- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Khốn khổ vì chồng không mang một đồng lương nào về nhà
Hôm qua khi đọc bài "Thất vọng tràn trề vì người chồng lương chỉ có 8 triệu/tháng", tôi vô cùng bức xúc với chị vợ trong bài viết.
Tôi là độc giả rất yêu thích mục Buôn chuyện của trang Tintuconline. Hôm qua khi đọc bài"Thất vọng tràn trề vì người chồng lương chỉ có 8 triệu/tháng", tôi vô cùng bức xúc với chị vợ trong bài viết.
Dẫu biết tiền chẳng khi nào là đủ, có nhiều tiêu nhiều, có ít tiêu ít nhưng một tháng chồng đưa 7 triệu cũng không phải là ít để lo cho một gia đình.
Người đàn ông có 8 triệu đưa bạn cả 7 triệu, bạn còn muốn gì nữa? Bạn thử giữ lại 1 triệu rồi tự chi tiêu cho cá nhân mình xem có đủ không? Bạn đã bao giờ nghĩ chồng sẽ có ngày làm 8 triệu đưa bạn 1 triệu tiêu 7 triệu chưa? Quan trọng là anh ấy có ý thức, trách nhiệm với gia đình.
Để tôi kể về câu chuyện của tôi cho bạn tự so sánh và tôi tin cũng có một số chị em cũng từng lâm vào tình cảnh giống tôi.
Rất nhiều năm nay chồng tôi không đưa tôi một đồng nào. Tôi biết lương của anh bao nhiêu. Anh nói lương của anh đóng học cho các con và chi tiêu cá nhân. 2 con tôi đều học trường công, mỗi tháng nộp 1,2 triệu tiền học và bán trú cho cả hai cháu.
Lương tôi cao hơn lương anh một chút nên nghiễm nhiên tất cả mọi khoản chi tiêu trong nhà là tôi phải lo hết. Chúng tôi ở với bố mẹ chồng nên cả nhà là 6 người. Tôi lo từ tiền chợ đến tiền sinh hoạt phí như điện, nước, điện thoại, tiền gas, tiền truyền hình cáp... rồi các khoản ma chay, hiếu hỉ, đối nội đối ngoại và những lúc con ốm đau hoặc bản thân tôi ốm, mệt cần đi khám hoặc mua thuốc.
Nói là lương tôi cao hơn nhưng công việc của tôi rất vất vả. Tôi đi làm từ sáng đến chiều, có hôm còn phải làm thêm buổi tối ở nhà. Chưa bao giờ chồng tôi hỏi han xem cần tiền để làm gì không, hay chủ động đưa tiền cho tôi lo các việc trong gia đình. Nhiều đêm tôi nằm khóc vì tủi thân, nghĩ tới những người phụ nữ khác, sao họ sung sướng thế mà mình lại nặng gánh như này.
Hơn 10 năm nay, chồng tôi chưa bao giờ biết mua gì tặng vợ kể cả là ngày lễ, sinh nhật, kỷ niệm ngày cưới. Có tiền, chồng tôi chỉ biết ăn nhậu, tụ tập bạn bè, mua sắm cho bản thân, hầu như không bao giờ đưa mẹ con tôi đi ăn ngoài. Tôi muốn mua gì thì tự mua. Nhưng tôi nào dám mua sắm gì cho bản thân. Vì với khoản lương của tôi, chi tiêu đủ cho gia đình cũng đã là một sự cố gắng lớn. Hàng ngày, tôi đều phải lo tính toán xem thu - chi như thế nào để không bị hụt khi chưa đến kỳ lĩnh lương.
Tôi không dám coi thường chồng, vì rõ ràng chồng tôi cũng là người kiếm được tiền. Nhiều lần tôi nói xa nói gần nhưng thấy anh vẫn tảng lờ. Gia đình có việc cần chi tiền thì anh tìm cách né tránh để tôi phải bỏ tiền ra.
Tôi chỉ ước giá mà hàng tháng chồng đưa tôi ít nhiều để tôi trang trải cuộc sống gia đình thì có lẽ tôi không phải sống mệt mỏi như thế này. Tôi không biết duy trì cuộc sống như này được bao lâu nữa. Phải làm thế nào để chồng tôi có trách nhiệm san sẻ gánh nặng kinh tế với vợ để cùng lo toan cho gia đình?
Bạn nghĩ sao về vấn đề này? Hãy chia sẻ những ý kiến của bạn bằng cách gửi comment dưới bài viết hoặc gửi mail tới địa chỉ mail: tintuconline@vietnamnet.vn. Cảm ơn sự đóng góp của các bạn. |
Thu Thủy (độc giả gửi bài)
-
Tâm sự44 phút trướcSự khác biệt và đẹp đẽ của Linh khiến tôi nhận ra đây chính là người vợ tôi cần tìm cho cuộc đời mình.
-
Tâm sự3 giờ trướcViệc tình cờ gặp lại nhau ở quán phở khiến chồng tôi không giấu nổi sự khó chịu, nhất là khi thấy Lâm ăn mặc bảnh bao, phong độ. Suốt bữa ăn, anh luôn nhìn tôi thăm dò thái độ.
-
Tâm sự8 giờ trướcKhông phải lúc nào bố mẹ cũng đúng. Đôi khi con trẻ lại dạy chúng ta những bài học sâu sắc không ngờ…
-
Tâm sự19 giờ trướcTôi hỏi bố cô bé không đi cùng à? Cô bé không nhìn tôi, thản nhiên đáp: "Con không có bố". Tim tôi đập thình thịch, có cảm giác gì đó bất an ập đến.
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự1 ngày trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự1 ngày trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự2 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự2 ngày trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...