Cô ấy bảo rằng tôi có thể 1-2 tuần quan hệ/ lần, giúp giải tỏa, chứ cứ kìm hãm như thế này cô trầm cảm và bệnh mất. Thực sự cô ấy mất kiểm soát, đã đi gặp bác sĩ tâm lý, uống thuốc giảm nhu cầu nhưng không có tác dụng.
Tôi năm nay 35 tuổi, là độc giả thường xuyên của quý báo. Đối với mục tâm sự thỉnh thoảng cũng có đọc để hiểu thêm những tình huống trong gia đình, cuộc sống. Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại tìm đến với mục tâm sự để giải quyết tình huống của mình.
Chuyện của tôi khá phức tạp. Tôi có một người bạn thân, rất thân, chúng tôi học với nhau từ tiểu học đến hết PTTH. Có thể nói trong cuộc sống hai đứa tâm sự với nhau tất cả chuyện buồn vui. Hiện nay chúng tôi khá thành đạt. Hai chúng tôi đều có nhà Hà Nội, cuộc sống khá ổn. Bạn tôi đã có 2 cháu. Tôi nói sơ qua thế để mọi người có thể hiểu về chúng tôi.
Cách đây tầm 1 năm, cơ quan tổ chức hội nghị tại miền trung, tôi được
cử đi dự hội nghị gần 1 tuần. Chúng tôi họp có 2 buổi còn lại là đi du
lịch, vì không sắp xếp được công việc nên vợ con tôi đành phải ở nhà,
tôi đi 1 mình. Thật bất ngờ, tôi gặp vợ bạn tôi ở trong đó, cô ấy lại đi
cùng một người đàn ông khác ít tuổi. Nói qua về vợ bạn tôi: cô ấy cũng
làm lĩnh vực tài chính.
Về cơ bản cô ấy là người ưa nhìn, ít nói và tôi thấy vợ chồng bạn tôi
rất hạnh phúc. Cậu bạn tôi rất chiều vợ ngay từ khi yêu, tuy là bạn thân
nhưng việc vợ con chúng tôi tế nhị, ít khi hỏi han. Hai gia đình hay tổ
chức tiệc tùng khi ở nhà tôi, khi ở nhà bạn. Nói chung vợ tôi nhận xét
rất tốt về cô ấy. Vợ bạn tôi không biết tôi nhìn thấy cô ấy đi với người
đàn ông kia nên tôi cứ lặng lẽ quan sát cụ thể họ làm gì. Vì họ ở cùng
khách sạn nên tôi cũng dễ dàng nhìn và thu thập được tất cả hành động
của cô ấy.
Sau 4 ngày tôi có thể kết luận cô ấy cặp bồ với đầy đủ bằng chứng, hôn
nhau, ở cùng phòng, chỉ đi có 2 người. Tôi cũng khéo léo hỏi bạn về vợ
cậu ấy thì được biết cô ấy nói được cử đi công tác miền Trung. Sau khi
suy tính kỹ tôi quyết định lộ diện để cô ấy biết tôi bắt gặp được chuyện
cặp bồ. Cô ấy khi gặp tôi rất sốc và hoảng sợ. Sau một lúc trấn tĩnh,
đồng thời cậu bồ nhí cũng lủi mất thì cô ấy mới kể cho tôi nghe.
Cậu con trai kia là cậu em cùng cơ quan, đã có vợ con, hai người cặp
nhau kiểu mối tình “phi công máy bay”, nguyên nhân tại sao vợ bạn tôi
làm vậy thì cô ấy kể khá chi tiết. Cách đây 3 năm, bạn tôi bị tai nạn
lao động. Sau khi bình phục trở lại theo như lời kể thì bạn tôi gần như
mất khả năng đàn ông. Việc sinh hoạt vợ chồng rất ít, mấy tháng mới có
một lần, cô ấy rất khổ sở về việc này.
