Đọc một số lời bìnhluận trên mạng với nội dung chỉ trích gay gắt dành cho mình và ca sĩ Thanh Lam,Tùng Dương cho rằng, có những lời nói khiến anh rất suy nghĩ và thấy bị xúcphạm.
Chuẩn bị đi lưudiễn ở Mỹ và châu Âu, nhưng ca sĩ Tùng Dương nói, anh rất quan tâm đến giải Cốnghiến và sẽ cố gắng thu xếp về Việt Nam kịp dự lễ trao giải.
![]() |
- Tùng Dươngnghĩ sao khi thời gian qua anh và ca sĩ Thanh Lam bị fan Uyên Linh phản ứng mạnhmẽ vì những lời nhận xét thẳng thắn đã dành cho Uyên Linh?
- Tôi được bạnbè gửi cho đường link. Cũng hơi buồn khi đọc một số comment của một số khán giảhay lên mạng, họ bình luận nhiều về Thanh Lam và Tùng Dương. Một số người cónhững lời nói làm ca sĩ bị tổn thương khiến ca sĩ chúng tôi không thể không suynghĩ. Không chỉ Tùng Dương, Thanh Lam, mà còn có các nghệ sĩ khác cũng bị xúcphạm, động chạm tương tự. Nếu khán giả chịu khó lắng nghe ý kiến và cảm nhận mộtcách khách quan hơn mà không phiến diện.
Trong cuộc sốngcủa tôi, nếu chỉ đọc những lời comment để mà sốc thì không. Trước đây, đi hát màbị ai chê thì tôi nhảy dựng lên, phản ứng rất mạnh, nhưng đến giờ, sau 7-8 nămlàm nghề, tôi đã thay đổi, tính cách đằm hơn, trưởng thành hơn. Tôi nghĩ quantrọng hơn hết là sự tìm tòi trong nghề nghiệp và sản phẩm phải ghi dấu ấn. Mỗingười làm nghề đều xác định có công chúng riêng của mình, khán giả của tôi khôngở diện rộng, không phổ cập nhưng rất theo dõi bước đi của Tùng Dương, luôn chotôi những động viên trong nghề nghiệp.
- Anh cónghĩ cái tên của mình có thể bán vé hay cứu được một show diễn nào đó không?
- Cái tên củatôi chỉ phù hợp với những chương trình để khán giả thưởng thức, chia sẻ cảm xúc.Tôi không bao giờ tôi vỗ ngực nhận rằng "cái tên mình đảm bảo cho việc bán véhay hot nhất thị trường hiện nay" mà chỉ muốn nói, ai muốn đi thưởng thức nghệthuật, lắng nghe thì sẽ tìm đến với Tùng Dương, Thanh Lam hoặc những ca sĩ kháccùng hướng đi.
- Có ca sĩđếm fan của mình bằng cách ước lượng: trung bình mỗi tỉnh thành ở Việt Nam anhta có 1000 fan, chưa kể ở Hà Nội và TP HCM thì nhiều hơn, nhân lên với 63 tỉnhthành thì sẽ biết mình có bao nhiêu người hâm mộ. Còn Tùng Dương thì sao?
- Tôi không cóthói quen đếm xem mình có bao nhiêu người hâm mộ. Những người hâm mộ của tôikhông theo kiểu đứng lên giơ biển: "Tôi yêu Tùng Dương!", hay hét to: "TùngDương! Tùng Dương!" trong các show ca nhạc, mà họ là những khán giả ngồi thưởngthức, chiêm nghiệm, có cảm xúc thực sự và thường là nhiều người trung niên. Tuynhiên tôi cũng thấy càng ngày khán giả của mình càng mở rộng, vì có những bạntrẻ cũng hát Ôi quê tôi, Con cò... Thậm chí trong các cuộc thi, các bạnnam đều chọn những bài hát của tôi để thể hiện. Tôi nghĩ khán giả chấp nhận, yêuthích mình thì họ mới mang ca khúc của mình ra thi thố, thể hiện. Thà tự hào vềđiều đó còn hơn ngồi đếm xem mình có bao nhiêu fan, bao nhiêu fanclub.
Làm nghệ thuậtkhông có chỗ cho sự ích kỉ, chỉ muốn mình độc tôn. Âm nhạc không có sự bắt éptất cả, nghệ thuật phải tự nhiên, ai thích cái gì thì chọn nghe cái đó sao chophù hợp với thẩm mỹ nghe nhạc của họ. Tôi luôn sống trong trạng thái cân bằng.
Tuy có thểkhông nổi như các ca sĩ khác về fan, nhưng khi tôi cất giọng hát lên, tôi thấycác bạn ở bên dưới cũng rất chăm chú lắng nghe tôi hát và dành cho tôi nhiềutình cảm, vẫn vỗ tay trước chất lượng bài hát mà mình mang lại. Có thể tôi hơilạc lõng một chút xíu so với những ca sĩ khác, nhưng tình cảm người nghe nhạcdành cho tôi rất nhiều, không cần phải theo kiểu cổ động số đông. Fan quá khíchtôi cũng đã gặp, nhưng "quá khích" theo kiểu của Tùng Dương chỉ là bắt tay, xuýtxoa, chụp ảnh, ôm hôn thắm thiết... dù mình không phải hot boy!
