"Bao bọc tôi hai tháng làngười ta chạy mất tiêu rồi vì tôi tiêu xài lớn quá và còn phải lo cho gia đìnhnữa. Thế nên tôi không thể yêu người nghèo được", nữ diễn viên "mỳ ăn liền" đìnhđám một thời chia sẻ.
Tuyên bố mình ham vui, mê tiền,tiêu xài lớn, không yêu người nghèo, không chịu từ bỏ sự nghiệp để ở nhà sinhcon.... diễn viên Y Phụng 33 tuổi làm người ta nghĩ ngay tới mẫu phụ nữ hiệnđại, thực dụng và có phần nổi loạn. Thế nhưng, sự đời chẳng đơn giản như thế,lại có một Y Phụng khác, người con gái có thể chỉ lấy chồng chỉ để làm cho bavui.
Cái gì làm mình khổ quá là tôi bỏ
- Chị nói chỉ tham gia ca hát ở Mỹ và không làm công việc nào khác, vậy thờigian rảnh chị thường làm gì?
Tôi đang cộng tác với một trung tâm ca nhạc lớn ở hải ngoại. Sáng tôi dậy sớmtập thể dục khoảng 3-4 tiếng, sau đó đến trung tâm làm việc. Chiều tối cuối tuầntôi diễn show, nếu không thì đi vòng vòng chơi. Nhưng tôi bắt đầu chán rồi vì ởMỹ, nếu bạn không làm gì, không ai chơi với bạn hết, vì vậy tôi muốn đi họcthêm. Trước tiên, tôi sẽ đi học lại tiếng Anh, rồi học make-up. Tôi mê mấy nghềtrang điểm, làm móng lắm. Tôi nghĩ khi hết thời, tôi sẽ làm việc gì đó liên quanđến nghệ thuật.
![]() |
Nhan sắc Y Phụng tuổi 33 |
- Còn trẻ, đang ca hátthuận lợi, tại sao chị lại sớm tính cho mình đường lui như vậy?
Phải tính chứ đâu ai đứng vững hoài được. Nếu có đứng được thì cũng nhưthời ba tôi thôi. Nhưng đến thời con tôi, mấy ai biết cải lương là gìnữa. Ngày trước tôi còn nghĩ, chứ bây giờ lại thấy cuộc sống ngắn lắm.
- Chị xinh đẹp, lại nổi tiếng, hẳn có nhiều người sẵn sàng lo lắng, baobọc cho chị?
Ai, ai bao bọc được tôi đây? Bao bọc tôi hai tháng là người ta chạy mấttiêu rồi vì tôi tiêu xài lớn quá và còn phải lo cho gia đình nữa. Thếnên tôi không thể yêu người nghèo được.
- Chị có thực tế quá không, mình đã tự kiếm tiền được thì người yêunghèo chút có sao đâu?
Vì họ là đàn ông, phải là cây cổ thụ. Đó là suy nghĩ của tôi thôi nhé.Giờ có nhiều phụ nữ bản lĩnh lắm, phải ngang cơ với đàn ông. Nhưng tôithì không. Tôi thích mình được che chở. Tôi nhìn vậy thôi nhưng nữ tínhlắm, rất dễ khóc. Người đàn ông của tôi phải lo cho tôi. Tôi sợ đàn ôngtính toán từng chút, vì tính tôi đã rộng rãi rồi. Mà tôi tiêu xài đâuphải cho mình tôi đâu. Đàn bà con gái thì phải đẹp để đàn ông ngắm chứ.Mà đàn ông giờ cũng trau chuốt lắm, mình là đàn bà thì phải hơn vậy chứ.
