Bữa cơm hóa vàng "định mệnh" và hành động quyết đoán của nàng dâu trưởng: Phụ nữ không nặng miếng ăn, họ cần được đặt đúng vị trí

Hôn nhân phức tạp vậy đấy, đôi khi chẳng cần ai phản bội, chẳng cần kẻ thứ 3 xen vào, chỉ là nếu 1 người vun còn 1 người bới nó sẽ tan tành mà không cần lý do.

"Ly ơi lấy cho mẹ quả chanh", "Xúc nốt đĩa xào ra đi vợ", "Nhà còn ớt không em?", "Xem con đi đâu rồi bắt nó ăn xong đi đã chứ"... không khí buổi hóa vàng kết thúc Tết của nhà Ly rộn ràng hơn bao giờ hết. Và có vẻ như nhân vật chính trong mọi bữa cỗ đều là cô - nàng dâu trưởng.

- Chú sai cô ấy vừa thôi, đã được miếng nào đâu...

- Kệ chứ, mấy khi vợ em được chăm lo cho nhà chồng!

Sau đó là tiếng cười hỉ hả và vẻ mặt tự đắc của chồng Ly. Bữa cơm đã diễn ra được 40 phút và quả thật cô vẫn chưa dám ngồi vào mâm vì còn làm "chân sai vặt" của cả gia đình.

Bữa cơm hóa vàng định mệnh và hành động quyết đoán của nàng dâu trưởng: Phụ nữ không nặng miếng ăn, họ cần được đặt đúng vị trí-1

Tranh minh họa

Vợ chồng Ly ra ở riêng được hơn 1 năm nên mẹ chồng cô luôn mặc định suy nghĩ, con dâu sướng, mới cưới chẳng bao lâu đã "trút được gánh nặng nhà chồng". Chính vì thế mà mỗi dịp lễ, Tết mọi người coi cô chả khác gì giúp việc chứ nào có chút cỏn con của sự tôn trọng.

Mọi năm nhà Ly hóa vàng vào mùng 3 bất di bất dịch nhưng năm nay anh rể cô đi trực, mẹ chồng "hạ lệnh" chuyển sang mùng 4 để cả nhà đông đủ. Ai ngờ anh rể vẫn đến muộn. Lúc Ly được ngồi vào mâm cũng là lúc anh rể đến. Mẹ chồng sai cô mang ra mấy món bà để phần trong bếp. Nhà nào cũng vậy, ngày Tết là đàn ông chuyện trò chè chén còn mâm đàn bà, trẻ con bao giờ cũng ăn xong trước.

Vừa đặt chân xuống chiếu mà Ly nghẹn họng, chẳng còn mấy đồ ăn trên mâm, các chị, các cô cũng ra sân ngồi uống trà. Quay sang nhìn mẹ chồng gắp đồ ăn cho con rể mà cô trực trào nước mắt. Bà phần con rể món nọ món kia nhưng chẳng mảy may quan tâm con dâu xem thế nào.

Còn chồng Ly, mặt đỏ bừng giục vợ: "Xem ăn xong thì dọn đi rồi còn gọt hoa quả cho các chị tráng miệng".

Ly buông đũa, bê mâm vào trong gạt ngang nước mắt. Cô không đói cũng không nặng nề miếng ăn nhưng tại sao những người mà cô coi là thân thiết, chăm sóc hết mình lại có thể đối xử với cô như vậy?

- Xong cái Tết rồi, mình ly hôn đi!

- Em bị hâm à, luyên tha luyên thuyên.

- Em đang rất nghiêm túc, sau 5 năm chung sống, em nhận ra, nếu không vì con chắc câu này em phải nói với anh lâu rồi. Dù anh có đồng ý hay không thì em đã quyết.

Chồng Ly ngạc nhiên tột độ, anh ta cau có, tức giận, đủ mọi sắc thái. Hết chất vấn, trách móc rồi lại thí nịnh ngọt nhạt, anh ta không hề hiểu bữa cơm tối nay chỉ là mồi lửa cho những uất ức chất chồng trong lòng Ly 5 năm qua.

Bữa cơm hóa vàng định mệnh và hành động quyết đoán của nàng dâu trưởng: Phụ nữ không nặng miếng ăn, họ cần được đặt đúng vị trí-2

Hôn nhân phức tạp vậy đấy, đôi khi chẳng cần ai phản bội, chẳng cần kẻ thứ 3 xen vào, chỉ là nếu 1 người vun còn 1 người bới nó sẽ tan tành mà không cần lý do.

Chồng Ly - người đàn ông luôn muốn vợ mình ngoan ngoãn, dịu dàng, đảm đang nhưng bản thân anh ta lại chẳng nói với vợ nổi 1 câu đầy đủ chủ ngữ - vị ngữ.

Chồng Ly - người đàn ông muốn vợ mình phục tùng nhà chồng chu đáo nhưng chưa bao giờ thực hiện tròn trọng trách và nghĩa vụ làm con với bố mẹ vợ.

