Chúng đều thuộc thế hệ 8x, cóđứa gương mặt còn non tơ như chưa từng vướng bụi trần. Và nếu cuộc sống cứ trôiđi bình lặng, có lẽ giờ này chúng đã có một gia đình yên ấm, hạnh phúc bên ngườicon gái chúng yêu thương. Nhưng cả ba đều tự đẩy mình vào một bi kịch mà chắcchắn nó sẽ còn đi theo chúng trong suốt quãng đời còn lại.
Tuổi thanh xuân của những đứa trẻchưa kịp hoàn thiện về nhân cách ấy sẽ phải trả giá bằng những năm tháng cô đơntrong buồng giam lạnh lẽo, và trong nỗi đau của những kẻ đoạn tình.
Chúng tôi gặp Nguyễn Hữu Thạnh,Nguyễn Văn Việt và Bùi Văn Chiến trong trại tạm giam Hải Dương trong những ngàykhi một mùa cưới lại đang rộn ràng. Tôi nhìn thấy trong khóe mắt của cả ba thanhniên kia, ẩn sau nỗi buồn đau đớn là niềm khao khát, một giấc mơ mà đối vớichúng bây giờ quá xa vời về hạnh phúc lứa đôi. Cả ba lý do dẫn đến hành độnggiết người yêu của chúng đều bắt nguồn từ sự ghen tuông mù quáng. Bởi nguyên cớcho những hờn ghen ấy không có gì cụ thể. Vậy mà, cả ba đều như những con thú bịthương, đang tâm giết người con gái mình yêu. Tình yêu không có lỗi. Nhưng tìnhyêu đó có cao đẹp đến đâu cũng không thể biện minh cho những hành động ngôngcuồng đó.
![]() |
Ảnh minh họa |
Bùi Văn Chiến năm nay vừa bướcsang tuổi 28, cái tuổi bắt đầu lập thân, Chiến lớn lên trong một gia đình nghèoở Hải Dương. Cái nghèo đeo bám gia đình làm nông như Chiến khiến nó không đượchọc hành đến nơi đến chốn. 16 tuổi, Chiến đã lang thang lên thành phố kiếm sốngbằng nhiều thứ nghề khác nhau. Cuối cùng, may mắn, Chiến cũng kiếm được một côngviệc tạm coi là ổn, lái xe. Trong những ngày đó, Chiến quen Thương, một cô gáidễ thương trong một quán nét. Ngày đó, Thương là một nữ sinh Trường Cao đẳng Sưphạm Hải Dương, thùy mị nết na. Cuộc sống xa nhà đã gắn kết hai tâm hồn họ vớinhau. Tình yêu của cô sinh viên ấy đã làm cho tâm hồn lang bạt của Chiến cảmthấy tự hào. Ngày đó, Chiến mỗi lần chở người yêu đi chơi, mắt nó rạng ngời niềmhạnh phúc và lẫn một chút kiêu hãnh, vì có cô người yêu vừa xinh lại vừa họchành tử tế. Chiến không được học hành, nhưng dù sao trong ý niệm của nó, nó rấttôn trọng những người có học. Bảy năm yêu nhau, Chiến chí thú làm ăn, vun véncho cuộc sống của mình và khấp khởi một niềm hy vọng… Chiến đã dành phần lớntiền bạc kiếm được nuôi cô người yêu ăn học. Có lẽ đó cũng là một nguyên cớ chonhững uất ức dồn nén khi Thương nhẫn tâm nói lời chia tay với Chiến mà không mộtlời giải thích rõ ràng. Các cụ xưa có câu ca rằng: “Công anh bắt tép nuôi cò, còăn cò lớn cò dò lên cây”. Chiến cũng mang trong mình nỗi uất ức của một kẻ bịphản bội như vậy.