Tôi rất cám ơnmột số em ở Tuyên Quang đã có fanclub, hàng năm gửi tặng tôi những con gấu bôngrất xinh và viết trong những lá thư: "Em luôn theo dõi bước đi của anh". Nhữnglá thư đó tôi đều hồi âm hết cho các bạn.
![]() |
- Từ trước tới nay, chưa bao giờ thấy anh kể về một nửa của mình.
- Với tôi, tìnhyêu không quá bản năng cũng không quá lí trí, nhưng cũng không yêu theo kiểutình yêu sét đánh mà quan trọng là qua quá trình tìm hiểu nhau thì dẫn đến tìnhyêu. Nghệ sĩ có tình yêu mới thăng hoa được. Nhìn vào mắt của họ thì sẽ đoánđược họ đang buồn vui hay hạnh phúc, vì nghệ sĩ rất nhạy cảm. Nghệ sĩ khó giấudiếm cảm xúc, tôi cũng vậy.
"Người ấy" củaDương cũng phải có cá tính, nhưng nếu cá tính quá thì đôi khi cũng không được.Tôi luôn yêu cái đẹp, duy mĩ, nhưng cách tư duy của tôi vẫn theo cách nhìn củatôi. Với mọi người, cái đẹp là phải thấy ngay là đẹp, là cái đẹp trời cho kiểuhoa hậu, siêu mẫu, còn với tôi, người ấy có những cái hay, đặc biệt, thậm chí sựhài hòa cũng là đẹp. Tôi thích cái đẹp theo kiểu bài hát Hà Nội của tôi (Lê Minh Sơn), đó là: "Tóc em thơm thơm mùi hoa bưởi, thơm cả cánh chim bay/ Tócem thơm thơm cả phố phường, thơm ngát Hà Nội của tôi ơi...". Đấy là một cô gáirất đẹp. Có nhiều cách cảm về người phụ nữ và tôi rất đồng cảm với nhạc sĩ LêMinh Sơn về cách nhìn này.
- Đã sốngtrong showbiz nhiều năm đến thế, vậy mà Tùng Dương vẫn lãng mạn vậy sao?
- Nghệ sĩ thìcả đời lãng mạn, họ lãng mạn đến khi nào không còn sống trên đời nữa. Lãng mạnthể hiện sự khát khao và coi tình yêu là thiêng liêng, tìm sự tươi mới cho nhau.Nếu cuộc sống cứ phẳng lặng thì sẽ dẫn đến nhàm chán, với tôi, cuộc sống là sựđấu tranh với bản ngã, vận động không ngừng.
- Đến bâygiờ, tài sản của Tùng Dương sau 8 năm đi hát là bao nhiêu?
- Chỉ là 3album, bởi có bao nhiêu tiền, tôi đều đầu tư hết vào âm nhạc. Nếu kiếm được 9 –10, tôi chỉ tiêu 2-3-4 thôi, còn dành dụm phòng ngừa sau này lúc lập gia đình,con cái, lúc bố mẹ ốm đau... Ai mà vỗ ngực nói rằng: "Làm nghệ thuật,tôi rấtgiàu có", theo tôi không đúng và nên xem lại. Trong thời buổi này, làm nghệthuật đủ ăn là may lắm rồi. Đầu tư cho nghệ thuật như muối bỏ bể, rất khó nói làtôi dư dả.
- Nhiều nghệsĩ đã sang kinh doanh để có nhiều tiền. Sao anh không làm như họ?
- Tôi mà ôm đồm nhiều việc quá thì có khi chả làm việc gì ra hồn. Tôi sợ nếukinh doanh, tôi sẽ không còn tư chất nghệ sĩ nữa, mà trở thành "con buôn" vớiđầu óc quá tỉnh táo. Cuộc sống không cho ai tất cả, được cái nọ, mất cái kia.Nghệ sĩ có thể giàu, nhưng trong giới hạn của nghệ sĩ mà thôi. Chẳng hạn Madonnacó thể giàu bằng âm nhạc, nhưng không thể sánh được với tỷ phú dầu mỏ.
- Tùng Dươngmới nhận được 30 triệu đồng tiền thưởng từ giải Album vàng cùng với số tiền bánalbum chắc chắn không thể bù được chi phí 30.000 Euro sản xuất Li ti. Vậy TùngDương nghĩ đến việc thu hồi "vốn" ra sao?
- Có lẽ rất khóđể nói chuyện là bán đĩa để "hòa vốn". Còn giải thưởng nhận là sự ghi nhận củanhững người làm nghề, của công chúng, nhà báo, hội đồng nghệ thuật dành chomình. Tôi nghĩ, với nghệ sĩ, điều đó rất quan trọng. Còn tiền thưởng chỉ để độngviên, khích lệ nghệ sĩ, ghi nhận sự nỗ lực của họ, chứ tôi không quan trọng làbao nhiêu và không coi đó là một khoản để bù vào chi phí làm album. Li tilà một album bán chạy nhất của Tùng Dương cho đến thời điểm này.
