- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Hôn nhân thành thảm họa sau một năm chung sống với nhà chồng
Tôi cũng từng có một gia đình hạnh phúc, hai vợ chồng yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng bây giờ, hôn nhân đối với tôi là thảm họa. Ngôi nhà chúng tôi đang sống chẳng khác gì địa ngục trần gian…
Sau mỗi buổi tan làm, tôi không còn muốn trở về nhà nữa. Nhà gì mà chỉ toàn những ánh mắt soi mói, hạnh họe và thù oán lẫn nhau. Hai vợ chồng thì nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn. Không ai muốn mở miệng để trò chuyện với ai.
Trước kia, tôi không bao giờ trò chuyện với bất cứ ai về chuyện riêng tư trong cuộc sống gia đình của mình. Không phải vì tôi không có bạn thân, không có người để tôi trút bỏ nỗi lòng. Thế nhưng, những chuyện buồn, khổ tôi vẫn chỉ giấu ở trong lòng. Đơn giản vì tôi nghĩ, những rối rắm trong cuộc sống gia đình mình thì mình phải tự giải quyết, đừng bắt những người mình yêu quý phải đau đầu với câu chuyện của mình.
Bây giờ, sau 1 thời gian dài sống trong ức chế và buồn tủi, tôi có cảm giác mình không tự kiềm chế được cảm xúc nữa, tôi sẵn sàng bùng nổ, sẵn sàng lao ra để cãi cọ và cáu gắt với bất cứ ai trong gia đình của chồng tôi… Vì thế, tôi muốn kể ra câu chuyện của mình để ai đó có thể chia sẻ với tôi, hoặc ít nhất là, tôi có thể cảm thấy được nhẹ lòng.
Tôi là công chức nhà nước, chồng tôi làm ở công ty nước ngoài. Thu nhập của chúng tôi không khá nhưng cũng không đến nỗi cắn xé nhau vì đồng tiền.
Ba năm trước, chúng tôi kết hôn với nhau. Hai vợ chồng ở trọ, cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc vô cùng. Sau đó tôi có bầu và sinh con. Khi tôi sinh, mẹ đẻ của tôi ở quê lên ở cùng và bế cháu. Lúc con tôi được một tuổi, nghĩ cảnh đi thuê thật vất vả và chật chội, hai vợ chồng bàn nhau vay mượn tiền để mua một căn hộ chung cư. Căn hộ chung cư ấy có giá 1,7 tỉ. Bố mẹ đẻ của tôi cho 300 triệu. Bố mẹ chồng tôi không có tiền nhưng nhất quyết đòi bán đất ở quê sau đó lên sống cùng chúng tôi. Ông bà chỉ có chồng tôi là con trai.
Tôi không muốn ông bà bán đất, bởi đó là mảnh đất thờ tự của ông cha. Thế nhưng, bố mẹ chồng và các chị gái chồng của tôi thì không hiểu đúng ý tôi. Họ nghĩ tôi ích kỷ, không muốn chăm sóc bố mẹ chồng nên không cho ông bà sống cùng.
Tôi đã giải thích, nhưng không ai nghe tôi. Vì thế, tôi im lặng và mặc kệ mọi chuyện. Bố mẹ chồng tôi bán đất được 500 triệu. Ông bà đưa tiền cho chồng tôi rồi đòi đứng tên sổ đỏ. Sau đó, ông bà dọn lên sống cùng.
Khi sống cùng, tôi đã luôn nhắc nhở mình phải thật tế nhị với bố mẹ chồng để tránh mâu thuẫn nhưng cuộc sống thật khắc nghiệt. Lòng người chẳng giống như mình suy nghĩ.
Ở với nhau được 5 tháng, trong lòng tôi đã ôm một cục tức to đùng. Mẹ chồng tôi hay nói, hay chửi và ác miệng vô cùng. Tôi nói một đằng, bà nghĩ một nẻo. Tôi bảo bà không phải nấu ăn sáng để bà khỏi vất vả thì bà nghĩ tôi chê bà nấu dở… Tôi bận việc về muộn khoảng 30 phút thì bà bảo tôi đi với giai.
Tôi có giải thích đôi ba câu thì bà làm ầm ĩ, bảo tôi láo và chửi tôi bằng những ngôn từ không bậy bạ nhưng nghe đau lòng vô cùng. Tôi giận, không tâm sự nhiều với bà thì bà bảo tôi khinh bà, coi thường bà và … khốn nạn với bà.
Vâng, có thể là tôi không khéo trong cách nói năng với người già nhưng tính tôi không để bụng bao giờ. Còn bà thì khác. Mỗi lần khó chịu với tôi, bà điện thoại khắp nơi, điện cho các con, điện cho nội ngoại hai bên, và điện cho cả bố mẹ tôi mà trách móc.
Có lần, chỉ vì tôi quá bận và mệt nên quên mất ngày giỗ của ông ngoại bà (tôi gọi bằng cụ - nv). Vậy mà bà vùng vằng và gọi tôi ra mà chửi rủa. Rồi bà điện cho con cái của bà, bảo tôi là loại con dâu mất dạy. Các chị gái chồng chỉ nghe lời bà nói nên đánh giá tôi rất xấu.
