Thịt lợn sạch chỉ là lời cam đoan của người bán
Thực
tế, những sản phẩm có gắn chữ “sạch” giá thường cao hơn các sản phẩm
cùng loại trên thị trường. Vì thế, các cửa hàng đua nhau gắn mác “sạch”
cho thực phẩm của mình, từ đồ tươi cho đến đồ khô. Trong vai khách hàng,
chúng tôi dừng chân tại một cửa hàng bán thịt trên đường Doãn Kế Thiện
(quận Cầu Giấy, Hà Nội) - nơi có tấm biển quảng cáo bắt mắt: “Điểm bán
thịt lợn sạch Hòa Bình – Không nuôi công nghiệp”. Có khách, chị bán hàng
đon đả: “Ăn thịt gì em? Thăn, mông, vai hay ba chỉ để chị cắt cho? Hàng
sạch đấy, chẳng mấy khi có đâu”. “Thịt sạch mà không có dấu kiểm dịch à
chị?”. Chị bán hàng lập tức đổi giọng: “Dấu má gì? Thịt lợn lấy đâu ra
dấu? Có phải lợn nuôi công nghiệp đâu mà đòi dấu, giờ tin nhau là chính.
Em cứ để ý như thế thì chẳng ăn được gì đâu”. Thấy chúng tôi lưỡng lự,
chị này lại mềm mỏng: “Lợn này chị lấy ở chỗ người quen, lâu lâu mới có
một con lấy đâu ra dấu hả em. Chị bán ở đây bao năm rồi, sạch thì chị
bảo sạch, em cứ ăn thử thì biết”(?).

Thực phẩm mác “sạch” thường có giá cao. Ảnh: T.Trang
Cũng
theo chủ hàng này, ngày trước, chị đã bán thịt lợn “sạch” lấy tận gốc
từ Hòa Bình nhưng không treo biển. Gần đây, thấy rộ lên thông tin về
thực phẩm hóa chất gây hoang mang cho người tiêu dùng nên chị mới treo
biển cho hợp thời. Hôm nào có thịt lợn “sạch” chị mới treo biển. Nói là
vậy, nhưng gần một tuần nay, ngày nào chúng tôi đi qua cũng thấy tấm
biển này được trưng trước cửa hàng.
Tiếp
tục tìm đến một cửa hàng “Gạo sạch” trong chợ Xanh (Cầu Giấy), khi biết
chúng tôi muốn mua gạo hữu cơ, người bán hàng lấy ra một túi gạo có
trọng lượng 5kg, giá 180.000 đồng/túi và giới thiệu: “Em cứ để ý mà xem,
thường thì gạo sạch chỉ đóng túi đồng nhất một loại 5kg. Giá hơi đắt
một chút nhưng an tâm em ạ. Bây giờ gạo tẩy trắng, ướp hương nhiều lắm,
ham rẻ có ngày rước bệnh vào thân”. Tuy nhiên, theo quan sát của chúng
tôi, trên bao bì của loại gạo này lại không có bất cứ thông tin gì thể
hiện đó là sản phẩm hữu cơ ngoài một vài thông tin về nguồn gốc, xuất xứ
và cái chữ “sạch” tự phong. Người bán hàng giải thích đơn giản: “Nhà
cung cấp nói sản phẩm này không dùng chất bảo quản” (?). Trong cơn khát
thực phẩm sạch, người tiêu dùng đã tìm đến những địa chỉ này như một sự
cứu cánh, bất chấp mẫu mã thiếu chuyên nghiệp của nó.
Không thể nhận biết thực phẩm sạch bằng mắt thường
Thực
tế, các loại thực phẩm sạch hiện nay như rau quả, thịt cá, gạo…chỉ do
các doanh nghiệp tự gắn mác, chưa có sự kiểm chứng, khẳng định của cơ
quan có chức năng song lại đắt hàng bởi trào lưu của người tiêu dùng. Vì
thế, nhiều người chấp nhận trả giá cao để mua được sự an toàn. “Biết là
đang phải ăn gạo với giá đắt gấp vài lần so với giá ngoài chợ, nhưng
mức giá này vẫn nằm trong khả năng chi trả của tôi. Dù sao, dùng thực
phẩm sạch, tôi thấy vẫn an tâm hơn”, bà Chu Phương Anh (phố Mã Mây, Hoàn
Kiếm) cho biết.
Mặc
dù chấp nhận giá cao nhưng đa số người sử dụng thực phẩm sạch hiện nay
vẫn chỉ biết trông chờ vào sự may rủi, có chăng cũng chỉ là sự nhận
biết, chọn lựa bằng cảm quan. “Theo kinh nghiệm của mình, thịt lợn ngon
sẽ có màu đỏ tươi, mỡ dày và trắng, khi luộc lên không có mùi hôi. Mình
cũng chỉ biết phân biệt thế thôi, còn việc người ta có sử dụng chất này,
chất kia hay không thì mình chịu. Giờ tin tưởng nhau là chính”, chị
Nguyễn Ngọc Huyền (ở Cầu Giấy) chia sẻ.
Trong
thời buổi “vàng thau lẫn lộn”, người tiêu dùng chỉ còn biết phó mặc sự
an toàn của mình cho lương tâm của người bán hàng. “Khuất mắt trông coi,
họ làm gì ai mà biết được. Mình ăn thì cứ ăn thôi, có lo cũng chẳng
giải quyết gì. Giờ mình cũng chỉ biết đặt niềm tin vào người bán”, chị
Thu Hà (khu đô thị Mỹ Đình, Bắc Từ Liêm) bộc bạch.
Bàn
về vấn đề nhận biết thực phẩm sạch, ông Trần Quang Trung, nguyên Cục
trưởng Cục Vệ sinh an toàn thực phẩm (Bộ Y tế) cho hay: “Bằng mắt thường
thì khó có thể nhận biết được đâu là thực phẩm an toàn. Chẳng hạn như
miến, người ta hay tẩy trắng, nhuộm màu nên có màu bất thường và người
tiêu dùng có thể dựa vào đó để nhận biết được, còn với những thực phẩm
khác thì chịu. Để có thực phẩm an toàn, cái cần phải quan tâm là nguồn
gốc, xuất xứ của thực phẩm ấy. Tốt nhất, người tiêu dùng nên chọn những
sản phẩm có nguồn gốc, xuất xứ rõ ràng, ở những địa chỉ có uy tín”.
Những
doanh nghiệp, cá nhân tự ý gắn nhãn mác các thương hiệu được chứng nhận
chỉ dẫn địa lý có thể bị áp dụng các biện pháp xử lý hành chính. Căn cứ
vào Nghị định 99/2013 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh
vực sở hữu công nghiệp: Mức xử phạt cao nhất với doanh nghiệp vi phạm là
500 triệu đồng, với cá nhân là 250 triệu đồng. Hiệp hội ngành hàng có
thể kiện ra tòa, yêu cầu bồi thường thiệt hại. Người tiêu dùng mua nhầm
sản phẩm “nhái” thương hiệu được chỉ dẫn địa lý có thể áp dụng Luật Bảo
vệ người tiêu dùng để đòi lại quyền lợi chính đáng.
Theo Gia đình & Xã hội