- Bạn đọc gửi câu chuyện thật của bản thân hoặc người mình biết nếu được cho phép, không sáng tác hoặc lấy từ nguồn khác và hoàn toàn chịu trách nhiệm trước pháp luật về bản quyền của mình.
- Nội dung về các vấn đề gia đình: vợ chồng, con cái, mẹ chồng-nàng dâu... TTOL bảo mật thông tin, biên tập nội dung nếu cần.
- Bạn được: độc giả hoặc chuyên gia lắng nghe, tư vấn, tháo gỡ.
- Mục này không có nhuận bút.
Tôi có nên để chồng đến với người cũ khi biết mình đã cận kề cái chết?
Tôi có nên ích kỷ giữ anh lại cho riêng mình hay nên mở một lối thoát cho anh quay về với người cũ?
Tôi có một gia đình hạnh phúc với người chồng biết quan tâm chăm sóc, có trách nhiệm và một cô con gái đáng yêu mới 3 tuổi. Cuộc sống tưởng chừng đầy màu hồng cho đến một ngày, tôi phát hiện mang trong mình căn bệnh ung thư quái ác.
Trước thời điểm phát hiện bệnh khoảng 1 năm, tôi nhận thấy cổ họng mình không được tốt. Những cơ ho dai dẳng đến mỗi khi thời tiết thay đổi.
Tôi thường xuyên phải dùng đến kháng sinh liều cao nhưng đợt ho này vừa dứt, đợt ho khác đã lại đến. Sau đó, nhiều lúc ăn tôi còn hay bị nghẹn.
Tôi vẫn chủ quan trước những biểu hiện nghẹn khi ăn, cơn ho dai dẳng (Ảnh minh hoạ)
Nhưng khi ấy, tôi chủ quan nghĩ rằng, đấy chỉ là những biểu hiện ốm vặt. Đôi lúc tôi cũng nghĩ đến đi khám nhưng công việc rồi con cái, loanh quanh tôi lại ừ thôi, để lần khác.
Tôi vẫn không thể tin được đó là sự thật cho đến khi, những cơn đau của giai đoạn cuối bệnh ập đến. Bác sĩ nói tôi buộc phải can thiệp bằng phương pháp xạ trị để tiêu diệt những tế bào ung thư đang có xu hướng di căn.
Trước khi tiến hành điều trị, tôi và gia đình đều biết phương pháp này chỉ có thể mang lại kết quả 50-50, nhưng ngoài ra tôi không còn sự lựa chọn nào hơn cả.
Nhờ có chồng và gia đình ở bên động viên, tôi đã vượt qua được cú sốc và quyết định nghỉ việc để điều trị (Ảnh minh hoạ)
Rồi những đợt xạ trị đầu tiên cũng được thực hiện. Tôi cảm thấy sức khoẻ của mình sa sút rõ rệt. Những cơn đau ập đến khiến nhiều lúc tối chỉ muốn chết đi ngay lập tức.
Nhưng nghĩ đến đứa con thơ dại còn chưa biết gì, tôi lại cố động viên mình gắng gượng chiến đấu. Con bé còn quá nhỏ. Nó vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy rất vui khi đột nhiên mẹ nghỉ ở nhà, chơi cùng cháu.
Những lúc cơn đau đến, tôi gắng gượng không để cho cháu biết nhưng nước mắt cứ thế tuôn ra. Con bé thấy vậy liền cầm giấy ăn đến cho tôi, rồi bảo tôi "Mẹ ơi! Mẹ đừng khóc nữa. Con thương mẹ mà".
Con là nghị lực giúp tôi vượt qua những cơn đau, nhưng cũng từ đấy, tôi lại nghĩ. Nếu mai này tôi chết đi, ai sẽ nấu cho con tôi ăn, ai sẽ bên cạnh chăm sóc con, làm sao chồng tôi có thể cáng đáng hết mọi việc.
