Phép thử của bà mẹ chồng tương lai mà chỉ sau vài câu nói bạn gái của con chạy mất dép

Mặc cho Bình hết lời thề thốt, Ngọc vẫn dứt khoát ra về với vẻ mặt tràn trề sự thất vọng dành cho bạn trai...

Mặc cho Bình hết lời thề thốt, Ngọc vẫn dứt khoát ra về với vẻ mặt tràn trề sự thất vọng dành cho bạn trai...

Bình dẫn bạn gái là Ngọc về ra mắt gia đình với ý định sẽ kết hôn trong năm nay. Thế nhưng kết quả là mẹ Bình lại không hài lòng về con dâu tương lai. Lại nói về mẹ Bình, bà vốn là một doanh nhân có tiếng trên thương trường. Người ta nhớ đến bà vì tính quyết đoán, cứng rắn.

Về phần mình, Ngọc từng nghe nhiều lời đồn về mẹ Bình nhưng phải đến khi gặp mặt, cô mới thật sự thấy sợ hãi. Hai bên gặp nhau lần đầu tiên mà cặp mắt sắc lẻm của bà đã nhìn ngang ngó dọc, cẩn thận đánh giá cô như "hổ chuẩn bị rình mồi". Ngọc biết chỉ cần cô có biểu hiện không tốt là sẽ bị bà tống cổ ra cửa ngay. Thế nên cô nơm nớp thưa dạ mỗi khi bà đặt câu hỏi.

Mọi chuyện vẫn ổn, cho đến khi Ngọc nói về gia cảnh của mình. Từ lúc ấy, mẹ Bình bắt đầu tỏ thái độ không vui. Bà chẳng thèm đếm xỉa đến Ngọc mà quay sang hỏi Bình: "Mẹ đã nhắc con, chọn bạn gái phải chọn môn đăng hộ đối, tại sao con không nghe lời mẹ?". Ngọc tái mặt, cô không dám nhìn bà mà cúi gằm mặt vì xấu hổ. Bình đã lường trước câu hỏi của mẹ, anh chậm rãi giải thích: "Con thấy Ngọc đẹp người đẹp nết. Thời đại nào rồi mà mẹ còn đặt tiêu chí môn đăng hộ đối lên hàng đầu?".

Phép thử của bà mẹ chồng tương lai mà chỉ sau vài câu nói bạn gái của con chạy mất dép - Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Chẳng nói chẳng rằng, mẹ Bình cầm tách trà lên, hất mạnh vào người Ngọc. Nước trà vấy bẩn chiếc váy trắng tinh khiến Ngọc sững sờ. Cô bối rối, miệng mấp máy không nói nên lời. Bình kinh ngạc trước hành động của mẹ, anh vội lấy khăn thấm nước trà lấm lem trên chiếc váy của Ngọc, nói giọng trách mẹ: "Mẹ muốn dọa cô ấy chạy mất mới hài lòng sao?".

Bà nhìn Ngọc rồi nói bằng giọng thản nhiên: "Cháu xem đấy, chiếc váy trắng tinh bị vấy bẩn nước trà nhìn rất chướng mắt, cũng giống như cháu, gia cảnh nghèo thì không nên bước chân vào nhà giàu, người ta nhìn vào sẽ có điều tiếng không hay".

Ngọc nhỏ nhẹ đáp: "Tình yêu cháu dành cho Bình không hề toan tính, phải làm sao thì bác mới tin cháu?". Mẹ Bình chớp mắt một cái rồi rút một tờ giấy từ trong ngăn kéo đưa cho Ngọc. Cô nhìn lướt nội dung tờ giấy xong thì tái mặt, giọng run rẩy hỏi: "Bác muốn cháu ký vào đây sao?".

Bình cầm tờ giấy lên xem và cũng hoảng hốt không kém. Anh không ngờ mẹ lại tính mọi chuyện xa đến mức này. Mẹ Bình đanh thép bảo: "Đây là bản cam kết, chỉ cần cháu ký vào thì hai đứa làm gì bác cũng không cản. Có điều nếu ly hôn thì cháu sẽ không được nhận bất kỳ chút tài sản nào".

