- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ ngoại tình, tôi chấp nhận cảnh “gà trống nuôi con”
Vợ ngoại tình còn tôi nhu nhược không thể làm được gì nên đành chấp nhận cảnh “gà trống nuôi con”.
Đã đành người ta vợ mất sớm nên chồng phải cùi cũi một mình “gà trống nuôi con”, đằng này vợ tôi còn sống sờ sờ lại tay trong tay với gã đàn ông khác bỏ mặc gia đình, chồng con. Nếu không vì con nhỏ thì tôi cũng chẳng thiết tha gì với cuộc sống này nữa.
Hai vợ chồng sống với nhau được 5 năm, có với nhau đứa con trai kháu khỉnh 3 tuổi. Vậy mà tai ương vạ gió từ đâu đến khiến vợ tôi thay tính đổi nết, khi thì chê chồng xấu, chồng già, khi thì than nghèo khó, cơ cực… muốn đổi đời nên cặp kè với “đại gia”. Biết mình nghèo, mình kém tài, vô dụng nên tôi đành chấp nhận để vợ đi tìm hạnh phúc mới, sống với người có tiền, nhà lầu, xe hơi cho thỏa ước nguyện.
Kể từ ngày biết chồng mắc bệnh lao, suy nhược cơ thể, bị công ty sa thải vợ tôi bắt đầu sinh tính cáu kỉnh, thường xuyên mạt xát tôi, coi tôi không ra gì. Trước kia khi còn khỏe mạnh cả gia đình nhỏ này một mình tôi gánh vác, còn vợ tôi chỉ việc ở nhà chăm lo nhà cửa, con cái, chăn nuôi thêm con lợn con gà lấy đồng ra đồng vào.
Nhưng sau này bệnh tật của tôi thêm nặng, lại thêm phần mất việc nên vợ tôi phải gồng lưng đi kiếm tiền. Tối nào cô ấy cũng than vãn mệt mỏi, chán chường với cuộc sống này, thậm chí còn nói thẳng với tôi “Tôi chán cảnh sống khổ sở, vất vả này lắm rồi. Bạn bè tôi đứa nào cũng ăn sung, mặc sướng, nhà cao cửa rộng, chồng trẻ tài giỏi… chúng nó cũng đâu có hơn gì tôi mà saolại hưởng phúc đến vậy. Cuộc đời tôi ngay từ khi lấy anh coi như bỏ đi. Tôi sai lầm nên mới yêu, lấy một người vô dụng như anh. Chồng ơi là chồng, sao anh không chết luôn đi, còn hành hạ tôi đến bao giờ…”.
Đêm nào không gào thét, ca thán, oán trách số phận thì cô ấy lại nằm vật ra khóc lóc, ỉ ôi. Những lúc như thế tôi cũng chẳng có hơi sức đâu mà trách vợ bạc tình, chỉ trách mình kém cỏi mà thôi. Kể từ đó tôi sinh ra trầm cảm, đêm nào cũng suy nghĩ đến bạc trắng đầu, bệnh tật ngày một dày vò thân thể ốm yếu, gầy còm này.
Những ngày sau đó vợ tôi thường xuyên về muộn, cũng không thấy cô ấy khóc lóc hay oán trách số phận gì nữa. Cả ngày cô ấy chỉ xuất hiện lúc cơm cháo cho tôi, xong rồi lại đi ra ngoài, có khi cô ấy còn đi tối ngày không về, khi thì báo lý do tăng ca, tắc đường này nọ, lâu dần việc cô ấy đi đâu, làm gì tôi cũng chịu, không thể biết. Con nhỏ cô ấy cũng chẳng hề ỏ ê, cứ cơm sẵn đó bày ra cho chồng, cho con rồi đi đâu mất tăm.
Kể từ ngày tôi ốm cô ấy sống khác hẳn đi, thay đổi 180 độ. Nếu như trước đây cô ấy là người phụ nữ chỉn chu, truyền thống, sống đơn giản, giản dị từ đầu tóc cho đến quần áo, dép giày… thì nay hễ ra ngoài là quần là áo lượt, son phấn lòe loẹt, nước hoa thơm lừng, ăn mặc cũng “mát mẻ” hơn nhiều. Tôi chắc chắn vợ tôi ngoại tình. Nhưng cứ cho là cô ấy ngoại tình đi thì tôi làm được gì? Cấm đoàn, hay đánh chửi, giày vò cô ấy?.
Vợ tôi xinh đẹp, cô ấy còn trẻ, còn cả một bầu trời phía trước, tuổi xuân mới chớm nở thôi, tôi đâu thể bắt ép cô ấy phải sống khổ sở với một người bệnh như mình. Yêu là mong sao người ấy được hạnh phúc, được sống sung sướng không phải vất vả một nắng hai sương. Nghĩ như vậy tôi càng cay sống mũi. Ông trời quá ác khi khiến tôi thành kẻ bệnh tật, đến vợ cũng không giữ được, đành chấp nhận để người đàn ông khác chăm sóc thay.