Tôi cũng ghét đàn ông cặp cô này,cô kia trong giới giải trí. Không cần biết họ đại gia như thế nào, nhưng anhgiàu mà dựa vào việc quen chân dài, quen người nổi tiếng để mọi người biết đếnmình thì không phải là tình yêu rồi. Thà tôi lẳng lặng với người tình của mìnhtrong bóng tối. Tôi không ghen nhưng tự ái kinh khủng. Ngoài ra, tôi còn khôngthích những người cặp bồ bạn, lấy chồng bạn. Đi với tôi thì phải tôn trọng tôi,anh đừng lia cặp mắt tới ai khác, những chuyện sau lưng không biết tôi khôngquan tâm.
- Chị đã quen người đàn ông nào như thế chưa?
Chưa. Tôi hên lắm. Trước khi quen chính thức, tôi phải hỏi anh ta là có quenngười nào trong giới chưa, nếu có rồi tôi sẽ không tiếp tục mối quan hệ nữa. Cònnói không, từ từ tôi sẽ điều tra. Dù ở phương trời nào, tôi đọc báo là biếtngay.
- Có vẻ chị là người thận trọng và lý trí khi yêu?
Tôi dễ xúc động nhưng có lúc vẫn cứng rắn lắm. Cái gì làm mình khổ quá là tôi bỏchứ không cố gắng giữ lại. Khi xem Titanic, mọi người thường khóc cảnh Rose vàJack buông tay nhau ở cuối phim, nhưng tôi thấy bình thường, không khóc được. Dùyêu nhau, họ cũng buông tay ra mà. Tôi lại khóc ở đoạn nước ào vào trong phòng,hai người già vẫn nằm ôm nhau, cùng đón nhận cái chết bên nhau.
Lấy chồng chỉ để làm ba vui
- Cuộc hôn nhân của chị hiện nay thế nào?
Chúng tôi ly dị rồi. Có lẽ tôi không phải người phụ nữ của gia đình vì tôi đihoài. Đàn ông ngày thường đi làm, những dịp lễ được nghỉ như Giáng sinh, Tết thìmình là nghệ sĩ có được nghỉ đâu. Tôi lại mê hát, mê ánh đèn lắm. Và tôi cũng mêtiền nữa, nên ngày đó phải đi hát chứ. Hơn nữa tính tôi còn ham vui, sáng dậythường xách xe đi chơi, kiếm chỗ nọ chỗ kia chơi cả ngày mới về thì ai chịu nổi.
|
Hồi đó tôi lấy chồng hơi sớm,mới hơn hai mươi tuổi à. Sau này, vì mấy chuyện cãi qua cãi lại nên tôithôi, chia tay cho khỏe.
- Tình yêu của hai người không thể cứu vãn cuộc hôn nhân ấy sao?
Tôi đâu có yêu, chỉ thích thôi. Năm đó ba bệnh tưởng không qua được, sợkhông nhìn thấy tôi cưới nên tôi mới đồng ý kết hôn. Chồng tôi cũng biếtđiều đó. Chúng tôi không hợp nhau cũng là lỗi của tôi. Lúc đầu tôi khôngthương, nhưng anh ấy lo cho gia đình tôi quá nên dần dần tôi cảm động. Màanh ấy cũng đẹp trai, phong độ, lớn hơn tôi một tuổi thôi. Tôi thấy sự hysinh của anh ấy cho mình lớn quá, anh ấy lo cho tôi rất nhiều mà không cầnđáp trả lại. Nhưng về sau, công việc cuốn hút tôi quá nên không giữ đượchạnh phúc gia đình. Tôi không muốn nhắc nhiều đến chuyện này vì không muốnlàm họ sốc.
- Anh chị ở với nhau được mấy năm?
7 năm. Chồng muốn có con nhưng tôi không chịu. Anh ấy muốn thì đi mà kiếmngười khác. Có lẽ vì tôi quá ích kỷ nên anh ấy chia tay. Nhưng sau đó anh ấynói thôi không sinh con cũng được, tìm người sinh giúp. Ở Mỹ nhiều người vẫnlàm thế. Nhưng tôi không muốn như vậy nên nói tạm thời chia tay đi.
![]() |
Y Phụng thường gọi Mr Đàm là "thằng Hưng" |
- Bản thân chị rất quan trọng truyền thống gia đình, thế vì sao chị lạikhông muốn sinh con?
