- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vừa mang thai đã bị đuổi về nhà mẹ, sinh con xong mẹ chồng lại vì chuyện này mà hối hận xin tôi quay về
Cầm kết quả AND trên tay, cả mẹ chồng lẫn chồng tôi đều chết lặng.
Tôi từ nông thôn lên thành phố tìm việc. Vì không có bằng đại học nên cũng chỉ có thể xin làm mấy công việc lao động tay chân. Cuộc sống vất vả, là phụ nữ mà phải bê vác không khác gì đàn ông khiến tôi chẳng còn thời gian chăm chút cho bản thân.
Rồi tôi được làm mối cho một gia đình khá giả cách nơi làm việc không xa. Tôi nghe nói con trai nhà đó đã có một đời vợ, còn vì sao li hôn thì tôi không biết. Do đã có tuổi, vẻ ngoài lại thô kệch nên tôi cũng chẳng thể kén cá chọn canh. Dù sao phụ nữ thì cũng cần phải có một tấm chồng, tôi nghĩ vậy nên gật đầu đồng ý.
Tôi và chồng tìm hiểu nhau chưa đầy 1 tháng đã làm đám cưới. Ngày bước chân về nhà chồng, tôi vô cùng lo lắng vì sợ có sơ suất gì sẽ khiến nhà chồng phật ý. Nhưng trái với suy nghĩ của tôi, mọi thứ hoàn toàn bình thường, thậm chí bố mẹ chồng cũng chẳng bận tâm lắm đến việc trong nhà có thêm một thành viên mới.
Tôi kết hôn được 4 năm mà vẫn chưa có con. Nếu như các nhà khác thì con dâu thể nào cũng bị chì chiết là không biết đẻ từ lâu rồi, đằng này nhà chồng tôi lại hoàn toàn hờ hững. Bố mẹ chồng không giục, chồng tôi cũng năm lần bảy lượt nói không quan trọng chuyện con cái. Nhưng tôi thì luôn háo hức, nóng lòng được làm mẹ.
Nửa năm sau, tôi bất ngờ phát hiện mình có thai. Tôi đem tin vui báo cho cả nhà thì mặt mũi ai nấy cũng tối sầm lại. Cả đêm đó, chồng tôi không thèm nói với tôi câu nào. Những ngày sau đó, cứ mỗi lần chạm mặt mẹ chồng tôi lại nói bóng gió cái thai trong bụng không biết từ đâu ra. Tôi tưởng mẹ đùa nên còn vui vẻ trêu lại: "Của con trai mẹ chứ còn ai vào đây nữa".
Từ một bà mẹ chồng vốn chẳng bận tâm đến con dâu, thế mà kể từ khi nghe tin tôi có thai, bà bắt đầu săm soi đủ kiểu. Bà bắt tôi làm đủ việc trong nhà, nặng có nhẹ có. Tôi ốm nghén không ăn được gì thì bà còn thản nhiên cắt suất, không thèm nấu cho tôi nữa. Tôi ngồi vào mâm mà còn chẳng có lấy được một cái bát cái đũa, cảm thấy chạnh lòng vô cùng.
Tôi đem mọi chuyện kể lể, khóc lóc với chồng. Chẳng ngờ anh còn bảo mẹ làm thế đúng quá còn gì. Thậm chí, chồng tôi còn trách tôi lấy cớ mang thai để làm biếng. Tôi tức đến phát khóc, không hiểu mang thai thì có cái tội gì mà còn khổ hơn cả lúc trước. Chẳng nhẽ cái nhà này lại ghét có trẻ con đến mức thế.
Sáng hôm sau, mẹ chồng gọi tôi xuống dưới nhà. Tôi bất ngờ khi thấy đồ đạc của mình bị vứt hết ở ngoài sân. Tôi không biết mình đã làm sai điều gì để mà bị đuổi đi như thế. Mẹ chồng tôi vốn kiệm lời nên chỉ nói một câu: "Có trách thì trách cái thai trong bụng cô ấy".
Tôi một mình ôm hết đồ đạc, nước mắt lưng tròng bắt xe về nhà. Giai đoạn này, tôi có thai mà còn bị sụt cân trầm trọng, cả người ốm yếu, trong lòng lúc nào cũng cảm thấy oan uổng. Nhưng vì đứa con trong bụng, tôi gắng gượng dưỡng thai cho khỏe mạnh. Cái thai ngày càng lớn mà chồng tôi còn chẳng buồn gọi lấy một cuộc điện thoại hỏi thăm.
