Vợ lén uống thuốc tránh thai, tôi nổi đóa đòi ly hôn nhưng khi nhìn thấy mảnh giấy ố vàng trên đầu giường tôi quỳ xuống xin rút lại lời nói

Lo cho bố và em trai mọi việc xong xuôi, lúc này tôi mới bàn với vợ chuyện sinh con. Một năm sau, vợ vẫn không có thai dù chẳng sử dụng biện pháp phòng tránh nào.

Gia đình tôi điều kiện không tốt lắm, ngay từ khi còn nhỏ mẹ đã bỏ 3 bố con tôi mà chạy theo người đàn ông khác. Bố bị bệnh tiểu đường không làm được việc nặng nên hai anh em tôi vừa đi học, vừa phụ giúp việc nhà. Thương bố lắm nên cả hai chúng tôi đều cố gắng học hành, đạt điểm số tốt qua mỗi kì thi.

Tốt nghiệp đại học ra trường, tôi nhanh chóng kiếm được việc làm như ý với mức lương khá khẩm. Tháng nào tôi cũng gửi tiền về quê cho bố mua thuốc thang và nuôi em trai học cấp 3. Bản thân xuất thân không gia thế nên tôi luôn tự nhủ phải cố gắng chi tiêu tằn tiện, tiết kiệm một khoản sau này làm việc lớn.

Ở công ty tôi quen vợ, cô ấy xinh đẹp và là con một trong gia đình ở thành phố. Điều kiện nhà cô ấy tốt hơn nhà tôi rất nhiều. Dù có tình cảm nhưng chẳng bao giờ tôi dám mời cô ấy đi chơi hay ăn một bữa thịnh soạn. Trái lại, cô ấy chẳng bao giờ tính toán tiền nong với tôi. Có những hôm ngồi uống trà đá ở gần công ty, cô ấy cũng chủ động trả tiền. Tôi cảm nhận được cô ấy dành tình cảm cho tôi rất nhiều qua từng cử chỉ, ánh mắt.

Khoảng hơn 1 năm là đồng nghiệp, tôi mới ngỏ lời yêu cô ấy. Đương nhiên, cô ấy đồng ý ngay và nói rằng: "Anh đừng ngại, em biết rõ hoàn cảnh của anh rồi. Chỉ cần anh là người tốt và yêu thương em thì chuyện khác với em không quan trọng. Bố mẹ em sẽ lo nhà cửa cho chúng mình sau khi kết hôn". Tôi thầm cảm ơn người yêu rất nhiều vì từ trước đến nay tôi luôn tự ti về hoàn cảnh của mình.

Đúng như lời cô ấy nói, sau khi chúng tôi lấy nhau, bố mẹ vợ đã cho 2 đứa một căn chung cư rộng rãi. Cuộc sống khá thoải mái nhưng tôi vẫn bàn với vợ không vội sinh con, chính vì thế chúng tôi luôn có biện pháp mỗi khi gần gũi nhau.

Ba năm sau, công việc làm ăn của tôi ngày một tiến triển. Nhờ việc hợp tác với một người bạn thành lập công ty vận tải, chúng tôi có một khoản tiền lớn. Tôi đã xây cho bố một biệt thự nhà vườn ở quê vô cùng khang trang, em trai tôi cũng không thiếu thứ gì. Hàng xóm ở quê ai cũng mừng cho bố con tôi ngày xưa nghèo khổ, giờ đây cũng có ngày "nở mày nở mặt".

Vợ lén uống thuốc tránh thai, tôi nổi đóa đòi ly hôn nhưng khi nhìn thấy mảnh giấy ố vàng trên đầu giường tôi quỳ xuống xin rút lại lời nói-1

Lo cho bố và em trai mọi việc xong xuôi, lúc này tôi mới bàn với vợ chuyện sinh con. Một năm sau, vợ vẫn không có thai dù chẳng sử dụng biện pháp phòng tránh nào. Đã 35 tuổi nên tôi rất sốt ruột chuyện này, tôi thậm chí còn chủ động mua đủ thứ thuốc bổ tốt cho việc thụ thai nhưng đều không có kết quả.

Bản thân tôi luôn nghi ngờ sức khỏe của vợ có vấn đề nhưng không dám nói ra. Một hôm tôi đề nghị hai vợ chồng cùng đi bệnh viện khám thì cô ấy đồng ý. Nhưng trước ngày chúng tôi đến bệnh viện, buổi tối, khi tôi từ nhà tắm bước ra thấy vợ lén uống thuốc tránh thai. 

Tôi nổi đóa tát cô ấy một cái rồi thằng thừng tuyên bố: "Tại sao em lại uống thuốc tránh thai? Em không muốn có con hay sao? Em cứ thế này, chúng ta hãy ly hôn đi". Vợ không phản ứng trước lời nói của tôi nhưng tủi thân khóc rồi nhỏ nhẹ: "Nếu anh muốn ly hôn thì cứ làm đơn đi em sẽ kí". Tôi cũng hủy lịch khám vì nghĩ chuyện không có con là do vợ dùng thuốc tránh thai.

Nhưng chỉ một ngày sau, tôi khi đang sắp xếp đồ đạc của vợ, tôi thấy trên tủ đầu giường có một tờ giấy đã ố vàng, tôi cầm lên xem thì thấy đó là tờ giấy khám sức khỏe tiền hôn nhân của hai chúng tôi. Thực ra thời gian đó bận rộn đủ thứ, tôi chẳng quan tâm đến tờ giấy này. Trong tờ giấy có ghi rằng tôi bị vô sinh còn vợ tôi sức khỏe bình thường.

Lúc này tôi mới ngớ người ra, thì ra vợ cố tình uống thuốc tránh thai cho tôi nhìn thấy. Cô ấy không muốn tôi xấu hổ khi đến bệnh viện biết được sự thật về bản thân. Tôi hối hận lắm, đến tối vợ đi làm về, tôi quỳ xuống nhận lỗi với vợ xin tha thứ. Tôi sợ lắm, cứ tưởng vì chuyện này cô ấy sẽ bỏ mình nhưng vợ nói rằng sẽ cùng tôi đi tiếp chặng đường còn lại và nhận con nuôi. Tôi vô cùng hạnh phúc và thầm cảm ơn ông trời vì đã cho tôi gặp được người vợ tốt như vậy.

(baoduy...@gmail.com)

Theo Vietnamnet


chuyện vợ chồng


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.