- Anh nghĩthế nào về sự áp đặt trong âm nhạc mà một số nhạc sĩ hiện nay đang dành cho casĩ?
- Việc áp đặtlà điều luôn luôn phải gặp trong cuộc sống nhưng một số nhạc sĩ áp đặt cho ca sĩlại tạo ra sự hạn chế. Nhiều nhạc sĩ sáng tác rất hay, rất giỏi, nhưng chính họlại đóng khung họ lại vì giết chết sự sáng tạo thứ hai của ca sĩ. Tìm sự đồngđiệu là tốt, nhưng người ta phải thể hiện rõ ngôn ngữ, tư duy riêng, cá tínhriêng của người hát, chứ nếu nhạc sĩ bảo sao, ca sĩ hát 100% như vậy là hoàntoàn thụ động, mà tôi không phải là người như vậy. Tất nhiên, mình phải hiểunhạc sĩ muốn nói gì, bởi vậy tôi luôn trau dồi văn hóa đọc của mình. Thời gianrảnh rỗi, trước khi đi ngủ tôi vẫn đọc một số tác phẩm để nâng tầm hiểu biết,suy nghĩ của mình lên, dù có thể chưa nhiều, nhưng dần dần cũng giúp tôi hiểusâu hơn ca từ của các tác giả. Biết đâu, sau này tôi lại tự viết ca từ cho nhữngbài hát của mình thì sao.
![]() |
- Được đề cửở ba hạng mục cho giải Cống hiến, anh nghĩ sao về điều này?
- Tôi từngđược hai giải Cống hiến rồi và tôi không phải là người ham hố giải thưởng, phảimuốn cho bằng được giải này giải kia, mà chỉ vui vì được ghi nhận. Giải thưởngnày theo tôi là có chất lượng, do các nhà báo bình bầu dựa theo nhãn quan củangười làm báo. Tôi thấy những giải thưởng Cống hiến đã qua trao rất chính xác.Chữ "Cống hiến" ở đây nhiều người cho rằng phải cống hiến nhiều, có nhiều sảnphẩm, nổi bật trong năm, hay sống lâu lên lão làng... Tôi không nghĩ như vậy,quan trọng là bạn đột phá, sáng tạo nhiều, đó mới gần với tiêu chí của Cốnghiến. Không phải cứ nghệ sĩ ưu tú, nghệ sĩ nhân dân đã được giải Cống hiến, màtrong năm đó, bạn hoạt động nghệ thuật nhiều, phát minh, sáng tạo ra một cái gìđó và được giới chuyên môn công nhận.
- Nghĩ vềCống hiến như vậy nên có vẻ sau hai lần nhận giải này, Tùng Dương lại tự đặt lênvai mình những nhiệm vụ quá nặng nề?
- Trái lại,công việc của tôi trở nên hứng khởi, thoải mái hơn rất nhiều. Thực ra, mỗi nghệsĩ khi làm việc luôn hướng đến mục tiêu nào đó, với tôi là được khán giả ghinhận, chia sẻ với tâm huyết của mình. Đã theo nghệ thuật thì bất kể lúc nào cũngphải như một cơn sóng ngầm, ngoài những lúc bung phá thì âm ỉ chảy bên dưới,không có nghĩa là lười nhác, không hoạt động gì. Tôi mất 2 năm mới thực hiệnxong album, hoàn toàn không đơn giản chút nào, nó gần với xu hướng thế giới vớitính đương đại, thể nghiệm, nhưng cũng mang yếu tố dân gian gần gũi như connhện, con cò... đậm chất Việt, kết hợp với nhạc cụ giao hưởng và âm thanh điệntử trên thế giới, tạo sự đa chiều và hướng nội song song với sự hướng ngoại. Tôirất tự hào về Li ti, tất nhiên, ban đầu chưa thể hoàn chỉnh như mình mongmuốn được, chỉ là sự thể nghiệm, điều đó sẽ rút kinh nghiệm cho những album saunày. Tôi không ra nhiều album, nhưng mỗi album đều đánh dấu sự nghiên cứu, đầutư kĩ càng.
- Trong sốnhững ca sĩ cùng được đề cử với mình, anh đánh giá cao ai?
- Tôi thấy cóđầy đủ cả những người gạo cội như chị Thanh Lam, những người đương đại như TùngDương, Đức Tuấn, Hà Anh Tuấn và gương mặt mới như Uyên Linh, phản ánh đúng đờisống nhạc Việt năm vừa rồi. Tôi nghĩ là hội đồng nghệ thuật, các nhà báo đặttiêu chí và tuyển chọn ra gương mặt xứng đáng nhất với chữ cống hiến. Còn vớitôi, những đề cử đó đều xứng đáng.
Theo Lê Thoa
Đất Việt