Tuy là bạn với nhau nhưng bạn chưa bao giờ kể chuyện này. Mối quan hệ
với cậu con trai kia đơn giản chỉ để thỏa mãn thể xác chứ không yêu
đương gì. Xong chuyện là chấm dứt. Cô ấy vẫn còn rất yêu bạn tôi, yêu
gia đình, chỉ vì không kiểm soát được bản thân nên mới làm như vậy. Tôi
là người không nóng nảy nhưng tạm tin việc cô ấy nói. Tôi nói sẽ điều
tra kỹ việc này. Nếu cô ấy nói sai tôi sẽ nói cho bạn mình biết và đề
nghị cô ấy dừng mọi chuyện cặp bồ đi.
Trở về Hà Nội, tôi có gặp bạn và tìm hiểu thì được biết đúng như lời cô ấy nói, bạn tôi sau tai nạn bị mất khả năng sinh hoạt vợ chồng. Dù đã đi chạy chữa nhiều nơi tình hình không khả quan, bác sĩ nói rất khó hồi phục. Tôi đã gặp riêng vợ bạn, đề nghị với cô ấy rằng bạn tôi không may và bất hạnh bị như vậy, rất mong cô ấy nghĩ cho kỹ. Nếu thực sự không thể sống được khi thiếu đi quan hệ vợ chồng thì ly hôn trước rồi tìm một người đàn ông khác, chứ cặp bồ, bạn tôi biết cậu ấy càng đau đớn hơn. Cô ấy hứa sẽ chấm dứt mọi chuyện vì thực sự rất yêu chồng con. Quả thật cô ấy xin nghỉ việc chỗ cũ và chuyển số điện thoại, tìm việc làm ở chỗ khác.
Cách đây 6 tháng, cô ấy gọi điện cầu cứu tôi, anh bồ trẻ ngày xưa tìm
gặp, bắt cô ấy nối lại chuyện quan hệ, nếu không sẽ nói cho chồng cô ấy
tất cả. Không còn biết cậy nhờ ai cô ấy lại nhờ tôi giải quyết hộ. Tôi
tìm hiểu về cậu con trai kia và gặp mặt giải quyết, cũng có dọa dẫm
nhưng rồi cậu ta đơn giản chỉ giỏi dọa đàn bà trẻ con, gặp người cứng
rắn lại nhũn như chi chi, từ đó không còn làm phiền đến vợ bạn tôi nữa.
Sau việc này tôi thấy cô ấy hay gọi điện nhắn tin cho tôi hỏi han linh
tinh. Tôi thấy có sự không bình thường nên đã để chế độ chặn trong giờ
làm việc, chỉ thỉnh thoảng nghe để cô ấy không nghi ngờ. Nói chung tôi
cố tình lạnh lùng và giảm thiểu việc qua thăm nhà bạn. Ngày xưa tôi rất
hay qua rủ cậu ấy đi cà phê, ăn sáng hay bia bọt vào buổi chiều.
Cách đây vài ngày, vợ bạn tôi tìm gặp tôi, cô ấy khóc rất nhiều và xấu hổ. Cô ấy bảo rằng tôi có thể 1-2 tuần quan hệ với cô ấy một lần, giúp giải tỏa, chứ cứ kìm hãm như thế này cô trầm cảm và bệnh mất. Thực sự cô ấy mất kiểm soát, đã đi gặp bác sĩ tâm lý, uống thuốc giảm nhu cầu nhưng không có tác dụng. Cô ấy nói chỉ có tôi, người đã biết chuyện nên mới nhờ giúp. Cô ấy không muốn bỏ chồng vì bạn tôi là rất tốt, không muốn con mình phải khổ, chỉ xin tôi quan hệ giúp cô ấy giải tỏa. Dĩ nhiên tôi nói là để tôi suy nghĩ và trả lời cô ấy sau.
Chắc các bạn cũng hiểu qua hoàn cảnh mà tôi gặp phải. Thực sự tôi rất thương bạn và thương hoàn cảnh gia đình bạn. Giờ tôi không biết phải tìm giải pháp nào cho gia đình nhà bạn. Viết dòng này lên mục tâm sự tôi rất mong các bạn chỉ giúp tôi cách để vượt qua hoàn cảnh này và giúp gia đình bạn tôi.
Theo Vnexpress