‘Mỗingười có một quan niệm khác nhau về người đàn bà thành đạt. Những thành công tôiđang có được tuy còn rất nhỏ bé so với nhiều người khác, nhưng vì tôi biết hàilòng nên tôi hạnh phúc. Nếu chỉ xét trong khuôn khổ gia đình, tôi tin mình có đủcông, dung, ngôn, hạnh’, Trương Ngọc Ánh chia sẻ.
- Có dịp theo dõi chị làm giám khảo mộtcuộc thi nhan sắc được tổ chức cuối năm 2011, tôi có nghe chị được giớithiệu với cương vị Hoa hậu Thời trang Ai Cập năm 1997. Cảm xúc của chị lúcđó thế nào khi nhớ lại danh vị này?
Tôi vui và cảm thấy tự hào vì đó là những kỷ niệm thật đẹp của một thời tuổitrẻ. Nói thật, dù ít hay nhiều thì đó vẫn là dấu ấn khó phai của riêng tôi.
- Chị có nghĩ đã rất lâu rồi, khán giảquên mất chị vốn từng là một “Hoa hậu Thời trang Ai cập”?
Nếu xuất hiện tại một cuộc thi sắc đẹp, tôi muốn mọi người sẽ gọi tôi là Hoahậu thời trang Ai Cập Trương Ngọc Ánh. Nhưng nếu có mặt tại một cuộc thituyển chọn diễn viên điện ảnh, tôi thích được mọi người giới thiệu là diễnviên Trương Ngọc Ánh. Và nếu tôi tham gia trong một cuộc thi siêu mẫu, tôitin họ sẽ giới thiệu tôi là một người mẫu. Tôi nghĩ như thế sẽ phù hợp hơn.
![]() |
Người ta hỏi lí do vì bản thân danh vị này nhỏ bé so với thị trường danhhiệu Hoa hậu đang bị lũng loạn hay bởi mác diễn viên điện ảnh của tôiquá lớn để làm mờ danh hiệu Hoa hậu, nhưng tôi vẫn thấy mọi người dànhcho mình rất nhiều danh xưng để gọi như Hoa hậu, doanh nhân, người mẫu,diễn viên đấy thôi. Dù gọi thế nào chăng nữa, tôi vẫn cảm thấy vui vìtôi biết mọi người vẫn nhớ và ủng hộ vì tôi là Trương Ngọc Ánh. Đơn giảnthế thôi.
- Với kinh doanh, chị đã thành công.Vậy sự thành công đó có bao nhiêu phần trăm từ sự đóng góp của danh hiệu“Hoa hậu Thời trang Ai cập” và vị trí diễn viên điện ảnh?
Sẽ có một chút thuận lợi khi bắt đầu, nhưng chính điều đó là áp lực đối vớitôi. Ngoài việc kinh doanh, tôi còn là một nghệ sĩ. Bởi thế, nếu tôi khôngphải là một đối tác đáng tin cậy thì danh hiệu Hoa hậu hay diễn viên cũngchẳng giúp tôi được nhiều trong công việc kinh doanh của mình đâu.
- Có khi nào chị tiếc vì đã theo conđường kinh doanh - một công việc vốn có quá nhiều bất trắc và sức ép đối vớingười phụ nữ?
Không đâu, con người tôi vốn ham làm việc nên không làm việc này tôi sẽ làmviệc khác thôi chứ bắt tôi ngồi không thì tôi chả chịu được, (Cười).
- Thế làm kinh doanh hay nghệ thuật đãthay đổi người đàn bà mang tên Trương Ngọc Ánh nhiều hơn?
Kinh doanh và nghệ thuật đều đã góp phần xây dựng cái tên Trương Ngọc Ánhtrở nên quen thuộc với khán giả. Còn con gái tôi - bé Bảo Tiên mới là ngườiđã thay đổi tôi nhiều nhất. Từ khi có con, tôi đằm thắm lại rất nhiều. Làmgì tôi cũng nghĩ đến con. Tôi không còn ham công tiếc việc quá nữa để dànhthời gian bên con nhiều hơn.
- Với những gì đã làm được, chị có thể đưa ra cái gọi tiêu chuẩn dành cho“người đàn bà thành đạt”?