Từ ngày biết tôi mắc bệnh, chồng tôi luôn hết sức chăm sóc, không nề hà việc gì. Nhưng do luôn bị ám ảnh giữa sự sống và cái chết, cộng thêm những cơn đau do bệnh tật, tôi trở nên khó tính, hay cáu gắt và nóng nảy hơn với chồng con.
Tan làm, anh luôn dành thời gian giúp đỡ tôi những việc ở nhà mà không một chút than vãn (Ảnh minh hoạ)
Chồng nấu ăn mặn một chút, tôi cũng khó chịu. Chồng đi mua đồ ăn lâu tôi cũng cáu. Anh thì luôn im lặng, không phản ứng lại một lời nào khiến tôi sau mỗi lần cáu gắt lại thấy ân hận vô cùng.
Bỗng một ngày, khi chồng tôi đi làm, người yêu cũ của anh đến nhà gặp tôi. Tôi biết chị ấy và chồng tôi đã có 5 năm yêu nhau, hai gia đình đã gặp nhau nói chuyện, nhưng vì một số mâu thuẫn giữa hai bên mà không đến được với nhau.
Chị nói vẫn chưa lập gia đình vì chưa thể quên được người cũ. Ngày ấy chị và chồng tôi chia tay không phải vì hết yêu nhau. Chị cũng không nghĩ rằng, sau khi chia tay chỉ một thời gian ngắn, chồng tôi đã quyết định đến với tôi. Chị bóng gió nói với tôi về chuyện ... sau này.
Tôi không thể ngờ, chị ta lại có thể đến gặp tôi trong hoàn cảnh này và nói với tôi những câu như vậy. Tôi hét lên đuổi chị ra khỏi nhà. Bệnh tình thì không hề thuyên giảm, những lời nói của chị ta lại cứ văng vẳng bên tai, tôi như muốn phát điên.
Tôi phải làm gì khi gặp chồng chiều nay. Tôi nên làm ầm lên, trách móc chồng vì người cũ đã mò đến đây như vậy, hay mở một lối thoát cho anh như lời chị ta nói, để chồng con tôi sau này có người chăm sóc?
Theo Khám phá
-
Tâm sự1 giờ trướcTôi hỏi bố cô bé không đi cùng à? Cô bé không nhìn tôi, thản nhiên đáp: "Con không có bố". Tim tôi đập thình thịch, có cảm giác gì đó bất an ập đến.
-
Tâm sự6 giờ trướcTôi có thể cảm thông với những giọt nước mắt khóc vì ân hận khi để sự cám dỗ của đồng tiền làm mất lý trí, khiến bạn không giữ được cái ngàn vàng của người con gái do sập bẫy kẻ 'săn tình một đêm'.
-
Tâm sự10 giờ trướcBiết tôi đã có con riêng với một người đàn ông khác nhưng chồng cũ vẫn muốn tái hôn.
-
Tâm sự14 giờ trướcMê muội trước viễn cảnh ông khách giàu có vẽ ra, tôi tự nguyện dâng hiến đời con gái cho ông ngay buổi tối hôm đó. Để rồi sáng muộn hôm sau tỉnh giấc mà không thấy tình già bên cạnh...
-
Tâm sự1 ngày trướcBị oan ức nhưng tôi không nỡ làm rùm beng lên, chỉ im lặng giải tán xưởng sản xuất và rút ra bài học cho mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcLúc vợ chồng vừa bóc xong phong bì, tôi nghe thấy tiếng nhiều người đàn ông gọi cửa. Hóa ra họ là...
-
Tâm sự1 ngày trướcTôi luôn đặt trọn niềm tin vào chồng mình. Cho đến hôm qua, tôi mới phát hiện ra bí mật anh giấu giếm mình.
-
Tâm sự1 ngày trướcMẹ khuyên tôi nên cố gắng nhẫn nhịn, cơ mà tôi không chắc lần này mình có thể bỏ qua cho sự quá quắt của mẹ chồng.
-
Tâm sự2 ngày trướcMẹ chồng gây áp lực, kêu ca khiến tôi càng căng thẳng, dù bản thân đang bị động thai và sức khỏe yếu.