Dư âm từ bài báotrước đó về “người vợ thứ ba của Trần Lực” khiến chị đi đâu cũng “bị” hỏithăm...

>>

Trước khi trò chuyện, chị “giao hẹn” một điều:“Không nói gì về chồng chị nhé!”.
 
Đến lúc này, chị muốn khẳng định công việc vàtên tuổi của mình là hai khía cạnh tách biệt hoàn toàn với Đông A hay TrầnLực, muốn những bộ phim mới của Trần Gia sẽ có dấu ấn riêng, ấn tượng riêngvới khán giả chứ không muốn người ta chỉ nhớ đến một Mỹ Trang hay Trần Gianhư là “cái bóng” của Trần Lực và Đông A vậy.

Vốn là một người phụ nữ độc lập

Nếu lấy mộtông chồng khác, chị có bao giờ nghĩ rằng mình sẽ làm truyền thông, sản xuấtphim không?
 
Ngày trước, khi còn làm dự án tôi đã ở Hà Nộikhá lâu. Sau khi lấy chồng, thì tôi ở nhà 5 năm phụ giúp cho chồng với nhữngcông việc ở Đông A, nhưng dần dần tôi nhận ra rằng có những việc mình làmđược, và nếu để làm được thì phải tách ra thành một công ty riêng để chủđộng giải quyết các vấn đề, chủ động quyết định nên tôi lập ra Trần Gia.
Vợ Trần Lực không muốn là cái bóng của chồng
 

Làm những việc khác hoặc quay vềcông việc trước đây của tôi thì cũng được, nhưng như thế là phải bắt đầu lại từđầu, vất vả hòa nhập và quan trọng là không tự quyết định được thời gian mìnhdành cho con lúc nào. Còn làm công ty của mình, mình sẽ tự chủ động được nhữngđiều đó và quan trọng là bạn sẽ có trách nhiệm với cộng sự của mình.

Khi bạn đặt vấn đề với nhữngngười viết kịch bản, chục tập hoặc vài chục tập thì phải có “đầu ra”, có chỗtiêu thụ, nếu bạn không làm được những việc này, có nghĩa là dự án đó bị đìnhlại, mọi người đã tiêu hao sức lao động mà không đạt được thành quả…Tôi muốn làmmột cầu nối giữa những người làm nghệ thuật với khán giả.

Và năm năm làm trợ lý cho Đông A đã khiến giúpchị tích lũy được ít nhiều điều về lĩnh vực mới mẻ này?

Trước đây tôi làm dự án, cung cấp những thiết bịghế, hệ thống tưới nước cho sân cỏ, sân vận động… ở mỗi địa phương tôi làmtheo một phương pháp khác nhau, nhưng nói chung đều là hoạt động một mình.Còn làm truyền thông thì phải kết hợp với rất nhiều người, với tôi, côngviệc này đúng là một lĩnh vực hoàn toàn mới mẻ.
 
Tôi nghĩ đã là nhà đầu tư thì mọi lĩnh vực đầutư đều có những nguyên tắc chung, hiệu quả kinh tế là điều tất yếu không thểthiếu của một nhà đầu tư. Đúng là khi phụ giúp chồng ở Đông A, tôi đã cónhiều cơ hội được tiếp xúc và học hỏi với rất nhiều người, như học được cáchtổ chức sản xuất của người Nhật, họ chuẩn bị rất chu đáo trước khi ra hiệntrường, có những việc rất đơn giản nhưng họ quan tâm rất tỉ mỉ, khác vớicách làm việc của người Việt là công việc càng đơn giản thì mọi người thườngkhông để ý cho qua, đến lúc ra hiện trường nó lại thành chuyện lớn.

Trước khi phụ giúp chồng tôi cũngphải tìm tòi để hiểu thêm về ngành nghề mới này, nhờ bạn bè mua tài liệu ở nướcngoài về đọc, đơn giản như đọc để hiểu thế nào về nghề quay phim, nghề thư kýđạo diễn… tôi cũng đều tìm hiểu kỹ. Vì tôi là người không được đào tạo bài bảnvề lĩnh vực này nên tôi càng cẩn thận hơn khi học hỏi để làm việc.

Là nhà sản xuất, chị nghĩ yếu tố thị giácquyết định điều gì trong sự thành công của một sản phẩm khi ra thị trường? Ởđây, nói cụ thể là một bộ phim, với một dàn diễn viên đẹp nhưng kịch bản khônghay, diễn viên diễn khá nhạt và một bộ phim có kịch bản tốt, diễn viên tốt,nhưng đều... không đẹp. Chị chọn ê kíp nào?

Thực ra, ở vai trò là nhà sảnxuất thì kịch bản hay là một khâu rất quan trọng để quyết định việc mình có làmbộ phim đó hay không, rồi sau đó mới đến chọn đạo diễn, casting diễn viên… Nhưngvới tâm lý khán giả thì ngược lại, họ sẽ chấp nhận xem một bộ phim khi đọc thấytên tuổi những diễn viên nổi tiếng, ngoại hình đẹp, diễn xuất tốt… rồi mới quantâm đến tên tuổi đạo diễn.

Là một nhà sản xuất, tôi phảibiết dung hòa và chấp nhận cân bằng giữa hai thái cực đó đê sao khi ra đời, sảnphẩm của mình được số đông yêu mến và ghi nhớ.

Nhưng chị có nghĩ đến việc các khán giả đưa rakhái niệm “bình hoa di động” khi xem các người đẹp đóng phim không?

