- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Chăm sóc mẹ chồng 10 năm, khi hấp hối, bà trao túi vải mà tôi khóc nức nở
10 năm qua, tôi một lòng một dạ chăm sóc mẹ chồng đau bệnh. Khi hấp hối, bà đưa tôi túi vải đã cũ nhưng thứ bên trong đáng giá đến mức làm tôi kinh ngạc.
10 năm trước, vợ chồng tôi đón mẹ chồng từ quê đến thành phố để chăm sóc. Lúc đó, bố chồng tôi đã mất lâu rồi, mẹ sống với anh cả nhưng anh lười làm ham chơi, thường tụ tập nhậu nhẹt. Mẹ đau bệnh, anh cũng ít quan tâm, hỏi han mà lúc nào cũng chỉ muốn lấy tiền của bà. Ngày giỗ bố, chồng tôi kiên quyết đưa mẹ đi, mặc kệ anh cả muốn sống thế nào thì sống chứ không thể để mẹ già lui cui nấu ăn ở nhà dưới, con trai 32 tuổi hát hò ở nhà trên được.
Trong khoảng thời gian qua, cũng xảy ra nhiều chuyện. Ví dụ như anh cả bắt đầu hối hận, tu chí làm ăn, lấy vợ sinh con. Tuần nào anh cũng chở vợ con đến nhà tôi chơi rồi biếu mẹ ít tiền. Hay vợ chồng tôi làm ăn phát đạt, cuộc sống sung túc, dư dả hơn trước. Và dù có như thế nào, vợ chồng tôi vẫn chăm sóc, phụng dưỡng mẹ hết lòng.
Sức khỏe của mẹ chồng tôi rất yếu, lại bị bệnh tim nên thường nhập viện điều trị. Tiền thuốc men hàng tháng cũng khá cao. Tuy nhiên, tôi chưa một lời than vãn, kêu ca hay bắt ép chị dâu phải phụ giúp mình. Chồng tôi có lần gợi ý, bảo chị dâu đến thay tôi chăm mẹ ở bệnh viện nhưng tôi bảo chị không cần đến. Bởi con chị còn nhỏ, chị cũng chẳng sung sướng gì khi phải một nách chăm sóc 2 đứa con.
Tháng trước, mẹ chồng tôi yếu đi nhanh chóng, việc ăn uống, vệ sinh cũng khó khăn hơn. Tôi đành phải đóng cửa quán ăn để chăm sóc bà. Nhưng dù chúng tôi cố gắng thế nào thì mẹ vẫn không thể qua khỏi. Lúc hấp hối, mẹ đưa cho tôi cái túi vải đã cũ, thì thào bảo tôi mở ra. Tôi mở ra xem và sững sờ khi thấy bên trong là 5 chiếc nhẫn vàng cùng một sợi dây chuyền cũ.
Chồng tôi đứng cạnh, nói sợi dây chuyền đó là vật kỉ niệm bố tặng cho mẹ vào ngày kỉ niệm 10 năm ngày cưới của 2 người. Lâu rồi không thấy mẹ đeo, anh cứ tưởng bà đã đánh rơi hoặc bán đi rồi; không ngờ bà vẫn giữ lại và nâng niu đến tận giây phút cuối đời.
Mẹ chồng ra hiệu, bảo tôi đeo sợi dây chuyền vào cổ. Chồng tôi biết ý mẹ nên đeo sợi dây vào cổ tôi, lúc bấy giờ, mẹ mới thở hắt ra và nở nụ cười yếu ớt. Bà nắm chặt tay tôi, tuy không nói được nữa nhưng ánh mắt ấy vẫn ám ảnh tôi mãi. Tôi bật khóc nức nở, ôm lấy bà. Vậy là mẹ đã rời xa gia đình tôi rồi, rời xa mãi mãi.
Hiện giờ, không khí trong nhà tôi lúc nào cũng u uất, buồn bã, đìu hiu. Chồng tôi thỉnh thoảng nhìn sợi dây chuyền trên cổ tôi rồi thở dài, mắt đỏ hoe. Anh đang nhớ mẹ. Các con tôi cũng buồn bã, lúc nào cũng nói nhớ bà. Tôi cũng chẳng biết phải động viên chồng con như thế nào nữa.
Theo Phụ nữ Việt Nam
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự1 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự2 ngày trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự2 ngày trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.