Một đám cưới đã được chuẩn bị, dùchỉ là những thứ đơn sơ, như giường, tủ, và một số đồ dùng thiết yếu. Nhưngtrong khi Chiến đã rộn ràng chờ ngày đó thì Thương lại có vẻ dửng dưng. Ai màkhông đủ nhạy cảm để nhận ra sự thay đổi đó, nhất là với những kẻ đang yêu sayđắm như Chiến. Những rạn nứt cũng bắt đầu từ đó, khi cô người yêu của Chiến ratrường và có những mối quan hệ khác. Bắt đầu là những tin nhắn lạ. Và sau đó lànhững giải thích không rõ ràng. Chiến mang nỗi hồ nghi như một khối chì đè nặngtrong lòng cho đến sinh nhật Thương. Không ai nghĩ rằng đó là sinh nhật cuốicùng của cô người yêu tội nghiệp. Nó còn nhớ, sinh nhật Thương, hôm đó là mộtbuổi sáng đẹp trời, Chiến mang hoa hồng và một bộ quần áo tặng người yêu. Vàkhông quên mang theo cả một lọ thuốc chuột và một con dao giấu nhẹm trong quầnáo. Chiến bảo, lúc đó nó tuyệt vọng lắm, những vẫn còn một chút hy vọng mongmanh, biết đâu người yêu mình nghĩ lại về những tình nghĩa gắn bó giữa hai đứamà dứt bỏ chuyện lùm xùm kia. Nhưng nó cũng không thể cưới một cô gái khôngchung tình. Một sinh nhật có hoa hồng, có quà tặng nhưng lại đẫm nước mắt củanhững ghen tuông, giận dỗi. Trong lúc không kiềm chế được, Chiến đã lăng mạngười yêu mình thậm tệ. Còn Thương, một cô gái có học, nhiều tự trọng đã khôngkiềm chế được cơn giận dỗi, nên đã tát thẳng vào mặt Chiến. Một cái tát đoạntình khiến Chiến sững người, và càng kích thích cơn giận sôi lên trong lòng nó.Chiến xô người yêu ngã xuống giường và dùng chiếc dao nhọn thủ sẵn trong túiquần đâm một nhát vào tim cô gái tội nghiệp.
Trong cơn hoảng loạn, Chiến bỏchạy đến một nhà nghỉ và dùng gói thuốc chuột tự kết liễu đời mình.
Nhưng, ý định của Chiến khôngthành, khi nó phải sống và đối diện với những tội ác của mình, chỉ vì một cơnghen tuông mù quáng. Chiến bảo: “Em hận cô ấy, em đã nuôi cô ấy ăn học 3 nămtrời, và chúng em đã sống với nhau như vợ chồng, sao cô ấy có thể phản bội lạiniềm tin của em chứ.”
Đó là lý lẽ của một kẻ phạm tội,nhưng dù là lý lẽ gì đi chăng nữa, thì nó cũng không thể bào chữa cho những hànhđộng dã man của mình.
Còn trường hợp của Nguyễn VănViệt lại hoàn toàn khác, Việt còn quá trẻ (sn 1993), gương mặt còn mang cái vẻnon tơ của một thanh niên chưa từng vướng bụi trần. Tôi thấy tiếc cho tương laicủa một cậu bé như Việt, khi tuổi đời còn non trẻ. Nhưng hành động đó cũng bắtnguồn từ những suy nghĩ thiếu hiểu biết của một đứa trẻ chưa được giáo dục mộtcách chu đáo. Học dở lớp 12, Việt bỏ học, theo bạn đi làm nghề cắt tóc và mở mộthiệu cắt tóc ở Hải Dương, Việt quen N. trong một buổi sinh hoạt hè khi cả haicòn học ở trường. Hồi đó, N. mới học lớp 8, mối tình kéo dài 3 năm, khi cả haicòn đang tuổi cắp sách tới trường. Cho đến một ngày, cô bạn gái của Việt nói lờichia tay không rõ căn cứ. Lúc đó, Việt đã bỏ học và mở một quán cắt tóc gần nhà.Hai đứa đã ngồi nói chuyện và khóc sướt mướt với nhau cả một buổi sáng. Việtgiận cô người yêu đòi chia tay mà không có căn cứ. Thực ra nó hiểu, tình yêu củamột cô bé lớp 10 cũng chỉ là cảm tính, làm sao có thể lấy gì làm đảm bảo. Còn nólúc đó đang trong tâm thế của một kẻ mang trong mình giấc mơ màu hồng về cuộcsống và tình yêu. Và tôi nghĩ, hành động của nó cũng ít nhiều chịu ảnh hưởng bởinhững thiên tình diễm lệ đẫm nước mặt trong phim ảnh. Trong lúc hoảng loạn khingười yêu kiên quyết đòi chia tay nó đã dùng dao đâm vào ngực cô gái và tự đâmmình ba nhát. Lúc đó, Việt chỉ nghĩ rằng, nếu không lấy được cô bé thì cả hai sẽcùng chết, cho trọn vẹn một mối tình. Máu chảy lênh láng. Trong cơn mê man, Việtcảm thấy hoảng sợ, lần tìm mấy điện thoại gọi cấp cứu. May cho Việt là cả nó vàcô người yêu đều được cứu sống. Nhưng cũng buồn thay cho nó, vì một giây phútnông nổi đã đánh mất tình yêu của mình và hơn thế đánh mất niềm tin cuộc đời.Rồi nó sẽ phải nếm trải những ngày tháng trong tù giam lạnh lẽo, và đối diệnnhững thị phi của cuộc đời. Những điều đó, nhiều khi còn ghê gớm hơn cả mạngsống của chính nó.