Chồng Ly - người đàn ông muốn vợ tôn trọng thậm chí là tôn thờ chồng, là bộ mặt, là niềm tự hào của chồng nhưng lại quát nạt, trợn mắt chửi vợ trước bao con người khi cô làm điều trái ý anh ta.

Vậy thì tại sao cô phải tiếp tục dành phần đời còn lại để làm con rô bốt trong tay kẻ khác?

Sáng sớm mùng 5 Ly báo cáo mẹ chồng về ngoại mấy hôm vì cả Tết cô cũng chưa sang chúc Tết ông bà ngoại. Lần này Ly chỉ báo cáo chứ không phải là xin phép. Cô đã trưởng thành, đã làm chủ 1 gia đình riêng thì không thể chờ người khác quyết định cuộc đời mình

Có vẻ như chồng Ly đã nhận ra điều gì đấy hoặc trước giờ những tổn thương "góp nhặt" mà anh ta gây ra cho vợ trong suy nghĩ của anh ta chỉ nhỏ như cái móng tay. Vậy đấy, khi người ta hiểu được thứ quan trọng có nguy cơ bị mất đi thì họ mới bắt đầu học cách yêu thương.

Chồng Ly sắp xếp lại đồ đạc, tâm trạng bực dọc lẫn day dứt luẩn quẩn trong đầu. Anh cầm trên tay lá thư Ly để lại đọc từng chữ:

"Mùng 4 Tết năm 2015 ngồi ở bờ hồ em cuộn mình vào vòng tay anh ước rằng thời gian này ngừng lại. Nhưng anh nói: 'Phải trôi thật nhanh đến ngày anh được làm chú rể của em chứ'. Từ đó về sau em mới biết, khi em mong mọi khoảnh khắc hạnh phúc có thể ngưng đọng thì anh lại đẩy nó đi thật xa.

Thực lòng mà nói, trên đời này không có thứ gì có được dễ dàng, vậy nên người ta luôn lấy 'cái giá của nó' để làm thước đo những điều mà ta nhận được.

Bữa cơm hóa vàng định mệnh và hành động quyết đoán của nàng dâu trưởng: Phụ nữ không nặng miếng ăn, họ cần được đặt đúng vị trí-3

Anh từng ao ước chúng mình được già đi cùng nhau như những cặp vợ chồng 70, 80 tuổi vẫn nắm tay dạo phố mà anh gặp ở đường. Nhưng chúng ta chỉ thấy sự bình yên, ổn định và hình ảnh đẹp đẽ của họ những năm cuối đời mà không biết họ đã phải trải qua bao nhiêu khủng hoảng hôn nhân, thử thách trong cuộc sống và có thể định ly hôn nhiều lần.

Mỗi lúc em đau đớn, em tủi thân, em bị anh làm tổn thương em lại tự nhủ: Kiên trì không đơn giản là nhẫn nại để hy vọng, mà chỉ cần kiên trì chúng ta sẽ thấy được hy vọng và ánh sáng. Nhưng sự kiên trì và nhẫn nại của em đều không mang lại kết quả tốt đẹp. Nó khiến em mệt mỏi, khiến em không thể tàn nhẫn tự đầy đọa mình thêm nữa.

Mỗi khi em có ý định ly hôn, con lại là liều thuốc an thần giúp em trấn tĩnh lại. Nhưng giờ em hiểu ra 1 điều, em không thể cố giữ cho nó 1 gia đình chỉ có vỏ bọc là hạnh phúc, rằng mọi thứ bên trong đã vỡ nát từ lâu lắm rồi.

Em viết những lời này không phải để trách móc 1 ai cả, mọi thứ là do chúng ta tự lựa chọn, xin anh hãy nhớ...".

Chồng Ly đã khóc, lần đầu tiên anh cảm thấy mình yếu đuối đến vậy. Anh ta có lần thú nhận trên bàn nhậu, rằng anh luôn trút mọi phiền muộn ngoài xã hội lên đầu vợ. Nhưng rồi sau cơn say, đâu lại hoàn đấy và khi nhận ra thì đã không kịp nữa rồi.

Đàn ông đừng nghĩ sức chịu đựng của phụ nữ không có giới hạn. Nếu các anh chưa tốt, cô ấy có thể chờ vì xung quanh các anh vẫn tồn tại những lý do để họ cố gắng như con cái, nhà chồng... Song tất cả đều không có sự tôn trọng, không đặt phụ nữ đúng với vai trò của họ thì chẳng gì có thể níu kéo được nữa.

Dù là chồng hay vợ, bố mẹ chồng hay nàng dâu, bố mẹ vợ hay chàng rể, khi chúng ta là 1 đại gia đình, hãy trân trọng những giây phút hiện tại khi còn có mối liên hệ với nhau. Bởi đến với nhau là cái duyên nhưng sống sao cho trọn nghĩa vẹn tình mới là điều giá trị mãi mãi.

Theo Nhịp Sống Việt


mẹ chồng


Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.