Những tiếng hét đếnkhàn cổ, những bản nhạc sàn được mở hết công suất, Hiền vớ chiếc điếu cày,nhồi một bi thuốc cỏ, rồi bật lửa rít mạnh, những khói thuốc được ém kỹ, ánhđèn laze nhấp nháy đến lóa cả mắt, một góc khuất, nhóm thanh niên đang lắclư, tay chân nhảy múa điên loạn theo điệu nhạc. Họ đang phê và bay theothuốc cỏ.
Kiểu đốt đời không giống ai
Thuốc cỏ, đập đá không còn gì mớitrong giới ăn chơi, nhưng với vùng quê biển như Cửa Lò (Nghệ An) thì đang rộlên. Không có nhiều tiền để chơi ke (Ketamine), thuốc lắc (còn gọi là kẹo) haydùng các loại thuốc nhiều tiền khác nên tài mà (lá cần sa thô) được dân chơi gọivới cái tên mĩ miều "thuốc cỏ" đang là loại hàng bình dân ở vùng quê này.
Giờ về đây, bất cứ đám cưới, đámhỏi, ngày lễ, Tết hay bất cứ tiệc hát hò nào, đều có sự hiển diện của "thuốccỏ". Nó được mua bán, hút hít và trao đổi công khai giữa thanh thiên bạch nhậtmà không sợ một mối lo ngại nào.
Hiền, một dân chơi có tiếng đấtCửa Lò bảo rằng, việc mua thuốc cỏ dễ như trở bàn tay, chỉ cần alo là hàng sẽđược phục vụ tận mồm với đủ thể loại, kiểu dáng. Nếu là dân quen, sẽ được muahàng "chính hãng" còn mới tập tẹ dễ mua hàng lởm được pha thuốc lào. Hiền đưatôi đến đám cưới một người bạn cùng xóm với Hiền. Không giống như những đám cướiquê 2- 3 năm trước mà tôi từng đến tham dự, buổi tối thanh niên sẽ đến hát hò,ăn kẹo uống nước và trò chuyện vui vẻ, thì giờ đây, những tiệc vui như thế nàysẽ là cơ hội để cho các chàng trai trẻ thể hiện sự sành điệu với những bản nhạcsàn đang hot.
|
"Thuốc cỏ" một loại thuốc mới của dân chơi phố biển. |
Đám cưới được trang bị nhữngchiếc loa công suất lớn, trên sân khấu, ánh đèn sáng lóa nhấp nháy và ở dưới đámthanh thiếu niên nhảy nhót loạn xạ. Và ở những nơi đặc biệt như thế này, "thuốccỏ" được sử dụng hết công suất cho những con chiên của nó.
Ngọc, một người bạn đi cùng Hiềnngồi bên cạnh tôi nói rằng, giờ ở đám cưới nào mà không có nhạc sàn và thuốc cỏthì chứng tỏ đám cưới đó không có "đẳng cấp". Thời buổi ăn chơi này, đám cướikhông có nhạc sàn thì quê lắm, mà có nhạc sàn không có nhảy nhót thì cũng mấtvui. Và điều hiển nhiên, muốn không mất vui thì phải có thuốc cỏ. Qua cuộc tròchuyện với Ngọc, mới hiểu ở vùng quê này việc hút thuốc cỏ, một loại hàng hóacấm buôn bán, tàng trữ và sử dụng lại dễ dàng đến như thế. Như lời Ngọc nói, aicũng có thể hút nó, nếu có một ít tiền.
22h, khi đám cưới đã thưa ngườidần, cũng là lúc Ngọc, Hiền và nhóm bạn thân tụ tập bắt đầu "K0", "nghĩa là chơibời vào lúc 0h đấy chú em", Hiền giải thích. 22h30, khi những hơi sương lạnh bắtđầu phủ lấy vùng biển này, cũng là lúc mà Hiền, Ngọc, Hoàng và đám thanh niên nổmáy rú ga, tiến về đường Bình Minh, chọn một địa điểm bay quen thuộc, bắt đầuvới cuộc vui "K0".
"Những phi đội bay nhà quê”
Nơi chúng tôi đến là một quánkaraoke có quy mô vào tầm bậc trung. Một người nói giọng miền Bắc, theo như Hiềngiới thiệu là quản lý quán hát này, tay cầm điếu thuốc cất giọng: "Tối nay bayđến mấy giờ thế? Ngày cuối tuần hơi đông khách, các chú ngồi đây uống nước chờtí anh điều chỉnh phòng cho". "Ok, vẫn không tử (phòng 04 - không chết - PV)nhé", Hiền cười với ông quản lý.
Đang ngồi uống nước, bỗng đâu cómột cậu tuổi choai choai, khoảng 15, 16 tuổi gì đấy, bước ra phòng lễ tân gọicái gì đó. Hai tay vẫn giơ lên trời huơ huơ, đầu không ngừng lắc lư, đôi chânnhảy nhót theo bản nhạc hắt ra từ phòng hát. Tôi đưa mắt ám chỉ cho Hiền và Ngọcnhìn theo, hai anh bạn cười nắc nẻ: "Phi đội bay đang phê đấy. Giờ các chú ở đâytuổi trẻ tài cao lắm, tuần nào cũng đi bay hết, không có tiền thì đi xin, xinkhông có thì trộm cắp". Ngồi khoảng 30 phút, người quản lý báo hiệu đã có phòng,chúng tôi tầm khoảng chục người chen chúc trong cái phòng nhỏ chưa đầy 20m2, mùirượu bia và khói thuốc của đám hát trước để lại vẫn còn nồng nặc. Hiền gọi cậulễ tân cho mấy két bia Hà Nội và cái điếu cày.