Nguyễn Hữu Thạnh, tuổi đời cũngchỉ mới 23, khi kể về người yêu của mình đã khóc nghẹn ngào. Thạnh lén đưa chotôi bài thơ nó mới viết, trong những đêm trắng ở buồng giam, khi nỗi ám ảnh vềngười đàn bà nó yêu vẫn hiện về từng đêm. Đời Thạnh nhiều bôn ba, vất vả, nêntình yêu đối với nó như một chốn nương náu bình yên nhất cho cuộc đời nhiều giantruân của mình. Thạnh kỳ vọng vào tình yêu, vì đối với những kẻ đi lập nghiệp xanhà như nó, giữa cái thành phố xa lạ này, thì có ai thân thích, gần gụi hơnngười đàn bà ấy. Thạnh cũng đã chuẩn bị cho đám cưới sau 5 năm yêu nhau. Nhưngnhững mối hờn ghen đã bắt đầu làm rạn nứt quan hệ của hai người khi người yêu cũcủa Yến từ nước ngoài trở về. “Lòng dạ con người dễ đổi trắng thay đen, ngườiyêu em đã bị những cám dỗ của một cuộc sống giàu sang hơn”. Thạnh nói với tôitrong tiếng khóc nghẹn ngào. Cả ba thanh niên mà tôi gặp hôm đó, thì Thạnh có vẻlà yếu đuối nhất, khi mỗi lần nhắc đến tên người yêu là nó cúi đầu khóc. Đôi mắttrũng sâu của những đêm dài mất ngủ. Điều nó đau đớn là nó đã tận mắt chứng kiếncảnh người yêu đi chơi với tình địch và trở về chối bỏ nó, như chối bỏ một quákhứ không đáng nhớ. Trong khi hai đứa hẹn hò, trong khi phải khó khăn lắm, nómới thuyết phục được bố mẹ đồng ý cho nó cưới vợ. Cho nên, bi kịch của nó là bikịch của một nỗi đau bị phụ tình. Nó đã kiên nhẫn thuyết phục người yêu nhiềulần, nhưng tình cũ không rủ cũng tới, cô người yêu sau nhiều lần loanh quanh đãnói thẳng toẹt vào mặt nó như một cái tát trời giáng. Và nó trong cơn giận dữ đãbóp cổ người con gái mình yêu. Thạnh không nói gì để bào chữa cho mình. Nó vẫnnặng lòng với người con gái mà nó yêu thương. Và trong nỗi đau đớn tuyệt vọngấy, nó đã viết nên những câu thơ thật buồn, những câu thơ như lời tự thú trướcvong linh người đã khuất về cuộc tình oan nghiệt của mình.
Câu chuyện của ba thanh niên giếtngười yêu đang bị giam trong Trại tạm giam Hải Dương khiến tôi bị ám ảnh. Trongcuộc đời, để tìm được một người mình yêu thương đâu phải dễ dàng, vậy mà bathanh niên kia, trong những ghen tuông mù quáng đã giết chết người mà mình từngyêu, có khi từng đầu gối tay kề, để rồi chôn cuộc sống của mình trong nỗi daydứt suốt cuộc đời. Đó cũng là bài học đáng giá cho những kẻ mù quáng vì ghentuông.
Theo Cảnh sát toàn cầu