Mỗi người sẽ có một quan điểm riêng của mình về điều này. Có người cần phảilàm được ông nọ, bà kia mới gọi là thành đạt nhưng cũng có người chỉ cần cómột gia đình hạnh phúc bên chồng con với họ cũng là thành đạt rồi. Với tôi,những thành công có được như ngày hôm nay cũng còn rất nhỏ bé so với nhiềungười khác nhưng vì tôi biết hài lòng với mình, vì tôi biết thấy đủ là đủnên tôi hạnh phúc vì điều đó.
- Còn “công, dung, ngôn, hạnh” thì sao?
Nếu chỉ xét trong khuôn khổ gia đình thì tôi hoàn toàn có thể tự tin vì điềunày, (Cười).
- Vậy có thể gọi là chị người phụ nữ“đảm việc kiếm tiền, giỏi việc nhà”?
Cũng có thể chứ, (Cười).
![]() |
Nếu không “Nam tiến” năm16 tuổi...
- Sau hơn 10 năm kinh doanh, quan niệmvề tiền bạc có thay đổi với chị?
Tiền không phải là tất cả nhưng nó cần để cuộc sống của mình tốt hơn, thoảimái hơn. Đơn giản và ngắn gọn thế thôi.
- Thế còn quan niệm về “người đẹp kinhdoanh”, chị đã thay đổi quan niệm này thế nào từ lúc bắt đầu kinh doanh chotới bây giờ?
Nói chung, ai kinh doanh thì cũng phải tôn trọng nguyên tắc của chính mìnhnếu muốn thành công.
- Sắc đẹp vẫn phải là một trong những “vũ khí” lợi hại của người phụ nữtrong việc ký kết những hợp đồng kinh doanh. Chị nghĩ sao?
Tôi nghĩ nó chỉ đơn giản là một chút thiện cảm ban đầu thôi. Quan trọng vẫnlà hiệu quả của công việc. Chả ai ký một hợp đồng không có lợi nhuận với mộtngười chỉ vì cô ta quá đẹp cả. Bây giờ thì anh cũng sẽ nghĩ như tôi đúngkhông?
- Người ta bảo rằng, “Ở đâu có sắc đẹp,ở đó có sự đố kỵ”. Theo chị, có sự đố kỵ ở phụ nữ chăng?
Đàn ông hay phụ nữ cũng đều có những suy nghĩ đó dù ít hay nhiều. Quan trọnglà người ta có thể hiện điều đó ra không và thể hiện nó như thế nào mà thôi.
- Những người đàn bà có nhan sắc thườngkhông thích ngưỡng mộ cụ thể tên một nhan sắc khác. Riêng chị, có nhan sắcnào ở Việt Nam khiến chị phải nể?
Tại sao không nhỉ? (Cười), Tôi rất thích vẻ đẹp của chị Lê Khanh. Đó là vẻđẹp rất nhẹ nhàng và rất Hà Nội.
- Từng đóng vai trò nhiều lần làm giámkhảo các cuộc thi nhan sắc, chị sẽ đưa cái đẹp về hình thể xếp vị trí thứmấy trong số những tiêu chuẩn đánh giá một con người hoàn hảo?
Thật khó để nói là xếp được nó ở vị trí thứ mấy, bởi một con người hoàn hảocần có nhiều yếu tố và cả thời gian mới hoàn thiện được chính mình.
- Chăm sóc nhan sắc có là nỗi ám ảnh đối với chị?
Không, nhưng vì tôi yêu quí và trân trọng nhan sắc của mình nên tôi sẽ chămsóc nó một cách tốt nhất mà tôi có thể.
- Thế còn thói quen tự ngắm mình trong gương?
Cũng có chứ, (Cười lớn).
- Vào những lúc không trang điểm, không mang hào quang của một ngôi sao,không công việc, không danh vị,… chị nhìn gương và nhận xét gì về người đànbà đang ngồi đối diện mình?
Đó là một người đàn bà hạnh phúc và bình yên.
- Đâu mới chính là sự thay đổi lớn nhấttrong con người chị lúc này, so với tuổi 16 một mình vào Sài Gòn lập nghiệp?
Tôi đã làm vợ, làm mẹ và tất nhiên trưởng thành hơn rất nhiều so với cáituổi 16 mới bước vào đời.
- Vậy nếu không “Nam tiến”, giờ chị sẽthế nào?
Có thể sẽ là một cô giáo hoặc một cô chủ của tiệm cắt tóc cũng nên, (Cười).Không hiểu sao ngày xưa tôi cũng thích cắt tóc, thích làm đẹp cho người khácghê gớm lắm.
