- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vợ sảy thai, chồng bưng bát cháo lên phòng mà run rẩy vì… sợ mẹ
Nhìn thấy tờ đơn ly hôn tôi kí sẵn và đưa cho chồng, anh bật khóc. Anh mếu máo hỏi đã làm gì nên tội mà khiến tôi chọn cách như vậy. Tôi cũng khóc. Tôi thương anh, nhưng tôi không thể nào chịu đựng hơn được nữa.
Nhìn thấy tờ đơn ly hôn tôi kí sẵn và đưa cho chồng, anh bật khóc. Anh mếu máo hỏi đã làm gì nên tội mà khiến tôi chọn cách như vậy. Tôi cũng khóc. Tôi thương anh, nhưng tôi không thể nào chịu đựng hơn được nữa.
Sau 3 năm kết hôn, cuối cùng, tôi chọn cách ra đi. Rời khỏi ngôi nhà ấy, tôi ra đi với vài bộ quần áo, không của cải, không con cái… Cuộc hôn nhân này mang lại cho tôi chỉ đầy những đớn đau. Tôi muốn tìm một sự giải thoát cho tất cả. Anh là người đàn ông tốt, nhưng sự nhu nhược của anh khiến tôi chẳng thể nào chịu thêm được.
Vợ chồng tôi lấy nhau mà không hề nhận được sự ủng hộ từ phía mẹ anh. Tôi còn nhớ, ngày ấy, khi anh đưa tôi về ra mắt, mẹ anh ghét tôi ra mặt. Mẹ chê tôi là gái nhà quê, không danh giá… Bà có một mối tốt hơn nhưng vì không tác thành được nên đâm ra khó chịu.
Ngày đó, tôi cũng chẳng tính toán gì nhiều, chỉ nghĩ được sống chung một nhà là hai đứa hạnh phúc rồi. Vậy là tôi bất chấp sự không hài lòng của mẹ anh với mình để được cưới. Tôi đã không tỉnh táo để nghĩ rằng, liệu người đàn ông đó có đủ bản lĩnh để che chở và bảo vệ mình cả đời không.
Tôi bất chấp sự không hài lòng của mẹ anh với mình để được cưới. (Ảnh minh họa)
Kết hôn xong, mẹ chồng muốn tôi nghỉ việc để ở nhà phụ bà kinh doanh. Đúng là công việc của tôi lương cũng thấp, tuy nhiên tôi vẫn muốn đi làm. Nhưng vì muốn chiều lòng mẹ chồng nên tôi cũng im lặng nghe theo.
Ở nhà phụ mẹ kinh doanh, tôi không có thu nhập, cũng không được đi đâu, cuộc sống vô cùng bí bách. Mẹ bảo tôi cứ làm với mẹ, tiền lương mẹ trả đàng hoàng nhưng mẹ cất cho, coi như là vốn liếng…
Còn chồng tôi đi làm về, thay vì đưa lương cho vợ thì cũng đưa luôn cho mẹ để mẹ chi tiêu ăn uống và cất giùm. Người ta cứ nói đàn bà là tay hòm chìa khóa trong nhà nhưng lấy chồng xong, lúc nào tôi cũng sống trong cảnh không một xu dính túi. Đi ăn cưới, thăm người ốm hay về thăm nhà ngoại… việc gì tôi cũng phải trình bày mới được mẹ chồng xuất tiền “ trả lương".
Nhưng tôi vẫn nhịn… Vì tôi yêu chồng và thấy chồng cũng yêu thương mình. Chỉ có điều, anh quá sợ mẹ, nhu nhược và hèn nhát. Sau hơn 2 năm không có con, cuộc sống lại càng khó khăn với tôi. Tôi áp lực vô cùng khi ngày ngày đều phải nghe bà nói xa nói gần về chuyện con cái.