Nếu ở Việt Nam, tôi đã sinh rồi, vì ở đây, con hư có thể đánh đòn, nhưngở Mỹ không được như thế, cảnh sát can thiệp liền. Tôi quen sống như bamẹ rồi, giờ tuy đã lớn nhưng mình nói gì còn sợ ba mẹ buồn chứ quan hệgia đình bên đó lạnh lùng lắm. Con cái có quyền tự do, muốn làm gì thìlàm.
Nhưng có thể ở thời điểm này tôi nghĩ vậy thôi, rồi tôi cũng phải sinhcon chứ. Tôi muốn có con theo nghề mình chứ khi già không còn được sốngtrong ánh đèn sân khấu, tôi buồn lắm.
- Sau khi chia tay chồng chũ, chị có bao giờ nghĩ đến ý định quen và yêungười nước ngoài?
Tôi muốn lắm nhưng tiếng Anh dở quá. Tôi rất thích sinh con lai nhưngđâu biết được thế nào. Biết đâu năm nay tôi gặp người mình thích rồisinh con thì sao.
- Chị đã 33 tuổi, gia đình chị có thúc giục việc chị sinh con?
Có, mẹ tôi vẫn giục tôi hoài. Nhưng tôi giải thích với mẹ kiểu sống ởMỹ, con cái bên đó trưởng thành là phủi đít bỏ đi, đưa ba mẹ già vàoviện dưỡng lão. Tôi cảm thấy lạ khi chứng kiến những điều đó, không thểnào quen được. Tôi thấy sợ. Mẹ bảo thôi cứ sinh con đi rồi mang về ViệtNam cho mẹ nuôi. Nhưng trời ơi, đến con chó mà ốm tôi còn khóc lên khócxuống, huống chi con mình. Tôi sinh con ra, tôi phải giữ con bên mìnhchứ sao xa nổi.
- Đã có nhà ở Việt Nam, chị có định về nước sinh sống không?
Tôi vẫn đi đi về về. Mình không tính trước tương lai, thiên cơ bất khảlộ, vì nói trước thường bước không qua, tôi để ý mấy lần đều thế nên cứlầm lầm lì lì im lặng thì được. Tôi "thần khẩu hại xác phàm" là vậy.
- Có nhiều tin đồn xung quanhcuộc sống của chị, thậm chí có tin đồn chị là les (đồng tính nữa)?
Gớm quá. Bạn bè của tôi có đủ giới, từ anh xích lô đến vũ nữ... nhưng tôi nổitiếng là nhờ dân gay đấy. Bản thân tôi mê những người bạn này lắm. Có lẽ tôithích quậy, dân gay cũng thích quậy nên hợp nhau. Tôi đi hát ở đâu, họ cũng tớixem rất đông, còn đồn "con nhỏ Y Phụng đó sexy lắm", có lẽ nhờ vậy mà tôi đắtshow. Tôi rất thân thiện và thường gọi những người les là uncle (cậu em). Đốivới những bạn đồng tính nam, chuyện tôi ôm họ hay thay đồ trước mặt họ là bìnhthường.
Tôi là người mê làm đẹp, những người gay lại giúp tôi làm việc đó. Khi tôi đimua sắm là phải có họ đi cùng, chỉ cho tôi cách ăn mặc, chọn quần áo thế nào chođẹp. Tôi có rất nhiều kỷ niệm với những người bạn này trong giới nghệ thuật.Những người hát lót với tôi hồi đó cũng là gay cả đấy. Giờ có người may mắn vànổi hơn tôi, có người là ca sĩ hàng đầu Việt Nam bây giờ. Cũng có người khôngnổi nhưng tôi vẫn giữ mối quan hệ, đi ăn bụi lề đường thoải mái. Nhưng tôi chỉlàm được điều đó với bạn cũ thôi, còn bạn mới thì không.
Theo Mốt&CS