![]() |
- Hình ảnh chị xuất hiện trên báo vẫnđẹp, đều đặn và lung linh, nhưng hình ảnh chị trong địa hạt điện ảnh gần đâymờ nhạt lắm. Chị có thấy mình cũng mờ nhạt trong năm qua khi chỉ góp mặt duynhất phim “Tình yêu và tham vọng”?
Khi tôi đi ra ngoài, nhiều khán giả vẫn gọi tôi là Cô Dần của Áo lụa HàĐông hoặc nhắc đến Lan Anh của Đồng tiền xương máu. Với tôi,đó là niềm vui không dễ gì có được bởi nhân vật của mình, vai diễn của mìnhđã luôn được khán giả nhớ và nhắc tới. Mới hôm qua thôi, vợ chồng tôi đi ăncùng những người bạn, họ vẫn kể đến những giọt nước mắt đã rơi khi xem lạiÁo lụa Hà Đông và tôi tự hào vì mình đã nỗ lực hết sức để nhân vậtcủa mình sống trong lòng khán giả như vậy. Tôi tin là dù có thể tôi ít xuấthiện hơn trên màn ảnh, nhưng cái tên Trương Ngọc Ánh và những vai diễn củatôi ít nhiều đã đi vào lòng khán giả và nhận được không ít sự ủng hộ yêuthương. Với tôi như thế là quá đủ rồi.
- Nếu có một ai đó phán rằng, trong gia đình chị không thể có hơn một ngôisao tiếp tục tỏa sáng thì chị có dám “nhường” thời gian và cơ hội lại chochồng, để anh ấy tiếp tục là một ngôi sao?
Trong gia đình tôi bây giờ, chỉ có Bảo Tiên mới là “ngôi sao” thôi. Thậtđấy, còn việc vợ chồng ủng hộ và giúp nhau cùng thành công trong cuộc sốnglà chuyện đương nhiên rồi.
- Có nguyên tắc nào trong đời sống hôn nhân của anh chị bị phá vỡ sau baonăm chung sống?
Ngày xưa vợ chồng tôi thống nhất là sẽ không mang những công việc ở bênngoài khi về đến gia đình nhưng bây giờ, cả hai vợ chồng đều làm kinh doanhvà đều làm nghệ thuật nên câu chuyện về những vai diễn, về điện ảnh đượcchúng tôi cùng trao đổi trong mọi lúc rảnh rỗi. Một sự thay đổi cũng thú vịphải không?
- Đến bây giờ, sau bao năm sống ở đấtphương Nam, con người chị đã hoàn toàn ngấm đất Nam chưa?
Tôi hòa nhập với cuộc sống nơi đây, giọng nói cũng có một chút pha tiếng Namrồi nhưng bữa cơm trong gia đình tôi vẫn đặc Bắc. Tôi vẫn được ăn canh sấuquanh năm vì mẹ tôi cứ đến mùa sấu bà lại mua gửi vào để tôi cho vào ngăn đáăn dần. Còn đã là tính cách con người mình thì ở đâu cũng vậy thôi, không dễthay đổi được.
- Đang bắt đầu một năm Nhâm Thìn và đây cũng là năm tuổi của chị. Chị đangthực hiện mục tiêu nào của mình trong năm 2012 này?
Năm 2012, tôi sẽ đứng vai trò nhà sản xuất bộ phim Con đường vô tận.Đây là một bộ phim hành động tâm lý với nhiều thú vị. Mọi việc đang tronggiai đoạn chuẩn bị và dự kiến tháng 6 bắt đầu tiến hành. Bộ phim này có ýtưởng kịch bản từ chính ông xã tôi và môt người bạn của anh đã giúp anh hoànthành kịch bản này. Nó sẽ được quay tai Sài Gòn và New York. Tạm thời tôichỉ có thể “bật mí” được thế thôi nhé. Nói chung khi nào cụ thể hơn tôi sẽchia sẻ cùng khán giả.
- Thế còn kế hoạch sinh thêm baby thìsao, bởi dường như chị đang có định “lơ là”?
Không có “lơ là” đâu, (Cười). Vợ chồng tôi cũng muốn Bảo Tiên có em để cùngchơi đùa nhưng vì chuyện con cái mình không tính trước được. Ông trời cholúc nào thì mình nhận lúc đó thôi.