"Tôi khôngquen làm việc với người bất tài vô tướng, nếu thấy họ có khả năng là tôi sẵnsàng, chủ động hợp tác liền. Tôi có tinh thần làm việc, họ có khả năng, chấtxám", Mr Đàm chia sẻ.
- Anh chọn bạn như thế nào?
Bạn của tôi phải là người có lý trí, phải hiểu biết, phải có ý thức và phải biếtrõ và hiểu về con người tôi. Họ phải biết lễ phép, có văn hóa, biết sống và phảiđược giao kèo với nhau trước là dù có thế nào thì sự tranh luận về lý trí để xửlý sự việc phải trên hết mọi sự ghen tuông hay cảm xúc khác. Trước khi quen aitôi cũng có thỏa thuận như vậy. Hoặc chỉ cần họ hiểu được các hành động của tôi,rằng nếu tôi làm điều gì đó mà họ nghĩ hoặc nghe đồn là có hại cho ai thì họ cầntự làm rõ rằng nếu tôi làm việc đó thì tôi được cái gì. Như vậy họ mới tránhđược các hiểu lầm đáng tiếc. Dĩ nhiên, không phải mối quan hệ nào cũng đạt đượcnhư thế, thậm chí rất nhiều trường hợp ngược lại, họ diễn hay quá khiến mìnhchọn lầm, âu cũng là lẽ bình thường thôi.
Nhưng thời gian sẽ có câu trả lời, ai là bạn thực sự. Và nếu ai cũng quay lưng,cũng bỏ đi hết thì mình cũng phải coi lại chính mình. Đó cũng là câu trả lời haynhất cho câu hỏi: Tôi là ai.
![]() |
- Giả sử nếu bị tát vào mặt, anh sẽphản ứng ra sao?
Tát vào mặt tôi? Hiếm có ai có đầy đủ sự gan dạ để dám làm vậy. Nếu tôicó lỗi thì tôi sẽ nhận lỗi và có giải pháp rất ôn hòa trước khi dẫn tớisự tới sự việc đó. Với tôi, để một cô gái tát là một sự sỉ nhục rất lớnvà người đó phải biến mất ngay lập tức, chứ ở lại sau 5 phút để tôi thấymặt nữa là… chết.
- Nhưng nếu sự việc đó xảy ra trướcmặt nhiều người thì sao?
Ồ, trước đám đông thì yên tâm. Thực tế chắc chắn 100% không có chuyệnnhư thế vì cách tôi chọn bạn. Nhưng nếu có xảy ra chuyện đó thì tôi sẽchạy lại, nắm tay cô ấy và hỏi: Em uống thuốc chưa? Để mọi người thôngcảm là anh này bị người - không - tỉnh đánh trúng (cười).
- Anh được nhiều đồng nghiệp yêumến, nhưng cũng không ít người không ưa. Nếu biết có nhiều ai đó đangtrù cho mình chết đi, anh sẽ làm thế nào?
Không làm gì cả mà im lặng. Vì với tôi, số mạng của con người mình dochúa trời quyết định hết. Người nào làm sai mệnh trời để mà hại ngườithì toàn bộ hậu quả họ sẽ lãnh hết. Còn nếu biết ai đó rắp tâm hại mìnhvào đường chết thì tôi sẽ nhờ đến pháp luật. Ở đâu trên thế giới này thìpháp luật vẫn là trên hết, dù là xã hội đen thế nào cuối cùng cũng phảiđối diện với pháp luật. Nếu tôi đáng tội tôisẵn sàng đón nhận tất cảnhững gì người đó muốn làm, còn ngược lại, hãy tránh xa tôi ra.
Ganh ghét đương nhiên là có, còn thù ghét thì tôi chưa bao giờ hại aimặc dù rất nhiều người làm điều đó với tôi, nhưng tôi không trả đũa để“tiếp tay” cho những oán ân đó nối dài mãi. Tôi ghét điều đó. Và tôibiết mình cũng chưa bao giờ làm gì để người ta phải thù hận. Nhưng nếucó thù oán thì chắc chắn là đã có một sự hiểu lầm rất lớn...
- Có nhiều người ban đầu không aibiết đến, nhưng nhờ anh mà họ nổi tiếng. Anh sẵn sàng giúp người khácnổi tiếng vì anh yêu họ hay đơn giản vì anh muốn… nổi tiếng hơn hay muốnthu về một lợi ích nào đó?
Nghiệm lại tôi thấy dường như mình được tổ nghiệp, ông trời và Chúa chomột phần quà đặc biệt, là có một sức cộng hưởng rất tốt để giúp chonhiều người thoát khỏi cảnh khó khăn của họ. Tôi không ngại giúp ngườikhác bởi chẳng sợ họ sẽ hơn mình. Làm sao họ có thể bằng mình được chỉvới vài lần giúp như thế. Nhưng tôi nghĩ mình giúp được ai cũng là cơduyên. Không hiểu tại sao tất cả những người “dính” vào tôi sau đó đềuđi lên.