Gặp ai mẹ chồng tôi cũng hỏi về nơi chữa vô sinh. Bà đưa tôi đi đủ mọi phòng khám, uống đủ thứ thuốc mọi người mách dù bác sĩ nói tôi hoàn toàn khỏe mạnh. Cứ thế, tôi có cảm giác mình như một người không thể đẻ con trong khi điều duy nhất bác sĩ kết luận cái chúng tôi cần là sự thoải mái về tâm lý.
Người chồng nhu nhược và quá sợ mẹ khiến cuộc sống hôn nhân của tôi như địa ngục (Ảnh minh họa)
Sau nhiều nỗ lực, bước sang năm thứ 3 cưới nhau, tôi có bầu. Những tưởng điều đó sẽ giúp cho tổ ấm bé nhỏ của tôi được hạnh phúc, nhưng không… Những tháng đầu của thai kì, tôi yếu vì ốm nghén, muốn được chồng yêu thương, chăm sóc nhưng những điều đó lại trở nên quá xa xỉ.
Mẹ chồng tôi một mực kêu, đàn ông mà phải giúp vợ, chăm vợ như thế chỉ có làm vợ sinh hư, chồng thì mất thể diện. Những tưởng chồng tôi sẽ nói cho mẹ hiểu nhưng thái độ của anh khiến tôi hết sức bất ngờ.
Anh một mực răm rắp nghe lời mẹ. Tôi không hiểu người đàn ông này sẽ làm cha thế nào khi anh chỉ như một đứa trẻ. Mỗi lần muốn quan tâm vợ, anh lại phải ngó trước nhìn sau xem có mẹ không rồi đóng chặt cửa mới dám ôm hay bóc quả cam cho vợ.
Không may sau đó tôi bị sảy thai. Ở tháng thứ tư, đứa con tôi mong chờ cả mấy năm trời đã bỏ tôi mà đi. Nỗi đau thấu tim gan khiến tôi không còn thiết tha gì nữa.
Tôi trở về nhà sau 1 tuần nằm viện. Hình ảnh đầu tiên mà tôi phải đối diện chính là gương mặt lạnh lùng của mẹ chồng. Bà thậm chí còn không nhìn mặt tôi…
Ở tháng thứ tư, đứa con tôi mong chờ cả mấy năm trời đã bỏ tôi mà đi. Nỗi đau thấu tim gan khiến tôi không còn thiết tha gì nữa. (Ảnh minh họa)
Trong lúc tôi nằm trên phòng nghỉ, mẹ chồng đi chợ, chồng lập cập bê bát cháo lên cho tôi… Vừa vào tới cửa phòng thì mẹ tôi quay lại do bà quên tiền. Nhìn cảnh con trai bưng bát cháo, ngồi xuống chân giường bón cho vợ, mẹ chồng tôi quát lớn. Chỉ vài giây thôi, chồng tôi sợ hãi đến mức rơi bát cháo, miệng thì lắp bắp giải thích… Tôi quay mặt vào trong tường. Nước mắt cứ thế rơi.
Hơn 1 tuần sau, tôi viết đơn ly hôn đưa cho chồng rồi dọn quần áo về nhà ngoại. Tôi biết chồng thương mình nhưng tình yêu thương trong anh không đủ lớn để bảo vệ tôi. Còn tôi thì không thể chịu đựng cảnh này thêm một ngày nào nữa.
Theo Khám phá-
Tâm sự1 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự13 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự17 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự18 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự18 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự22 giờ trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự1 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?
-
Tâm sự2 ngày trướcNgay buổi tối hôm đó, bà chủ giữ tôi ở lại với lý do giúp bà dọn dẹp căn phòng vừa bày biện cho buổi tiệc sinh nhật. Rồi cái gì đến phải đến khi bà chủ thủ thỉ ngọt ngào rằng nếu tôi “chiều” theo ý bà, bà sẽ dành cho tôi một suất là cổ đông trong công ty mà không cần có tiền góp vốn!