Phan Thiết (Bình Thuận) chắc chắn sẽ hấp dẫn người ta bằng
những bãi biển đẹp, những đồi cát mênh mang trong nắng gió hay những món
hải sản tươi rói còn thơm hương biển cả.
Nhưng Phan Thiết cũng chiếm lấy trái tim kẻ lữ hành chỉ đơn giản bằng
một cuốn bánh tráng nướng mắm ruốc nóng hổi, giòn tan, tròn đầy những
hương và vị.
Bánh tráng cuốn mắm ruốc không giống như bánh tráng nướng chấm mắm ruốc truyền thống ở Phan Thiết vì dùng loại bánh mỏng hơn, thêm nhiều nguyên liệu hơn, cách chế biến cũng cầu kỳ hơn. Món này về hình dáng tương tự bánh tráng cuốn ở Nam bộ, nhưng đặc biệt ở chỗ phần bánh tráng cuốn bên ngoài được cuộn lại từng chút một khi nướng trên than hồng.
Thành phần tạo nên hương vị đặc trưng của món ăn này là bên cạnh mắm
ruốc với độ mặn vừa phải để phết lên bề mặt bánh tráng, còn có trứng gà
hoặc cút luộc, nem chua, chả lụa, mỡ hành, tương ớt. Tùy vào từng hàng
quán và bí quyết riêng của chủ quán, bánh tráng sẽ có thêm chút đồ chua,
bắp cải thái chỉ sợi, bơ…
Bí quyết để làm nên một cuốn bánh đẹp mắt, dễ ăn nằm ở khâu nướng - cuộn
bánh. Bánh tráng không quá dày mà cũng không quá mỏng để dễ cuộn hơn
khi nướng và không bị vỡ vụn lúc thưởng thức.
Để cuộn được bánh khi nướng, người nướng sẽ dùng hai chiếc đũa sắt dài.
Một chiếc đặt phía trong tấm bánh đã trải trên vỉ nướng, một chiếc đặt
ngoài. Lúc nướng phải canh lửa thật kỹ sao cho bánh tráng vừa chín tới
thì cuộn lại. Cuộn quá sớm bánh tráng không giòn, còn quá muộn bánh
thường bị vỡ. Bên cạnh đó, phải cuốn đều tay để cuốn bánh tròn và giữ
chặt nhân bánh, tránh bị rơi ra ngoài khi ăn.
Hương vị đầu tiên khi nếm thử món ăn dân dã này là sự pha trộn giữa cái
ấm nóng của bánh vừa nướng, âm thanh giòn giòn vỡ vụn của bánh. Rồi sự
mềm mại của trứng, chả lụa và sần sật của nem khi ngập vào răng. Hương
vị mằn mặn ngòn ngọt của mắm ruốc lẫn trong vị béo của mỡ hành và cay
cay của tương ớt chạm vào lưỡi. Tiếp đó là một làn hơi nóng ủ từ lúc
nướng, tỏa ra nhẹ nhẹ.
Tất cả quyện vào nhau, pha trộn nhau, bổ sung cho nhau, làm nên cảm giác
thật tròn vị liền ngay sau đó. Và rồi để lại cái mong muốn được ăn thêm
những cuốn bánh ấy đến khi thật no lòng…
Món dân dã này thường được bán vào buổi chiều như một món ăn lót dạ chờ
bữa tối. Chúng tôi nếm thử món này lần đầu khi ánh chiều vừa tắt và
những cơn gió biển bắt đầu thổi mạnh, bay cả cát trên làng chài Mũi Né,
trong hơi ấm tỏa ra từ lò than cạnh chỗ ngồi dã chiến, của sự nhiệt tình
của cô chủ quán. Và trước ánh mắt ngây thơ đang đau đáu chờ đợi của cô
cháu gái khi ngồi nhìn ra đường, chờ đèn sáng để xua đi bong tối loang
nhanh trên cả làng chài nhỏ bé ấy.
Chỉ đơn giản thế thôi. Nhưng làm tất cả chúng tôi khi rời Phan Thiết nhớ đến nao lòng.