Một đêm mưa, nhạc sĩ Thái Thịnh gọi điện thoại, hát cho tôi nghe bài Không phải em và ngay hôm sau tôi đã ký mua bài ấy. Và ngay trongnăm đó, bài hát đã đem lại cho nhạc sĩ giải Làn sóng xanh. Tương tự, mộtAnh Khoa của Sài Gòn’s Boys chưa ai biết về vai trò hòa âm đã đạt giảihòa âm của năm khi hòa âm bài tôi hát. Sau khi tham gia quay cho tôi bàiTình ơi! xin ngủ yên ở Nha Trang đã xuất hiện một Ngọc Thúysiêu mẫu. Vũ Thu Phương lần đầu tiên vào Sài Gòn quay cho tôi bài Xuân, sau đó lên ngay lập tức. Mai Mai - một diễn viên múa trong vũđoàn ABC, một tháng sau khi đóng vai trong Chuyện thành Cổ Loađã thành Hoa hậu điện ảnh. Nhạc sĩ Nhật Trung du học ở hải ngoại khôngai biết, tôi hát ca khúc Góc phố rêu xanh và đem lại giải Lànsóng xanh cho anh và tôi, hai năm sau tôi hát Nửa vầng trăng đãmang lại cho anh giải Làn sóng xanh một lần nữa.
![]() |
Nguyễn Hồng Thuận là ca sĩ của một nhóm nhạc, gọi điện thoại nói có bàihay và tới nhà tôi vỡ bài. Tôi đã ký mua lập tức và một phát lên luôn.Đó là bài Đành thôi người ơi và tiếp theo là Muộn. DuyMạnh là trường hợp rõ ràng nhất, là một ca sĩ, một tay đánh piano chocác phòng trà hàng đêm, trong một lần tôi tới phòng thu của Bảo Lư nghecậu này hát đã quyết định mua hai bài Giây phút chia xa và Tình yêu còn đâu, bắt đầu khán giả biết tới Duy Mạnh từ đó. DươngTriệu Vũ cũng vậy, 14 tuổi được tôi phát hiện và đào tạo, đặt tên, chỉdẫn mọi thứ để trở thành Dương Triệu Vũ ngày hôm nay.
Trần Vi Mỹ - một đạo diễn tay ngang mà tôi tình cờ gặp ở một show sựkiện của ngân hàng do anh dàn dựng. Tôi đã đánh giá rất cao khả năngthẩm mỹ, chuyên nghiệp của anh dù chưa từng học ở trường lớp nào. Saukhi anh Điền mất đi, khi đang lúng túng chưa biết chọn đạo diễn nào thìtôi chợt nghĩ đến anh Mỹ. Và chương trình Người tình chính làtấm bằng tốt nghiệp cho Trần Vi Mỹ để nói chuyện với giới showbiz(cười).
Bên cạnh đó còn rất nhiều trường hợp khác, như phòng thu Bảo Lư tôi cũngđem về giải phòng thu cho họ. Trương Lê Sơn ban đầu chỉ là một nhạc côngtrong ban nhạc Em và Tôi, một năm sau khi gửi cho tôi bài Chén đắnglà anh lên luôn. Hồng Ngọc đầu tiên ở Mỹ không ai biết, sau khi tôi mangcô ấy sang cùng biểu diễn, Hồng Ngọc đã bứt phá được hết mọi ca sĩ nữ.Một show diễn khi có sự kết hợp của Ngọc và Hưng thì bầu sô hoàn toànyên tâm, ở Úc cũng như ở Mỹ.
Tôi kể một vài gương mặt như vậy để mọi người thấy khi có sự cộng tácvới tôi hình như có một sự cộng hưởng nào đó, một cái lộc trời cho màtôi có thể san sẻ được cho người này, người kia. Để có được hiệu ứng tốtnhư vậy, tôi với họ phải cảm ơn nhau mới đúng (cười). Chúng tôi làm việcvì tài năng nhiều hơn là tình cảm, tôi không quen làm việc với người bấttài vô tướng, nếu thấy họ có khả năng là tôi sẵn sàng, chủ động hợp tácliền. Tôi có tinh thần làm việc, họ có khả năng, chất xám.
- Nhiều người thành công hay muốn người khácnghĩ, tin rằng đó là nỗ lực tự thân của họ chứ không muốn công khai nói đến côngcủa những người đã giúp họ. Nếu anh là “bệ phóng hậu trường” cho những người nhưthế thì anh có cảm thấy… tiếc?
Từ trước tới giờ tôi chưa gặp một trường hợp nào phản phé như vậy. Những ngườitôi chơi, kết thân, làm việc họ đều luôn ghi nhớ, không phải là tạc tượng, ghibia mà là cái tình nghĩa trước sau mà con người dành cho nhau. Họ cũng thừa biếtnếu tôi không hát những bài của họ vào thời điểm đó thì làm sao nó nổi lên giúphọ từ đó đi lên và kiếm tiền do được nhiều người biết đến, đặt bài hát. Còn nếucó ai đó làm như thế thì mình cũng được một lần sáng mắt. Cuộc đời này, giờ nào,ngày nào cũng có bài học hết, học hoài tới chết vẫn phải học, nhiều khi xuốnghòm rồi mà còn bị đóng hòm sai nữa mà (cười).
Theo Nhạc Việt