Nhiều lần tôi muốn thẳng thắn nói chuyện với vợ, tôi chấp nhận ly hôn để vợ được tự do, thoải mái yêu đương, tìm cho mình hạnh phúc mới. Chứ làm thân con gái mang tiếng ngoại tình sống cũng không dễ dàng gì, đến một gã chồng đau ốm như tôi còn biết thì hàng xóm láng giếng ai mà không hay, rồi tiếng dữ bay xa, miệng lưỡi thế gian chẳng tha cho ai đâu. Nhưng là đàn ông, là chồng tôi biết ngỏ lời ra sao? Tôi không thể nói với vợ mình rằng “chuyện em ngoại tình anh đã biết từ lâu, anh sẽ ly hôn để cho em hạnh phúc”. Không đời nào tôi có thể mở miệng ra nói với cô ấy như vậy, tôi còn danh dự, còn muốn giữ cho mình nhân cách một người đàn ông.
Bây giờ tôi nên làm gì, thật sự là tôi không hề oán trách vợ ngoại tình. Tôi muốn giải thoát cho người con gái tôi yêu, muốn cô ấy được sống hạnh phúc. Có vợ nhưng suốt thời gian qua tôi như sống trong cảnh “gà trống nuôi con”. Nếu ly hôn vợ rồi tôi sẽ chấp nhận cảnh “gà trống nuôi con” suốt đời. Giờ đây niềm an ủi lớn nhất trong cuộc đời tôi là đứa con bé bỏng.
Theo ĐSPL-
Tâm sự3 giờ trướcDù mới quen hơn 4 tháng nhưng người yêu lại muốn tôi về quê, ra mắt gia đình cô ấy vào dịp Tết. Tôi báo bận không về thì nhận được tin nhắn đau lòng.
-
Tâm sự6 giờ trướcChúng tôi rất thương cảm cho hoàn cảnh gia đình chị chồng. Nhưng yêu cầu của mẹ chồng đưa ra quá khó làm chúng tôi đau đầu, không biết phải làm sao cho đúng nữa?
-
Tâm sự17 giờ trướcCách đây ít hôm, bố ruột đột nhiên gọi điện nói rằng mẹ phải nhập viện, bảo chúng tôi về gấp. Về đến nơi, bác sĩ bảo mẹ nguy cấp phải mổ ngay, cần đóng 300 triệu.
-
Tâm sự22 giờ trướcSuốt dịp Tết anh không đến nhà tôi chúc Tết. Tôi hơi chạnh lòng nhưng nghĩ chắc Chiến đang xoay xở tiền nong để ra Giêng mang sính lễ đến hỏi cưới mình. Ai ngờ mùng 5 thì Chiến đột ngột xuất hiện.
-
Tâm sự22 giờ trướcNhìn thấy túi đồ mẹ gói cho vợ tôi mà tôi nghẹn họng không thốt nên lời.
-
Tâm sự22 giờ trướcCô hàng xóm càng khen chị dâu tôi hào phóng bao nhiêu thì bố mẹ tôi càng sa sầm mặt bấy nhiêu.
-
Tâm sự1 ngày trướcKhi tôi làm um lên và đòi ly dị, chồng tôi bảo nếu chưa bắt tận tay hai người trai trên, gái dưới thì chưa có bằng chứng khẳng định anh đang ngoại tình.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi là Hoàng Uyên, năm nay 27 tuổi. Tôi là kiểu xinh đẹp như bước ra từ trong tranh. Ai cũng nói tôi như vậy. Tôi có một người chồng rất mực yêu thương mình, hôn nhân mới đầu rất viên mãn.
-
Tết Nguyên Đán Quý Mão 2023Tâm sự1 ngày trướcVui sướng mở phong bì đọc quyết định lên chức từ sếp, nhưng nội dung bên trong khiến tôi hụt hẫng vô cùng. Tôi buồn mất cả buổi sáng rồi quyết định vào phòng sếp xin hạ cấp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCâu chuyện của chị em đồng nghiệp kể làm tôi rất muốn có được một gia đình như thế. Nhưng chẳng biết phải làm cách nào nữa?
-
Tâm sự1 ngày trướcChưa phải là vợ chồng mà tôi đã bị bạn trai quản lý chặt chẽ chuyện tiền bạc và đi lại. Thế sau này lấy nhau còn ngột ngạt đến mức nào nữa?
-
Tâm sự1 ngày trướcHồi tôi sinh con gái đầu lòng, chị dâu bỗng gọi điện hỏi vay tôi 500 triệu để trả nợ. Tôi không đồng ý vì khi đó còn chưa có nhà cửa lại vừa sinh con xong.