Có nên chiều người giúp việc đểđược việc cho mình. Câu trả lời có lẽ là không?

Được voi đòi tiên

Chị Giang lên làm giám đốc côngty chưa được bao lâu thì bị một phen tức cành hông với người giúp việc mới. Sốlà, chị Giang mở công ty ngay tại nhà nên cần một người giúp việc phụ trách dọnvệ sinh công ty và nấu ăn. Đăng báo được một tuần chỉ có mỗi chị Hà, 45 tuổi,quê ở Đồng Tháp đến ứng tuyển. 

Khó như chiều...

Ảnh minh họa

Chị Hà đề nghị: “Tui chỉ cóthể làm được một trong hai công việc”. Chiều ý, chị Giang giao chị Hà côngviệc dọn vệ sinh, nấu ăn thì tạm thời gọi cơm tiệm. Ngày đầu tiên làm công việcdọn vệ sinh, chị Hà đề nghị đổi sang nấu cơm. Cũng được. Vậy mà, chỉ sau nửabuổi của ngày thứ hai, chị giúp việc lẳng lặng xách túi đồ đi thẳng không lời từgiã. Chị Giang ấm ức: “Muốn gì tôi cũng chiều. Nghỉ cũng chẳng nói. Tôi tưởngchị ấy đi mua đồ, ai ngờ đi luôn. Bỏ lại cả bộ hồ sơ”.

Chị Mai là trưởng phòng nhân sựtại một công ty bất động sản lớn ở quận 4, vậy mà mấy tháng nay, mặc dù ròng rãtìm kiếm chị vẫn chưa tìm được nhân sự vừa ý cho gia đình mình. Lần đầu tiên,chị tìm được cô giúp việc chỉ giữ em bé chứ không làm việc nhà. Được một thángthì cô này nghỉ. Cô thứ hai giúp việc nhà nhưng không giữ em bé. Cô này làm đượchai tuần rồi cũng nghỉ. Chị Mai than: “Riết rồi không biết làm sao cho vừalòng người giúp việc!”

Chiềuhay không chiều?

Thực tế hiện nay, có nhiều chủnhà phải cố chiều lòng người giúp việc để có người phụ giúp quán xuyến việc nhànhưng vẫn chưa làm hài lòng người giúp việc.

Như chị Kim may mắn thuê được chịBa quê ở tận Cà Mau lên giúp việc. Nấu cơm, dọn dẹp, giặt giũ, trông em… tất tầntật chị Ba đều hoàn thành chu đáo. Chị Kim hài lòng lắm, gặp ai chị cũng khoe: “Khôngcó chị Ba chắc tôi ngập đầu trong đống việc mà chết”.

Dần dà, chị Ba thấy “cũng đúngvậy thiệt” nên… đòi tăng lương. Tuy chỉ mới bảy tháng so với thỏa thuận ban đầulà một năm tăng lương một lần nhưng chị Kim vẫn vui vẻ đồng ý tăng thêm200.000đ/tháng. Năm tháng sau vừa đúng một năm, chị Ba lại đòi tăng lương theothỏa thuận. Vậy là thêm 200.000đ/tháng nữa.

Đến tết, chị Ba lấy lý do côngviệc nhiều, năm hết, tết đến tăng lương cho… hên. Không thì “tiền nào của nấy”.Lúc này chị Kim đành than thở với bạn bè: “Chia nửa số lương hàng tháng củanhân viên làm văn phòng như mình cho người giúp việc, các khoản chi khác đềuphải teo tóp lại. Phải ráng chiều chờ tìm được người giúp việc khác thôi”.

Trường hợp của chị Oanh thì kháchơn. Nhờ bà con chị Oanh thuê được bé Ty, tên thân mật của cô bé giúp việc. Làmđược một tuần bé Ty thỏ thẻ: “Lúc trước em phụ buôn bán quen rồi, bây giờ ởđây tù túng quá!” Thế là cứ mỗi sáu giờ chiều chị Oanh cho cô giúp việc vềthăm lại “chốn cũ”.

Thời gian đầu, chín giờ tối là Tyvề đến nhà. Thời gian sau cô đi hẳn đến sáng sớm. Mắt nhắm mắt mở cho qua chuyệnđể có người đỡ đần. Cuối cùng cô bé giúp việc cũng nói lời từ giã: “Chị ơi,làm ở đây buồn quá. Chị cho em về quán buôn bán vui hơn. Lâu lâu em ghé thămchị”.

Giám đốc một công ty cung cấpngười giúp việc cho biết, điều quan trọng là phải có các thoả thuận rõ ràng lúcban đầu. Nói rõ mức lương và điều kiện làm việc. Về sau, nếu có thay đổi về côngviệc hoặc mức lương nên điều chỉnh dựa theo tình cảm giữa hai bên. Dựa theo lýthì phải thuận mua vừa bán.

Chị Oanh rút ra kinh nghiệm: “Ngườigiúp việc đã muốn đi thì việc chiều chuộng, níu kéo cũng không có ích gì. Khikhông có tâm trạng làm việc thì có năn nỉ hay ép buộc thì công việc cũng khôngđạt hiệu quả”.

Theo SGTT