Tôi ngạc nhiên, đi hát karaoke màcũng bắn thuốc lào à, ăn chơi thật, Hiền cười bảo: "Lào gì, rít cỏ mà bay, chúthích thì tí nữa làm vài khói mà lấy cảm hứng. Đến đây, tôi mới hiểu cái trò hútcỏ tài mà này cũng vui thật".
Khi bia và mồi nhậu đã đầy đủ, cảđám thanh niên hát hò và chúc tụng từ cốc này sang cốc khác. ở một góc khuất,Hiền đang móc lấy những gói nilon nhỏ như bao diêm, xé ra đổ một loại nhìn trôngnhư thuốc lào, nhưng có màu xanh thẫm và vụn nát hơn đôi tí.
Một túi khác, Hiền mở ra một góithuốc lá, trong đó có 4, 5 điếu thuốc theo Hiền nói thì đã được moi ruột thuốcthật để nhét cỏ vào. Khi tất cả mọi người dường như đã hơi phê bia, Hiền bắt đầunhét thuốc vào điếu, bật lửa và đi một phòng. Những con nghiện hút rồi chuyềntay nhau trong tiếng vỗ tay và hò hét: "ém đi, ém kỹ vào, đừng để khói nào bayra khỏi miệng đấy. Hàng quý cả đấy". Khoảng 2, 3 phút sau, dường như đã có chútngấm, Ngọc cầm điều khiển về phía đầu hát, bắt đầu chọn những bài nhạc sàn đanghot nhất và ấn chọn. ở góc khác, một người bạn của Ngọc chuyển đèn neon sang đènlaze và bóng nhấp nháy công suất lớn. Khi những bản nhạc nonstop vang lên, cảđám lại rót bia chúc tụng, những cánh tay huơ huơ, miệng không ngừng hò hét vàchân nhảy liên hồi.
2h20 sáng, hết bia, hết cỏ, cảnhóm ngừng nhảy, ai cũng kêu đói bụng. Theo Hiền, thuốc cỏ - tài mà này hútkhông giống như thuốc lắc, nếu ngừng hút khoảng 20-30 phút là hết cảm giác ảongay và sau mỗi trận chơi thuốc như thế này, cảm giác rất đói bụng, ăn ngon vàngủ khỏe. Sau khi thanh toán tiền ở quầy lễ tân, cả nhóm rời quán hát, tiếp tụcđến ăn ở một quán nhậu cách đó khoảng vài ba km. Những câu chuyện vui trong mỗidịp bay vẫn được nhắc lại như để làm kỷ niệm và rút kinh nghiệm. Chẳng hạn thằngA này ảo lên thì làm chục gói bim bim, thằng B thì cởi quần ra đứng ở giữađường, có đứa còn sợ đến mức ôm cột điện bên vỉa hè ngồi khóc...
Theo tìm hiểu của chúng tôi thìviệc mua bán thứ hàng cấm này ở Cửa Lò cũng dễ dàng và đơn giản lắm. Cầu nhiều,thì cung cũng lắm, ai thích hút theo kiểu thuốc lào thì mua loại đóng gói nilon,còn thích phì phèo kiểu thuốc lá thì mua dạng điếu đã được thay ruột thuốc cỏ.Dựa vào đó, giá cả cũng khác nhau, theo như Hiền thì loại đựng gói nilon 500nghìn, nhồi vào điếu vinataba thì khoảng 80 ngàn. "Đó là giá cho khách chơi ít,còn như bọn này, cái giá bao giờ cũng hữu nghị, rẻ hơn 10-20%. ở Cửa Lò này, muathì dễ nhưng nếu không quen cũng dính hàng lởm nhiều lắm.
Tiền thì bỏ ra mua không tiếc,nhưng bị pha nên hút không có cảm giác phê chán lắm. Thường hàng ở trên Vinhchuẩn hơn, nhưng phải quen mới lấy được, với lại ở xa quá, lúc cần anh em toànlấy ngay Cửa Lò này cho gần", Hiền nói với tôi như thể hiện sự sành điệu của dânchơi đất biển. "Thế tác hại khi hút thuốc cỏ, có ai biết không vậy”, tôi hỏi."Nói thật, ở đây có cái chơi vui và thú vị là thích lắm rồi, ai quan tâm đến táchại làm gì. Đọc báo, thấy nghe nói hút nhiều tài mà sẽ làm giảm sút trí nhớ chứkhông biết rõ lắm về tác hại của nó. Chỉ thấy mỗi lần hút xong, đói bụng và ănnhiều, ngủ ngon thôi", Hiền cười, cả nhóm thanh niên cười theo.
Và có lẽ, với cái suy nghĩ nhưthế, giờ ở vùng quê đất biển này, "thuốc cỏ" đã nở rộ rộng rãi ra mọi tầng lớp.Từ lớp trẻ choai choai, đến những bậc trung niên đã có tuổi, cứ say, cứ hát làthích ảo, thích phiêu với rượu bia và thuốc cỏ. Thứ hàng cấm này hiển diện ởkhắp nơi và được sử dụng công khai trong mọi lễ hội, tiệc tùng, còn trách nhiệmcủa các cơ quan chức năng thì vẫn bỏ ngỏ sự quan tâm.
Theo Phùng Bình
ĐSPL