- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Vừa về ra mắt, mẹ bạn trai đã tuyên bố "không sống chung với con dâu", lý do bà đưa ra khiến tôi 1 phần nể 9 phần sợ
Nghe bác nói vậy, tôi vừa nể vừa sợ. Tôi không biết bác có ý gì nhưng vẫn thấy sợ lắm.
- Vợ đang mang bầu, tôi đưa bạn thân của cô ấy đi chơi, vừa về đến nhà mở cửa ra tôi đã gục xuống đất
- Tân hôn vừa về phòng, chồng đã bóng gió bảo "lỗ đau" nhưng màn phản bác của vợ ngay sau đó mới thật sự khiến anh sốc nặng
- Vừa về đến nhà đã thấy mẹ chồng hí hửng khoe tờ 100k, lý do đằng sau khiến tôi sốc óc hoang mang
Là một đứa trẻ lớn lên trong gia đình đổ vỡ, bố mẹ ly hôn từ năm tôi học lớp 5. Tôi ở với bố, còn em ở với mẹ. Họ chia tay nhau vì mâu thuẫn, cãi vã. Rồi mẹ đưa em vào Nam sống, bà lại có gia đình mới nên ít về thăm tôi hơn. Lên lớp 7 bố tôi cũng lấy vợ mới, cuộc sống mẹ kế con chồng của tôi bắt đầu từ đây. Đúng như lời người ta nói, mẹ kế không thương tôi, bắt tôi làm đủ việc và mắng nhiếc thường xuyên.
Bố có gia đình mới, ít quan tâm tôi hơn. Tôi dần dần trở thành 1 đứa trẻ lầm lì, ít nói và dễ cáu giận. Học hết cấp 3, bố bắt tôi đi làm công nhân thay vì cho học Đại học sợ tốn kém, bố còn nuôi 2 đứa con nhỏ nữa. Đi làm từ sớm, nhưng nghề công nhân khiến tôi chán nản, chẳng muốn gắn bó. Sau 3 năm làm lụng, tích cóp, tôi quyết định lấy vốn đó mở cửa hàng mỹ phẩm. Cũng may tôi kinh doanh tốt lắm.
(Ảnh minh họa)
Từ khi kinh doanh, tôi gặp Bình - anh làm kỹ sư cầu đường, xuất thân trong một gia đình gia giáo, có học thức. Giữa tôi và anh có quá nhiều sự chênh lệch, vậy mà chẳng hiểu sao tôi và anh lại có thể yêu nhau, ở bên nhau đến nay cũng 5 năm có lẻ rồi. Bình nói, tôi khác với các cô gái anh quen, tôi cá tính, tự lập và có tuổi thơ bất hạnh. Anh muốn bù đắp, dành sự yêu thương cho tôi. Tôi cũng rất trân trọng mối quan hệ này, nhưng cũng hơi sợ gia đình anh.
5 năm yêu, bây giờ tôi mới đủ tự tin về ra mắt nhà bạn trai dù trước đó anh đã hối thúc nhiều lần. Bình có nói trước mẹ anh khó tính, bố thì coi trọng gia cảnh bên thông gia nên tôi cũng hơi e ngại. Gia đình tôi như thế liệu bố mẹ Bình có chấp nhận không? Là người thẳng thắn, lần đầu đến nhà chơi, 2 bác hỏi về bố mẹ tôi, tôi cũng không ngần ngại nói thật.
Ánh mắt của bác trai lộ rõ sự thất vọng, không hài lòng còn bác gái thì thở dài ngồi ngẫm nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi Bình: "Con có chắc rằng lấy con bé sẽ hạnh phúc hay không?". Anh gật đầu và xin bố mẹ hãy tôn trọng quyết định của mình. Bác trai thì đứng dậy bỏ ra ngoài còn bác gái nhìn tôi rồi quay ra bảo: "Hai đứa đã quyết thì cứ cưới. Nhưng cưới xong mẹ không sống chung với con dâu đâu. Chúng mày sống ở đâu thì ở, đừng ở nhà này".
(Ảnh minh họa)
Bất ngờ trước lời bác gái nói, tôi vừa sợ vừa run khi chưa gì mẹ chồng tương lai đã đe không muốn ở chung rồi. Sợ tôi tự ái, Bình vội giải thích: "Em đừng nghĩ gì, mẹ nói vậy là muốn tốt cho cả 2 thôi. Tính mẹ nóng, tính em thì thẳng ở chung sẽ khó. Bà muốn 2 đứa ở riêng cho thoải mái, chứ nếu ở chung mẹ chồng - con dâu lại sinh chuyện".
Bác gái gật đầu với Bình, rồi bảo 2 đứa cứ lo chuyện cưới xin dần. Còn về phần bác trai, bác sẽ thuyết phục rồi ông sẽ xuôi thôi. Bác bảo có mỗi mụn con, nên không muốn nó cấm cản điều gì, bác cũng tin con trai mình đủ trưởng thành và 5 năm yêu cũng là khoảng thời gian dài để 2 đứa tìm hiểu về nhau. Bố mẹ thì lúc nào cũng muốn tốt cho con thôi, nhưng bố mẹ muốn mà con không muốn cũng khó.
Nghe bác nói vậy, tôi vừa nể vừa sợ. Bác gái đúng khó tính thật nhưng lại rất thương người và không chê bai đứa con gái ít học, gia cảnh lại không được tốt đẹp gì cả. Thôi thì bước khởi đầu như thế là tạm ổn, tôi sẽ cố gắng làm nàng dâu tốt, khiến bố mẹ chồng hài lòng. Bởi những đứa trẻ lớn lên trong gia đình đổ vỡ như tôi sẽ chẳng bao giờ muốn cuộc hôn nhân của mình đổ vỡ nữa, bởi người khổ, tổn thương sau cùng chỉ là tụi nhỏ.
(buichau...@gmail.com)
Theo Vietnamnet
-
Tâm sự33 phút trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự4 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự15 giờ trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự19 giờ trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự20 giờ trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự20 giờ trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.
-
Tâm sự1 ngày trướcCô hàng xóm nói như 'phủi' khiến tôi tức điên. Kiểu như tôi làm mất vàng thì lỗi do tôi, tôi phải ráng mà chịu.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không biết anh đã làm gì đến nỗi phải rao bán mảnh đất bố mẹ chồng cho trước khi kết hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ cậu nghiến răng nói một câu mà cả nhà phải bật cười: "Chờ nó thi xong, con phải lôi ra đánh cho một trận cho bõ tức".
-
Tâm sự2 ngày trướcTại sao phải xách vali rời nhà, trong khi nhà là tài sản chung và người sai đâu phải là mình?