Tôi nghĩ không nên ác cảm với cácngười đẹp, người mẫu đóng phim, ít nhất họ cũng mang đến cho màn ảnh sự tươimới, trẻ trung và hấp dẫn khán giả trẻ - đối tượng của phim. Tôi nghĩ là bạnđang muốn nói tới Phía cuối cầu vồngnhưng tôi có thể khẳng định rằng, ở mốc thời gian này với ê kíp của phim nhưngười đẹp Dương Thuỳ Linh, nam vương Tiến Đoàn, siêu mẫu Hoàng Anh, MC Thanh VânHugo, MC Minh Hà, MC Thanh Vân, diễn viên Bích Huyền… đã đủ thuyết phục được yếutố thị giác của khán giả. Họ đều là những người giỏi, thông minh, đã thành côngtrong những nghề nghiệp có liên quan đến diễn xuất.

Kế hoạch sắp tới của Trần Gia là gì, thưa chị?

Chúng tôi đang làm “Hoa Phượng Trắng” - bộ phimvề lứa tuổi teen, lứa tuổi mà các em có nhiều xáo trộn về tâm lý, tình cảmvà dễ bị tác động bởi những yếu tố bên ngoài cũng quy tụ nhiều diễn viên trẻđẹp như: hotgirl Sam, hotboy Baggio, Mai Chi, Anh Tuấn, Nhã Phương, DiệuLinh, Hoàng Long…chắc chắn sẽ mang đến cho người xem những giây phút thú vị.Đặc biệt phim được đầu tư quay bằng công nghệ HD sẽ cho hình ảnh chất lượngcao đáp ứng nhu cầu ngày càng cao của khán giả xem truyền hình.
 
Không có thànhcông nào là tuyệt đối
 
Vợ Trần Lực không muốn là cái bóng của chồng
 
 Các con đềucòn nhỏ, chị dành thời gian chăm sóc cho con như nào?

Hai con tôi đều đang học mẫugiáo, sáng nào cả hai vợ chồng cũng cố gắng cùng đưa con đi học, hôm nào chồngtôi đi công tác thì… được miễn. Mỗi buổi chiều đón về. Nhà tôi không có ngườigiúp việc. Mà hai con thì thuộc dạng “khách hàng khó tính” nên chỉ có mình mẹmới “phục vụ” được.

Tất cả mọi việc, từ lớn đến nhỏđểu chỉ một tay mẹ làm thì bọn nhỏ mới yên tâm. Chính vì con bám mẹ như thế nêntất cả các vấn đề, giải quyết công việc, hẹn hò với đối tác đều phải thực hiệntrong giờ hành chính (cười).

Đừng nói là những ngày nghỉ, ngày Tết, chịcũng không có khoảng thời gian dành cho mình chứ?

Ôi, thật tiếc là lại đúng nhưvậy. Càng ngày nghỉ thì tôi càng quấn quýt, bận bịu với con hơn. Lúc đó thì cơmnước cho chồng, cho con, chơi cùng con, dạy con làm cái này cái nọ… nói chung làcũng “mệt” ngang như đi làm. Nhưng có bố ở nhà thì mẹ đỡ vất vả hơn, vì các conrất thích chơi với bố. Hồi trước cứ nghĩ đến ngày nghỉ, ngày Tết mình lại thưthái đi chơi, thấy hồn nhiên quá đỗi.

Tôi không có sở thích đặc biệt,cũng không phân quỹ thời gian cá nhân cho từng việc mà chị gắng làm tốt nhất tấtcả các vai trò. Và cũng vì có con muộn, và với ý nghĩ “không phải tự tay mìnhkhông làm thì không yên tâm”, nên bất cứ việc gì dù lớn dù nhỏ có liên quan đếncon, tôi cũng phải tận tay thực hiện mới có cảm giác yên lòng.

Căn nguyên của cái “có con muộn” ấy là do đâu?Do chị chưa gặp một người “hợp duyên” với mình? Hay do chị quá kén chọn?

Tôi chỉ… quá kỹ tính thôi. Khichưa có chồng, có con, tôi nghĩ rằng nếu đã quyết định có con thì mình sẽ phảilo cho nó đầy đủ mọi thứ, từ vật chất đến tinh thần. Bây giờ, con mình được nhưnày, có những thứ này thứ kia rồi, thì mình lại muốn nó được hơn nữa, có nhiềuhơn nữa. Đúng là… tham vô bờ bến (cười).

Tôi nghĩ khi đã sinh con thì phảidành cho con những gì tốt nhất, hạnh phúc nhất. Công việc thì làm cả đời, tôimuốn dành thời gian bên con khi chúng cần đến bố mẹ và coi bố mẹ là bạn, khi ởtuổi lớn hơn chúng đã có bạn để chơi thì bố mẹ lại “ra rìa”…

Chị có bíquyết gì về sự thành công của ngày hôm nay?
 
Tôi chắc rằng những người thân của tôi đều hạnhphúc về điều đó. Sống đơn giản, quan tâm đến nhau một cách chân thành làphương châm sống của tôi. Tôi cho rằng thành công là không bao giờ hài lòngvới kết quả ngày hôm qua đã đạt được. Cuộc sống là một mũi tên luôn vận độngtheo chiều di lên, vậy nên không có thành công nào là tuyệt đối cả.
 
Xin cảm ơnchị!
 
Theo Đinh Hương
Sành điệu