Ký ức tuổi thơ đầy nước mắt của Cheryl

Nữ ca sĩ xinh đẹp vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh mà cả gia đình đang sống êm ấm của cô bỗng chốc tan nát.

Nữ ca sĩ xinh đẹp vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh mà cả gia đình đang sống êm ấm của cô bỗng chốc tan nát.

Cheryl mở lòng tâm sự về tuổi thơ đầy biến cố trong tự truyện.

Cheryl mở lòng tâm sự về tuổi thơ đầy biến cố trong tự truyện. Ảnh: Sun.

Trong cuốn tự truyện có tên My Story, Cheryl dành nhiều trang để nói về tuổi thơ khốn khó, không ít kỷ niệm ngọt ngào nhưng cũng rất cay đắng gắn liền với người anh trai Andrew đáng thương nhiều hơn đáng giận. Vợ cũ A. Cole yêu tha thiết ngôi nhà nhỏ bé cô sống khi còn nhỏ ở Byker, Newcastle, nơi gắn liền với những tháng ngày vui vẻ của cô và các anh chị em.

Nhưng cuộc sống thần tiên với một cô bé con bỗng nhiên thay đổi. Giọng ca có đôi má lúm không thể quên một ngày định mệnh khi cô mới 11 tuổi, anh trai Andrew của cô phát hiện ra người đàn ông anh vẫn nghĩ là cha không phải là cha đẻ thực sự. Cú sốc ấy giống như một quả bom khiến chàng thanh niên đang tuổi dậy thì choáng váng, mất niềm tin vào cuộc sống và trượt dài trong nghiện ngập, tù tội. Gia đình đang ngập tiếng cười của Cheryl cũng bỗng chốc "tan đàn xẻ nghé".

Andrew, người anh trai cùng mẹ khác cha, vào tù ra tội và nghiện ngập của người đẹp.

Andrew, người anh trai cùng mẹ khác cha, vào tù ra tội và nghiện ngập của người đẹp. Ảnh: Sun.

"Sau khi chuyển tới London cùng Girls Aloud, mỗi khi có dịp tôi lại trở về nhà. Tôi rất thích cảm giác mặc đồ ngủ, đi bộ ở góc phố gần nhà để mua một bình sữa cho bữa sáng hoặc tới cửa hàng quen mua kẹo. Đó là những việc tôi vẫn thường làm khi chưa nổi tiếng và tôi cảm thấy đó là chính tôi.

Nhìn lại thời thơ ấu, tôi vẫn luôn biết ơn mẹ và bố, những người đã cho tôi những kỷ niệm hạnh phúc, ngọt ngào, nhất là khi tôi biết điều đó không hề dễ dàng với họ. Ngôi nhà có vẻ rộng lớn mà tôi nhớ thực ra rất nhỏ, giống như cái hộp bút chì, chật chội chứa cả 7 người chúng tôi. Lúc đó, nhà tôi không có nhiều tiền nhưng cô bé con như tôi không cảm thấy nghèo. Tôi say mê chơi con búp bê Barbie và không quan tâm tới việc nó là đồ dùng rồi. Bữa ăn của cả nhà luôn đạm bạc, một lần đi ăn ở nhà hàng Trung Quốc là một sự xa xỉ vượt ngoài khả năng của bố mẹ tôi nhưng ở khu phố ấy nhà ai cũng thế.

Sự kiêu hãnh luôn đồng hành cùng những người vùng Geordie và mẹ tôi luôn đảm bảo rằng bằng cách này hay cách khác chúng tôi phải ngẩng cao đầu mỗi lần ra ngoài dù nghèo khó. Tuy nhiên, một biến cố lớn xảy ra trong gia đình khiến cuộc đời chúng tôi rẽ theo hướng khác.

Lúc đó tôi mới 11 tuổi nhưng tôi vẫn nhớ như in cái ngày định mệnh ấy như thể nó vừa xảy ra mới hôm qua thôi. Hãy nói cho con biết sự thật, cái quái gì đang xảy ra vậy, Andrew đá cửa với sự tức giận. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh ấy trong tình trạng mất kiểm soát như thế cả. Bố mẹ tôi trông có vẻ lo lắng, tim tôi bỗng đập nhanh hơn thường lệ

Mẹ sẽ giải thích, mẹ tôi nói. Đôi mắt bà buồn rầu và những nếp nhăn dường như xuất hiện thêm trên trán. Bố tôi đứng đó lặng thinh khiến tôi bối rối. Không khí gia đình trở nên ngột ngạt. Bố có phải là bố đẻ của con không, Andrew hét thẳng vào mặt mẹ. Tôi thề rằng lúc đó trái đất như ngừng lại trong một giây. Anh ấy nức nở bảo rằng có người nói với anh ấy như vậy. Andrew quá hung hăng giống như bị điên vậy nhưng phản ứng của bố mẹ tôi lại cho thấy dường như đó là sự thật.

Tất cả chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn ở bếp, tôi, mẹ, bố, em trai Garry lúc đó mới 7 tuổi, chị gái Gillian 15 tuổi và anh Andrew 14 tuổi. Anh trai lớn của chúng tôi, Joe, 18 tuổi, không hiểu vì lý do gì vắng mặt trong ngày định mệnh ấy. Bố tôi có vẻ sốc, tôi lúng túng, mệt mỏi như muốn ốm. Chị Gillian và anh Andrew vẫn đang hét ầm ĩ đòi giải thích.

