Tôi có nên tiếp tục gặp anhấy, có nên tin những lời hứa hẹn về một tương lai mới với tôi, khi màngày anh làm đám cưới đang đến gần....
Anh vui tính, rất quan tâm và chiều chuộng nên tôi đã dành tấtcả tình cảm của mình cho anh. Vì bố mẹ tôi đi làm xa, chỉthỉnh thoảng mới về nhà, nên tôi không bị quản lý chặt chẽ vềthời gian. Tôi thường xuyên đến nhà anh chơi sau những giờ học.Và dù mới yêu anh được 2 tháng, tôi đã trao tất cả những gìquý giá nhất cho anh.
![]() |
Ảnh minh họa (ảnh internet) |
Sauchuyện ấy, anh vẫn yêu thương và quan tâm đến tôi, nên tôi lạicàng yêu anh nhiều hơn. Yêu nhau, anh có kể cho tôi nghe về mốitình trước, một mối tình sâu đậm 4 năm, nhưng vì chị ấy khôngthể có con nên dù yêu nhau rất nhiều, hai người vẫn đành nóilời chia tay với nhau. Dù đang yêu tôi nhưng thỉnh thoảng anh nóivẫn gặp chị ấy vì anh bảo hết tình nhưng còn nghĩa. Tôi cóchút ghen tuông nhưng vì đang ngập tràn trong tình yêu với anh,nên tôi bỏ qua tất cả.
Tôi vào đại học, đi học xa nhà, nên tôi lại càng có nhiều thờigian để gần gũi với anh. Bố mẹ anh để ý đến tôi hơn. Anh nóilà rất yêu tôi và đợi tôi ra trường sẽ làm đám cưới. Anhthường xuyên dẫn tôi về nhà, dù xa bố mẹ từ nhỏ nhưng vì tôinhanh nhẹn, khéo léo nên mẹ anh khó tính là thế lại rất quývà thương tôi. Tôi cũng quý bố mẹ anh rất nhiều. Bạn bè anh vàhọ hàng nội ngoại nhà anh tôi cũng đã từng gặp gỡ. Ai cũngyêu quí và mong cho chúng tôi hạnh phúc.
Nhưng cuộc đời không phải là những giấc mơ. Vì anh không cóviệc làm, tôi lại đang đi học nên chúng tôi thường xuyên cãi vã.Lần đỉnh điểm nhất là khi anh cãi nhau với bố mẹ, anh tìm đếnvới tôi nhưng vì giận dỗi, tối hôm đó anh và tôi đã nói lờichia tay. Anh không còn chỗ nào để đi nhưng vì sĩ diện, tối hômđó tôi đã không giữ anh ở lại. Túng quẫn, không biết đi đâu vềđâu, tối hôm đó anh thuê phòng ngủ qua đêm và sáng hôm sau anh đithuê nhà để ở chứ cũng không về nhà.
Tôi cứ nghĩ lời chia tay ngày hôm ấy chỉ là lời nói đùa,rằng khi nhớ tôi quá, anh sẽ nói lời xin lỗi và chúng tôi sẽquay lại bên nhau. Ngày đầu tiên gặp lại sau một tháng xa nhaulà khi anh thông báo sắp lấy vợ. Lúc đầu hay tin, tôi nghĩ anhnói đùa để trêu tức tôi, nhưng khi anh nói đó là sự thật, rằngchị ấy đang mang trong mình giọt máu của anh, tôi cảm giác trongmình như ngất lịm.
Anh nói anh vẫn yêu tôi, còn anh lấy chị ấy chỉ vì trách nhiệmvới đứa con. Anh nói anh và chị ấy không còn yêu nhau, nhưngkhông thể không làm đám cưới. Ngày anh nói vậy với tôi, tôi vàanh vẫn gần gũi, vẫn trao nhau những yêu thương sau bao ngày xacách.
Sau ngày biết chuyện anh sắp cưới, chúng tôi vẫn đi chơi, vẫngặp nhau như hai người đang yêu. Mẹ anh gọi điện cho tôi, nói rấtbuồn vì anh và bảo vẫn rất quý tôi, nói thỉnh thoảng về thìtôi cứ lên chơi vì hai bác vẫn coi tôi như con cháu trong nhà.Còn anh, anh nói dù có lấy vợ, anh vẫn sẽ yêu tôi, sẽ quan tâmcho tôi, rằng sẽ đợi tôi học xong, khi anh chỉ còn trách nhiệmvới đứa con thôi thì anh sẽ lấy tôi làm vợ.
Anh nói trong trái tim anh chỉ tôi là duy nhất. Khi gần anh, nghenhững lời ngọt ngào ấy, tôi như chẳng suy nghĩ gì. Nhưng nhiềuđêm về, nghĩ đến tương lai trước mắt, nghĩ đến ngày anh và chịấy về chung một nhà, ngày đứa con ấy chào đời, tôi tủi thânvà khóc rất nhiều.
Tôi không thể làm người thứ ba, tôi không muốn mình là ngườiđứng sau chị ấy, khi chúng tôi gặp nhau cứ phải lén lút như bâygiờ. Nhưng tôi cũng không thể ngăn anh và chị ấy làm đám cướivì lòng anh đã quyết, và vì đứa bé thì vẫn lớn lên từngngày.
Tôi viết những dòng nàytrong khi tâm trạng đang rối bời, khi mà trái tim tôi bị tổnthương vì anh sâu sắc, nhưng cũng chỉ có anh mới có thể làmdịu nỗi đau ấy trong tôi. Tôi vẫn còn yêu anh nhiều quá, tôikhông thể sống mà thiếu anh được. Tôi có nên tiếp tục gặp anh,có nên tin những lời hứa hẹn về một tương lai mới với tôi, khimà ngày anh làm đám cưới đang đến gần...?
Theo aFamily