Ngọc lấy bút ra, cô giật lấy tờ giấy từ tay Bình rồi quả quyết: "Cháu sẽ chứng minh cho bác thấy tình yêu cháu dành cho Bình là thật lòng, dù sau này trắng tay rời khỏi nhà này thì cháu cũng không hối tiếc". Bình nghe xong cảm động vô cùng. Anh không ngờ tình yêu Ngọc dành cho mình lớn đến mức ấy.

Bà nhắc khéo: "Cháu suy nghĩ cẩn thận rồi hãy ký. Bây giờ con trai bác yêu cháu tha thiết, nếu sau này nó yêu người khác khác, khi đó người thiệt thòi là cháu, vừa mất chồng lại vừa trắng tay". Ngọc khẳng định chắc nịch: "Cháu tin vào tình yêu của anh Bình".

Mẹ Bình lắc đầu cười xòa: "Không biết cháu ngu dốt hay là ngây thơ. Cách đây mấy tháng, nó vừa dẫn về một cô gái, cũng thề hẹn yêu thương cô ấy, nhưng vì bác cấm nên hai đứa đã chia tay. Nếu bây giờ bác cấm quyết liệt thì nó cũng sẽ bỏ cháu mà đi yêu người khác, đó là điều bác không hài lòng về con trai của bác, nó quá nhu nhược, có mới nới cũ...".

Ngọc xót xa nhìn Bình với niềm tin đã vơi một nửa. Cô tự tin về làm dâu nhà giàu mà không cần tài sản bởi cô nghĩ tình yêu anh dành cho mình trọn vẹn, không phải chia năm xẻ bảy với người khác. Nếu đúng như lời mẹ Bình cảnh báo, vậy việc cô bị người phụ nữ khác thay thế chỉ là vấn đề sớm muộn.

Bình lắp bắp: "Những cô gái trước, anh chỉ... chỉ yêu cho vui nên không kiên quyết đến cùng, em phải tin anh". Ngọc buồn bã đáp: "Cháu đúng là không xứng với con trai của bác, những lời bác nói đã khiến cháu lung lay niềm tin dành cho anh Bình. Cháu cũng bắt đầu hoài nghi liệu Bình có thể yêu cháu suốt phần đời còn lại hay không...".

Mặc cho Bình hết lời thề thốt, Ngọc vẫn dứt khoát ra về với vẻ mặt tràn trề sự thất vọng dành cho bạn trai. Bình đau đớn trách mẹ: "Tại sao mẹ lại dùng đòn tâm lý với cô ấy? Mẹ biết rõ con không phải loại đàn ông có mới nới cũ".

Mẹ Bình lúc này mới dịu giọng: "Mẹ chỉ muốn thử lòng con dâu tương lai, thật không ngờ nó bỏ cuộc còn sớm hơn mẹ nghĩ. Nếu nó thật lòng yêu con thì sẽ tin con hơn những gì mẹ nói. Chỉ có thể trách con bé đó quá tính toán, sợ thua thiệt...".

Bình đau khổ ngồi gục trên sàn nhà lạnh lẽo. Anh biết mẹ làm mọi điều là vì anh. Nhưng anh không thể nào đối mặt với sự thật phũ phàng là Ngọc không hề tin tưởng vào tình yêu của anh. Những lời mẹ nói về anh đều không phải là sự thật, chính bản thân anh cũng muốn thử Ngọc mới nói thế. Giờ để ra đến nước này không biết anh và mẹ sai hay Ngọc quá dễ lung lay để phút chốc mọi dự định và tình yêu trong phút chốc tiêu tan.

Theo Trí thức trẻ

mẹ chồng tương lai

ra mắt


Đưa hôn nhân qua mùa... thất vọng
Thất vọng là một "liều thuốc độc" của hôn nhân. Nó không gây ra cái chết ngay lập tức mà từ từ ngấm vào cuộc hôn nhân và đến một ngày, nếu không phát hiện ra mà "chữa" kịp thời, hôn nhân sẽ tử vong…

Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.