Hãy yên lặng và nghe mẹ nói này, mẹ tôi trấn an chị Gillian. Bằng một giọng nhẹ nhàng, mẹ bắt đầu kể, khi mẹ 21 tuổi, chúng ta, mẹ và bố con ấy, gặp nhau. Rồi chúng ta có Joe và sau đó là hai con. Mẹ đã cưới bố của các con, ý mẹ là bố đẻ của các con ấy nhưng không lâu sau thì chia tay, lúc đó Andrew còn rất nhỏ. Sau đó mẹ gặp bố của em Garry bây giờ. Lúc đấy, chú ấy mới 17 tuổi. Chú cưu mang mẹ cùng ba đứa con, sau đó mẹ và chú có thêm Cheryl và Garry. Vừa nói, mẹ hít một hơi thật sâu vừa nhấn mạnh những chi tiết quan trọng với anh chị tôi. Tất cả chúng tôi nhìn chằm chằm vào mẹ.

Chị Gillian và anh Andrew hét lên như điên dại giữa phòng. Mặt bố tôi biến sắc. Tôi còn nhớ rõ cảm giác buồn bã vô cùng của cả nhà lúc đó như thế nào. Anh chị tôi bối rối và suy sụp. Tối đó, tối hôm sau và cả một tuần liền, chị Gillian không trở về nhà. Anh Joe tìm thấy chị, lôi chị về nhà sau 6 tuần mất tích. Chị ấy ở với bạn và tôi nghe nói Gillian đã tìm tới ma túy để quên đi sự thật gây sốc ấy.

Andrew cũng ra khỏi nhà, chạy trốn và hít heroin, còn tôi lúc nào cũng nằm trên giường đợi anh trai trở về. Đây không phải là lần đầu anh ấy gặp rắc rối. Năm 13 tuổi, anh ấy từng bị cảnh cáo vì ăn cắp vặt. Andrew ngày càng dữ tợn, hung hãn và không lâu sau, chúng tôi không thể nhận ra người anh vui tính của mình nữa. Bố mẹ tôi cũng chia tay nhau thời gian ngắn sau. Bố ngoại tình, mẹ cố gắng níu kéo nhưng họ không thể sống cùng nhau nữa. Mẹ tôi một mình nuôi năm đứa con với biết bao khổ cực, nhọc nhằn.

Khi 15 tuổi, Andrew đâm một người trong cuộc ẩu đả chỉ vì người đó đánh chị Gillian trong quán rượu. Trái tim mọi người tan nát và ai cũng nói về việc anh ấy phải đi tù. Tôi lo lắng đến phát ốm. Anh ấy bị kết án 6 năm, phải vào trường giáo dưỡng vì chưa đủ tuổi vị thành niên để ngồi tù.

Khi tôi 18 tuổi, anh ấy ra tù và tôi cảm thấy một phần tuổi thơ của mình cũng bị đánh cắp. Chúng tôi chuyển tới một căn nhà ở Heaton, không xa nhà cũ ở Byker là mấy. Khi Andrew được tự do, tôi nghĩ rằng thời gian trong tù đã dạy anh ấy một bài học, rằng anh ấy sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, bỏ lại sau lưng quá khứ tội phạm của mình.

Nhưng thật không may đúng lúc tôi đang chuẩn bị làm đám cưới với A. Cole, anh ấy lại bị tống giam lần nữa. Thành thật mà nói, tôi không muốn biết chi tiết lần phạm tội này của anh. Tôi đến thăm anh ấy trước lễ cưới. Tại sao anh không dừng lại, anh làm cả gia đình mình thất vọng đau khổ lắm, tại sao anh không thay đổi, tôi chất vấn, năn nỉ anh trai trong làn nước mắt. Anh ấy run lên, nhìn thẳng vào mắt tôi và nói rằng, anh đã đi quá xa rồi, không quay đầu được nữa. Tôi rời đi với đôi mắt đẫm lệ. Lúc ấy tôi có đủ khả năng để giúp anh nếu anh muốn nhưng anh ấy lại không cần, điều đó làm tôi đau đớn vô cùng.

Tính tới giờ, anh ấy phạm tới 50 tội danh, nghiện rượu, nghiện ma túy. Cuộc đời anh ấy như bỏ đi, chẳng còn hy vọng gì nhưng trong sâu thẳm lòng mình, tôi hy vọng sẽ có ngày anh ấy muốn làm lại cuộc đời", Cheryl tâm sự về tuổi thơ và người anh trai cùng mẹ khác cha trong tự truyện.

Một Cheryl xinh đẹp và rạng rỡ sau những biến cố gia đình và hôn nhân tan vỡ.

Một Cheryl xinh đẹp và rạng rỡ sau những biến cố gia đình và hôn nhân tan vỡ. Ảnh: Sun.

Vượt qua tuổi thơ khốn khó và phức tạp, Cheryl chinh phục nước Anh bằng giọng ca cùng nhan sắc trời phú. Dù sau này, người đẹp một lần nữa sống trong những tháng ngày tủi nhục, và bị tổn thương vì sự phản bội của A. Cole, Cheryl vẫn mạnh mẽ đứng dậy, tiếp tục theo đuổi sự nghiệp ca hát và tìm thấy niềm hạnh phúc bên chàng vũ công trẻ Tre Holloway.

Theo Ngoisao



Gửi bài tâm sự

File đính kèm
Hình ảnh
Words
  • Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
  • Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
  • Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
  • Mục này không có nhuận bút.