Vụ đó, tôi mời ông bà ra nói chuyện và phân tích đúng sai. Không ngờ, đó là sai lầm lớn của tôi. Bố mẹ chồng tôi cảm thấy mất mặt khi bị tôi mời ra nói chuyện nên ra sức kể tội tôi và chửi rủa tôi. Họ còn điện cho con cái về để xử lý tôi.
Vụ đó, chị gái chồng của tôi chạy đến rồi xông vào đánh tôi trước mặt cả nhà. Mẹ chồng tôi thì chỉ trỏ, rồi cầm chịch cho con gái đánh tôi. Bố chồng tôi thì ngồi im chứng kiến sự việc rồi kết luận một câu xanh rờn: "Không thể chấp nhận được loại con dâu này".
Tôi hận đến tận xương. Từ đó, tôi tiết kiệm đến mức tối đa thời gian tiếp xúc với mọi người khiến không khí gia đình càng thêm căng thẳng. Chồng tôi ở giữa nhưng cũng chẳng biết xử lý sao. Anh ra sức đổ tội cho tôi. Bảo tôi là con, là em, là chị mà không biết cư xử để mọi người nể phục mà lại làm gánh nặng cho anh.
Tôi đau lòng lắm. Lâu rồi, tôi và chồng không nói được với nhau một câu tử tế. Và cũng lâu lắm rồi chúng tôi chẳng nhìn vào mặt nhau. Tôi biết, cuộc hôn nhân của tôi trở nên bi kịch phần lớn là vì mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu. Những người kia, nếu không phải vì chỉ nghe mẹ mình thì sẽ chẳng thể đối xử với tôi như vậy.
Vì thế, tôi chỉ khuyên những người mới kết hôn. Nếu có thể thì đừng sống chung với bố mẹ chồng. Mất gia đình như chơi đấy.
Theo VietNamNet-
Tâm sự5 giờ trước2 năm nay, tôi quá bận rộn nên không thể về quê chăm sóc bố được. Ai ngờ, bố lại quyết định trớ trêu như vậy.
-
Tâm sự10 giờ trướcTôi chưa hết sốc trước lời nói của chồng cũ thì anh lại tiếp tục lôi ra một xấp ảnh cưới để minh chứng cho tình yêu mấy năm qua.
-
Tâm sự11 giờ trướcMỗi dịp lễ, Tết, mẹ lại xốn xang muốn về gặp họ hàng, người thân. Nghĩ đến cảnh người ta có quê, có nhà để về, mình thì không, mẹ lại giấu tôi khóc.
-
Tâm sự12 giờ trướcĐi du lịch cùng bố mẹ chồng một năm rồi khiến tôi cạch đến già.
-
Tâm sự15 giờ trướcAnh ta hoảng hốt khi thấy tôi xuất hiện. Trái ngược với chồng, vợ anh lại rất bình tĩnh, chào đón tôi như một người khách tới nhà. Đến lúc này tôi mới nhận ra, vợ anh ấy cực kỳ dịu dàng và xinh đẹp.
-
Tâm sự16 giờ trước"Không có lửa thì sao có khói", những gì người yêu cũ của chồng sắp cưới nói vẫn ám ảnh tôi từ hôm kia đến bây giờ.
-
Tâm sự19 giờ trướcNghe tin vợ chuẩn bị đi họp lớp, tôi liền bán 2 chỉ vàng để vợ có tiền làm đẹp, chăm chút vẻ bề ngoài như cô ấy mong muốn.
-
Tâm sự1 ngày trướcĐiện thoại của chồng liên tục rung lên trong khi anh đang tắm. Quá tò mò, tôi liền ngó xem là ai nhắn tin thì thấy đó là...
-
Tâm sự1 ngày trướcVợ chồng tôi bị hiếm muộn, phải sử dụng biện pháp thụ tinh trong ống nghiệm để có con. Nhưng chính trong quá trình vật vã "tìm con", chồng tôi đã ngoại tình vì... quá mệt mỏi.
-
Tâm sự1 ngày trướcHai vợ chồng có quan điểm, phong cách sống quá khác nhau, có những ngày tôi chán đến mức không muốn về nhà, không muốn nhìn mặt chồng.
-
Tâm sự1 ngày trướcNhờ cuộc nói chuyện của 2 chị em cô ấy mà tôi biết được lòng dạ thật của vợ với nhà nội.
-
Tâm sự1 ngày trướcBà bạn thân hàng xóm đã giới thiệu người yêu cho tôi, để tôi khỏi cô đơn ở tuổi 61 sau nhiều năm góa bụa, không ngờ bà ấy lại là "tiểu tam" xen vào cuộc tình này.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi không thể hiểu nổi, sĩ diện, tự trọng còn quan trọng hơn cả tương lai của con hay sao?
-
Tâm sự1 ngày trướcBác lấy làm tiếc cho tương lai của một thanh niên trẻ, có học thức, có hoài bão đổi đời mà chỉ vì ham tiền, nông nổi, nóng vội thực hiện ước mơ mà tự đánh mất nhân phẩm, đánh mất cơ hội phấn đấu sự nghiệp.