cũng nhờ vả rất đàng hoàng. Còn bảo khi nào khỏe hơn sẽ đưa mẹ con tôi đi du lịch.
Nói thật tôi cũng chẳng còn nhiều tình cảm với chồng nhưng anh ta chịu tỉnh ngộ thì tôi sẽ tha thứ vì con. Có điều phải xem anh ta chứng minh thành ý thế nào đã!
Theo Phụ Nữ Việt Nam
-
Tâm sự1 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự2 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự2 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự6 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự8 giờ trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự10 giờ trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự19 giờ trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự21 giờ trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự1 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!
-
Tâm sự1 ngày trướcThời buổi này, người yêu cũ cũng có thể trở thành bạn bè. Việc mời họ đến dự đám cưới của mình có gì đâu mà em phải phản ứng gay gắt đến thế?
-
Tâm sự1 ngày trướcNếu được chọn lại, tôi sẽ từ chối chồng ngay hôm anh tỏ tình với mình!