Mãi đến khi tôi đẻ con được đầy 1 tháng, mẹ chồng tôi mới xuất hiện. Bà chẳng nói chẳng rằng kiên quyết đòi bế đứa bé đi làm xét nghiệm. Tôi vừa tức vừa khó hiểu sao bà lại có hành động như thế. Đến khi có kết quả, cả bà và chồng tôi đều chết lặng. Đứa bé đích thực là con của chồng tôi.
Đến lúc này, chồng tôi mới vội vã quỳ xuống xin tôi tha thứ. Anh giải thích rằng ngày trước anh bị chẩn đoán gần như không có khả năng sinh con, vì thế nên vợ cũ mới đòi li dị. Thế nên lần này nghe tin tôi có thai, anh và mẹ chồng liền nghi ngờ tôi đi ngoại tình rồi "đổ vỏ", cắm sừng chồng. Ai biết đâu là do may mắn mà tôi vẫn có thể mang thai đứa con của anh.
Nghĩ lại những uất ức trước đây mẹ chồng gây ra, tôi kiên quyết không trở về mà sẽ ở vậy nuôi con một mình. Mẹ chồng sợ tôi ôm cháu ruột đi nên ngày nào cũng đến cầu xin tôi tha thứ. Tôi hả hê lắm. Giờ có cho tôi vàng hay bất cứ thứ gì cũng chẳng thể vớt vát lại được tổn thương cũ. Thế nên, muốn trách thì chỉ đành trách cái tính đa nghi tai hại mà thôi.
Theo Helino
-
Tâm sự9 giờ trướcDo đó cháu cũng nên rộng lượng, bao dung mà cho vợ cơ hội trở về trong danh dự, nếu cô ấy đã có lời xin cháu tha thứ. Bác nghĩ với tấm lòng vị tha, nhân ái của cháu như vậy, nhất định vợ cháu sẽ biết phải sống thế nào để xứng đáng với cháu.
-
Tâm sự17 giờ trướcTôi nhìn vợ, không hiểu cô ấy nói vậy có ý gì, thấy hơi chột dạ. Chuyện ai đó đi ngược chiều gây tai nạn thì liên quan gì đến việc ngoại tình mà cô ấy lại chuyện nọ xọ chuyện kia.
-
Tâm sự18 giờ trướcNghe bố nói mà tôi cũng muốn về cùng bố luôn nhưng vẫn kìm lại vì sợ cả 2 bên họ hàng bẽ mặt.
-
Tâm sự20 giờ trướcCho đến một ngày sau khi nắm giữ quyền lãnh đạo công ty được 3 năm, thì cả nhà tôi chết lặng nghe chồng tôi xin mấy mẹ con tôi ký giấy để anh bán nhà trả nợ cho công ty. Vì thời gian qua anh đã lạm dụng tín nhiệm, rút tiền tỷ ra bao cho cô thư ký trẻ là người tình của anh mua nhà, mua xe, sắm thời trang hàng hiệu và cùng nhau đi du lịch ở nhiều nơi trên thế giới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi vẫn yêu bạn trai, người sẽ trở thành chồng của mình. Nhưng tôi cũng không thể quên nụ hôn với... anh trai của chồng sắp cưới.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi và anh đã yêu nhau được 3 năm nhưng tôi ngày càng thấy lăn tăn về mối quan hệ này.
-
Tâm sự1 ngày trướcLấy chồng từng ly hôn và có con riêng, đúng là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời tôi.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ chuyến đi du lịch này mà tôi có thêm động lực để "chia tay bạn trai".
-
Tâm sự1 ngày trướcHỏi mãi, chị mới ngập ngừng tâm sự rồi tiết lộ bí mật mà chị đã giấu bấy lâu nay.
-
Tâm sự2 ngày trướcKhi tôi đến, mẹ bạn trai mắt đỏ hoe ra mở cửa, còn bố anh ngồi ở phòng khách. Đồ đạc trong nhà bị ném tứ tung, có thứ còn vỡ nát...
-
Tâm sự2 ngày trướcMặc dù chúng tôi đã giải thích cặn kẽ lý do mình không thể về quê được nhưng bố mẹ vẫn không chịu nghe.